Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại

Chương 69

Cảm thán xong, nàng ta cẩn thận ngắm nghía Đế Thiếu Cẩm thêm vài lần: "Đúng là có đôi phần anh tuấn."

"Chỉ có đôi phần là sao?" Đế Thiếu Cẩm bất mãn nhướng mày: "Cô nhìn kỹ hơn đi!”

Nhất thời, Vân Thiêm Y và Cầm Sơn Nguyệt đều bật cười.

Cầm Sơn Nguyệt lại nhìn sang Vân Thiêm Y, thở dài: "Vô Tướng chân nhân, phàm danh của cô có phải là Thiêm Y không?"

Thấy Vân Thiêm Y gật đầu, Cầm Sơn Nguyệt nhìn nữ nhi của mình thật sâu, rồi lại thở dài: "Quả thật như vậy... Lúc ta đang mang thai thường mơ thấy những cảnh tượng rất quen thuộc, nhưng khi tỉnh dậy thì luôn không nhớ ra mình đã mơ thấy gì, chỉ mơ hồ nhớ là có màu lam, giờ nhìn lại, chẳng phải chính là kiếm phách của cô sao."

"Đương nhiên rồi." Vân Thiêm Y hỏi tiếp: "Cửu Thế Luân Hồi Quyết có phải là khi sinh ra ở kiếp thứ chín thì sẽ có ký ức trước đó không?"

Cầm Sơn Nguyệt dừng lại một chút rồi mới nói: "Không, phải bắt đầu tu hành, sau khi vận chuyển linh khí thì mới dần dần hồi phục ký ức."

"Nếu chín kiếp đều không tu hành thì sao?" Lần này là Đế Thiếu Cẩm lên tiếng.

Cầm Sơn Nguyệt nói: "Sẽ không có tình huống như vậy xảy ra, kiếp thứ chín nhất định sẽ bước vào tu hành, đây là Cửu Thế Luân Hồi Quyết, nếu gặp phải tư chất không thích hợp để tu đạo, cũng chỉ có thể tu luyện đến cửu phẩm hoặc bát phẩm, sống qua kiếp này, chờ đợi kỳ luân hồi tiếp theo mà thôi."

Tu luyện đến cao cấp thì khó, nhưng chỉ cần là cửu phẩm nhập môn, có vài đạo cũng không khó lắm.

Không đợi Vân Thiêm Y hỏi, Cầm Sơn Nguyệt chủ động tiếp tục câu chuyện: "Cô... Lúc sinh ra chỉ là một đứa trẻ bình thường, đến lúc trí nhớ thức tỉnh đã xảy ra chuyện gì?"

Trao đổi thông tin tất nhiên là có qua có lại, đối diện với Cầm Sơn Nguyệt, hay nói đúng hơn là Tôn Thanh Y, Vân Thiêm Y cũng không có ý định giấu giếm, tường thuật sơ lược mọi việc cho nàng ta.

Nàng phi thăng thất bại, bị Tông Hạo hãm hại, lẽ ra phải chuyển thế bình thường nhưng Tông Hạo lại làm thêm một bước, trấn áp linh hồn nàng dưới tháp Trấn Hồn, ngược lại giúp nàng có một con đường sống.

Tất nhiên, Vân Thiêm Y có ý che giấu chuyện Phong Bất Quy, một mặt là vì Phong Bất Quy có tham gia hay không chủ yếu là do suy đoán của Vân Thiêm Y, không có bằng chứng xác thực, mặt khác, không nên nhắc tên của lão tổ Tình tu nhiều, dù có vị cách áp chế, song nếu ngày nào cũng nhắc đến không chừng một ngày nào đó sẽ thực sự xảy ra chuyện.

"Thật vậy sao?" Cầm Sơn Nguyệt nhíu mày nói: "Việc chân nhân ngã xuống, ta chưa từng nghe nói, có lẽ Tông Hạo luôn che giấu chuyện này."

Chỉ có những tu sĩ nhất phẩm và nhị phẩm mới có thể cảm ứng được Kiếm Đế đã ngã xuống, tu sĩ nhất phẩm thậm chí có thể trực tiếp ý thức được ai đã ngã xuống, còn tu sĩ nhị phẩm thì không đến mức như vậy, nhưng chỉ cần hỏi thăm một chút cũng sẽ rõ ràng — Điều này không bao gồm các thần thú, thần thú có thể trực tiếp cảm nhận sự tồn tại và ngã xuống của các Đế Tôn.

Nếu Tông Hạo có ý giấu diếm, tuy rằng không thể qua mặt các tu sĩ nhị phẩm khác, nhưng đối với tu sĩ ngũ phẩm như Cầm Sơn Nguyệt ở xa núi Quan Vân thì quả thật là không hề hay biết.

Dù nàng ta từng là Ma tu nhất phẩm Tôn Thanh Y, nhưng đó đã là chuyện của chín kiếp trước, Cửu Thế Luân Hồi Quyết không đảm bảo rằng tu hành sau khi chuyển thế có thể trở lại nhất phẩm.

Vân Thiêm Y hỏi: "Cô nói thì ra là thế, ý là thế nào?”

Cầm Sơn Nguyệt liếc nhìn Đế Thiếu Cẩm, hắng giọng: "Vậy nhờ Tiểu Miêu Miêu... Ách."

Vân Thiêm Y nhanh tay đón lấy cốc trà mà Thú Đế chí tôn tức giận ném tới, nhịn cười nói: "Bây giờ Thú Đế tôn thượng tên là Đế Thiếu Cẩm, cứ gọi là đế quân đi.”

"À, tôn thượng đương nhiên xứng đáng." Cầm Sơn Nguyệt nghiêm túc nói: "Kính xin đế quân tạm thời quay lưng lại."

"Nhân tộc các cô thật lắm chuyện!" Đế Thiếu Cẩm nói, nhưng vẫn ngoan ngoãn quay lưng lại.

Lúc này Cầm Sơn Nguyệt mới vén tà áo màu trắng ngọc lên, lộ ra phần bụng.

Vân Thiêm Y vốn còn hiếu kỳ, nhưng trong khoảnh khắc khi nhìn rõ, đôi lông mày xinh đẹp chợt nhíu lại: "Đây..."

Chỉ thấy phần bụng của Cầm Sơn Nguyệt không có một lớp da mỏng màu nhạt giống như người thường, mà hoàn toàn...hoàn toàn trống rỗng, hoặc nói cách khác, trước đây lẽ ra phải trống rỗng nhưng bây giờ có một vòng pháp khí màu đồng tròn trịa và sáng bóng khảm vào, nâng đỡ khoang bụng của Cầm Sơn Nguyệt, ở giữa vòng pháp khí là pháp trận trùng điệp vẫn đang hoạt động.

Một người, cho dù là tu sĩ, mất hết toàn bộ nội tạng thì làm sao có thể sống sót?

Có lẽ Cầm Sơn Nguyệt dựa vào vòng pháp khí và pháp trận này.

"Tại sao lại như vậy?"

Cầm Sơn Nguyệt cười khổ: "Đây cũng là câu hỏi mà ta đã từng nghĩ nghìn vạn lần, Ma tu xem việc có nhiều con cái là quan trọng nhất, mỗi khi sinh ra đời sau, ma lực của chúng ta, tức là linh lực vận hành của Ma tu, sẽ trở nên đậm đặc và thuần khiết hơn, huyết mạch... rất quan trọng đối với ma tu, chỉ có ta mới hiểu được bí pháp của Cửu Thế Luân Hồi Quyết cổ xưa, mà phần lớn Ma tu tu luyện Cửu Thế Luân Hồi Quyết đều phải dựa vào huyết mạch, phải thông qua huyết mạch mà chuyển thế, hơn nữa có thể bỏ qua tám kiếp trong đó."

Cửu Thế Luân Hồi Quyết nguyên bản cổ xửa rất dễ sinh tâm ma khi tu luyện đến cấp cao, dù sao chuyển kiếp càng nhiều càng dễ có tâm ma, nhớ mãi không quên tất có nghiệp chướng, cho dù Tôn Thanh Y trong kiếp đó tu luyện đến nhất phẩm, vẫn bị thất bại vì tâm ma.

Còn Cửu Thế Luân Hồi Quyết được cải tiến đã giải quyết được vấn đề này một cách tương đối, thông qua bí pháp huyết mạch có thể hóa giải sự tích tụ của tâm ma, tuy nhiên nó cũng có khuyết điểm, chỉ cần chọn một nhánh huyết mạch, sau đó chỉ có thể chọn tiếp đời sau trong nhánh đó chứ không thể chọn dòng khác, nói đơn giản là nếu mẫu thân chọn huyết mạch của đại nữ nhi, sau khi ký kết bí pháp với nữ nhi thì huyết mạch của đại nữ nhi này phải truyền qua tám kiếp, kiếp thứ chín chính là đầu thai của mẫu thân, nếu trong đó có một kiếp đoạn tử tuyệt tôn thì toàn bộ bí pháp sẽ bị đứt, tu sĩ cũng sẽ không còn.

Mặc dù không phải tất cả các Ma tu bậc trung và cao đều nắm giữ Cửu Thế Luân Hồi Quyết, nhưng quan niệm có nhiều con cái đã ăn sâu vào tâm trí của các Ma tu.

Nói rõ hơn là phải có nhiều nữ nhi, vì nam nhi không thể sinh con nên tính không ổn định rất cao.

Ai có thể đảm bảo rằng hài tử mà đạo lữ của nhi tử sinh ra chính là con ruột của hắn? Ai có thể đảm bảo rằng nam nhi nhất định sẽ tìm được đạo lữ, sinh ra đời sau?

Nhưng hài tử do nữ tử sinh ra thì chắc chắn là hài tử của nàng, bọn họ thậm chí không sợ bị bắt cóc hay đổi trẻ, vì chỉ cần đứa trẻ đó còn có hậu duệ, đến đời thứ chín Ma tu ban đầu sẽ được đầu thai lại, chỉ đơn giản là thay đổi gia đình, huyết mạch vẫn không thay đổi.

Do đó hầu hết các môn phái Ma tu đều do nữ Chưởng môn kế thừa, thậm chí các Ma tu cấp cao có thể thông qua tỷ lệ giới tính và quyền lực trong một gia tộc để phán đoán xem đối phương có tu luyện Cửu Thế Luân Hồi Quyết hay không.

"Hơn nữa, bởi vì tu luyện nhiều bí pháp huyết mạch, bản thân Ma tu cũng dễ dàng thụ thai." Cầm Sơn Nguyệt nói: "Đời này ta chỉ là một Ma tu ngũ phẩm, lại chưa từng luyện qua tà pháp, với Bất Tuyệt chúng ta chỉ là một cặp vợ chồng ân ái bình thường, sao lại chỉ sinh được một nữ nhi mà mất hết nội tạng chứ?"

Bất Tuyệt… à, đó là tên tự của Vân Kế.

Ánh mắt của Vân Thiêm Y và Cầm Sơn Nguyệt chạm nhau, có một suy nghĩ mơ hồ: "Có phải vì ta... Là Kiếm Đế?"

"E rằng, đúng là như vậy." Ánh mắt Cầm Sơn Nguyệt nhìn Vân Thiêm Y khá phức tạp, vừa có tình yêu của mẫu thân dành cho nữ nhi, vừa có sự hoài niệm về bạn cũ Đế Tôn, cũng có mấy phần thổn thức: "Vị cách của Kiếm Đế chí tôn thật sự quá cao, ta chỉ là một Ma tu ngũ phẩm làm sao có thể mang thai thân thể của Đế Tôn, điều này thật trái với thiên đạo... Cũng may lúc ấy chân nhân chỉ có một hồn phách đầu thai, ta mới chỉ mất đi nội tạng, nếu có thêm vài phách, e rằng trong quá trình mang thai ta đã tan xương nát thịt rồi.”

Tất nhiên, nếu ba hồn bảy phách đều còn thì đó là đầu thai bình thường, nhưng đồng thời, vị cách của Kiếm Đế cũng hoàn toàn mất đi.

Vân Thiêm Y cụp mắt.

Sơ sẩy nhưng cũng vừa vặn, chỉ có một phách thoát ra ngoài, vừa khéo để mẫu thân sinh ra Vân Thiêm Y.

Trong chuyện này thật sự không có bàn tay của Phong Bất Quy sao? Nàng khó mà tin là không có.

Chỉ có điều, đầu thai vào ai, Phong Bất Quy cũng không thể kiểm soát được.

Mối duyên mẹ con với Cầm Sơn Nguyệt, thật sự là nhân quả của thiên đạo.

"Sau này cứ gọi ta là Thiêm Y đi." Vân Thiêm Y cũng thở dài: "Nhân quả thiên đạo quả thật liên kết chặt chẽ, ta từng giết cô, là nhân, kiếp này mang dòng máu của cô, là quả."

Dù trước đây có là bằng hữu cũ thế nào, nhưng đây là mẫu thân của nàng đời này, Vân Thiêm Y bằng lòng đón nhận.

"Cũng được." Cầm Sơn Nguyệt gật đầu, buông vạt áo xuống, lại không kìm được nắm lấy tay Vân Thiêm Y kéo nàng lại gần ngắm nghía, hận không thể nhìn thêm vài lần: "Tuân theo thiên đạo mới là chân lý tu đạo đúng đắn."

Vân Thiêm Y cũng không đẩy nàng ta ra, chỉ gọi Đế Thiếu Cẩm: "Được rồi."

Đế Thiếu Cẩm tuy đã quay lưng nhưng vẫn nghe được toàn bộ.

Hắn vừa lật lại toàn bộ chuyện của Cầm gia và Thiên Hạc Tông.

Ban đầu là Tôn Thanh Y bị chém chết rồi chuyển sinh chín kiếp thành hậu duệ của chính mình, nhưng nàng ta không sử dụng Cửu Thế Luân Hồi Quyết bằng huyết thống, có lẽ chỉ là cơ duyên thuần túy để nàng ta chuyển sinh vào Cầm gia. Trong quá trình lớn lên ở Cầm gia, phụ thân của nàng ta, một vị Tình tu Tuyệt Tình Đạo muốn giết cả nhà để chứng đạo thăng cấp, tỷ muội Cầm gia sau khi trốn chạy đã đến Thiên Hạc Tông, Vân Kế và Cầm Sơn Nguyệt yêu nhau, Cầm Vũ Thanh mang theo chìa khóa trấn thủ bí cảnh Vô Ảnh. Sau đó là Cầm Sơn Nguyệt mang thai Kiếm Đế chuyển thế, sau khi sinh con đã mất hết nội tạng, phải sống nhờ vào vòng thuật pháp từ bí cảnh Vô Ảnh, mà khi Vân Thiêm Y còn nhỏ, Tình tu Tuyệt Tình Đạo kia lại tìm đến một lần nữa, để bảo vệ Thiên Hạc Tông, Cầm Sơn Nguyệt chắc chắn đã dốc hết toàn lực, ít nhất để Cầm Vũ Thanh và mấy người Vân Kế nhìn thấy nàng ta tan biến, nhưng Ma tu có rất nhiều bí pháp, trước đó Cầm Sơn Nguyệt đã chuẩn bị sẵn đường lui, sau đó trú ngụ lâu dài ở bí cảnh Vô Ảnh, dùng vòng thuật pháp chữa trị cho mình, cho đến khi Vân Thiêm Y và Đế Thiếu Cẩm vào, nàng ta được Thú Đế chí tôn chữa trị rồi thức tỉnh.

Từ đấy, Đế Thiếu Cẩm phát hiện ra một vấn đề then chốt.

"Thiên Hạc Tông có Tứ Thánh Huyết Vân Trận, nếu muốn vượt qua trận này, phải được mắt trận cho phép hoặc có tu vi từ nhị phẩm trở lên mới được."

Đế Thiếu Cẩm muốn vào thì vào, muốn đi thì đi, tất nhiên vì hắn là Thú Đế chí tôn nhất phẩm.

Còn Thố Vinh, Chiếu Dạ và những người khác đều được Vân Kế cho phép, dù sao một vị là thần thú từng chăm sóc mình, một vị là thân mẫu của Phượng Hoàng nhà mình.

"Gã Tình tu kia nếu tu Tuyệt Tình Đạo thì chỉ mới ngũ phẩm, mà nếu có Tình tu từ nhị phẩm trở lên giúp gã, Thiên Hạc Tông đã không còn tồn tại đến giờ."

Không phải Đế Thiếu Cẩm xem thường Cầm Sơn Nguyệt, chỉ là vòng pháp khí nhị phẩm của nàng ta đã dùng để duy trì sinh mệnh thì không lấy ra chiến đấu, với tu vi của Cầm Sơn Nguyệt, sử dụng một pháp khí nhị phẩm mà không có vấn đề gì, hoàn toàn là vì vòng thuật pháp này thuộc hệ trị liệu.

Nói cách khác, cho dù hôm nay Vân Thiêm Y có thể mở được Lưu Ly Kiếm Cung, nàng cũng chỉ có thể dùng kiếm bát phẩm, tuyệt đối không dám thẳng tay chạm vào kiếm Hiên Viên.

Cầm thần kiếm bậc này ở trong tay, chỉ cần vung vẩy vài cái cũng có thể hút Vân Thiêm Y mới cửu phẩm thành cái xác khô.

Bình Luận (0)
Comment