Sỹ Việt không biết mình ngồi bao lâu,khi mở mắt ra cảm giác luồn linh khí đả trầm ổn không còn chạy lung tung nửa. Sau đó hắn ta đứng dậy cầm Thiết Thai Thương lên bổng nhiên viên ngọc rớt ra ngoài. Lần này viên ngọc từ màu cam biếng thành màu trắng,Sỹ Việt liền đưa tay lụm viên ngọc lên ngay tức khắc viên ngọc tách ra thành bảy viên. Mỗi viên bên trong có một hình bông y như bông mai,nhưng lạ là bảy bông mai điều có màu khác nhau. Từ màu vàng đến màu trắng rồi màu đỏ,sau đó chàm, cùng với màu cam,màu lam (xanh) và cuối cùng là màu hồng.
Nhưng lạ một điều mỗi một viên ngọc linh khí gần như cùng với linh khí trên người Sỹ Việt giống y chang. Thấy vậy Sỹ Việt liền thử lây động linh khí lên tay thì bảy viên ngọc hòa vào nhau thành một viên ngọc y như lúc bang đầu. Sáu đó Sỹ Việt thấy ngây bên trong viên ngọc có một cây mai,chia thành nhiều nhánh, lá nhỏ, màu xanh lục. Tán tròn xòe rộng,nhưng trong đó có bảy cành mọc duy nhất bảy bông mai.Sau đó hắn ta liền nhét viên ngọc lại cây thương.
Sỹ Việt thấy cũng lạ theo như hắn ta suy đoán có thể mình ở một thế giới mà hắn ta từng đọc trên mấy trang web về tiên hiệp. Nếu đúng là hắn ta xuyên không về tiên giới hay dị giới côi như quây lại nơi mình sinh ra quá ảo tưởng. Phải làm lại từ đầu,nhưng bằng với một linh không thể sát thì làm được gì chứ? Hay phải đi nhập hồn vào mấy cái sát chêt? Làm vậy tội lỗi cũng đầy đầu,hắn ta làm không được.
"Thôi kệ,suy nghỉ chi cho mệt óc. Quang trộng bây giờ đi ra ngoài cái đả,nếu là linh hồn mình có thể xuyên qua vách tường đi ra".
Nghỉ xong hắn ta vác cây thương lên vai,sau đó nhấm bức tường mà đi. Ai ngờ,hắn ta bị một cỗ nhiệt khí hất bay ngược lại. Hắn ta cũng thấy lạ liền đứng dậy,đưa tay lên sờ vách tường. Bàn tay cảm giác như mình chạm trên mặt nước vậy,hình như có ai đó đặc một mảng chắn hay trận đồ ngăn cách với bên ngoài.Bổng nhiên hắn ta nghỉ đến gì liền đưa tay tháo viên ngọc trên cây thương ra:
Nhìn bảy viên ngọc trong tay Sỹ Việt liền nghĩ đến "Thất tinh trận đồ". Ở kiếp trước hắn ta có đọc qua phong thủy nên biết ngây bảy viên ngọc này có liên quang đến Thất tinh trận đồ. Sỹ Việt thường thấy nó trên bàn làm việc,phần lớn để trấn sát, trị tà, thu hút vượng khí cho chủ nhân. Trong phong thủy thất tinh trận là bùa chú cầu may, bởi tác dụng kỳ diệu mà nó mang lại cho công việc làm ăn của họ cho công việc làm ăn. Riêng ở đây nó lại làm vách ngăn với thế giới bên ngoài. Như vậy muốn ra ngoài thì phải phá trận mới ra được.
Sỹ Việt liền duỗi hai tay ra, từng linh khí mãnh liệt từ hai tay tuông trào ra. Cùng lúc đó bảy viên ngọc liền quây quanh trên không cùng lúc từng tiếng "ầm ầm" chỉ thấy được mênh mông linh khí bao trùm lại trên vách tường đá , hóa thành một tầng tầng óng ánh sáng long lanh.
Bảy viên ngọc bộc phát ra sáng chói linh quang, mãnh liệt bắn ra, trực tiếp là xuyên thủng vách tường. Vài tiếng răng rắc trên vách tường Sỹ Việt liền hô to:
"PHÁ".
Bảy viên ngọc đột nhiên nổ tung, từng thanh âm nức vở vang lên bên gốc tường phải liền hiện ra cái lổ đủ cho một người chui ra, Sỹ Việt mừng quýnh lên không quên cầm cây thương theo liền chui ra.
Trước mặt Sỹ Việt là một mảnh rừng,toàn là cây cao trót vót. Đưa mắt ngước lên trời hắn ta liền há mồm, mặt trăng hai cái to như cái măm. Mà lúc này là ban ngày nửa. Ngây lúc này Sỹ Việt bổng nghe tiếng động,đưa mắt nhìn hắn ta liền thấy sinh vật mình đầy máu. Trong miệng nó đang ngậm theo một con vật khác cũng máu me đầy mình.
Mặt con vật ngắn. Mình con vật thon dài, rất thanh tú. Cổ thì đeo dây lục lạc có tua, cổ ngửng thẳng. Lông trên sống lưng dựng đứng như một hàng kỳ, chạy suốt từ đỉnh đầu xuống đến đuôi. Chân thanh nhưng thẳng và mạnh, chân sau ở thế ngồi bắp thịt đùi trông rắn chắc mạnh mẽ, hai chân trước chống cao, chỗ đầu gối có lông xoắn cong. Mắt to, miệng lớn, mũi lớn, miệng hơi hé mở để lộ những răng nanh nhọn hoắt. Tai con vật lớn. Lông mượt sát vào mình với những đường khắc, uốn từ sống lưng xuống phía bụng, trông như vằn chó.
"Con Nghê"?
Trong lúc Sỹ Việt đang lo nhìn kỷ con vật trước mặt thì bổng nhiên nó liền ngã xuống. Hắn ta liền chạy lại bê hai con vật lên:
- Huh?
Lúc Sỹ Việt bê con vật từ trong miệng Toan Nghê ra hắn ta thấy con vật y chang như con "Lân" (2).
Trong lúc Sỹ Việt đang ngơ ngơ ngác ngác chưa biết nên làm gì thì ở đâu hiện ra mười người mặc đồ đen,bịt mặt. Cả bọn thấy Sỹ Việt trong tay đang bê hai con vật bọn chúng liền rút vũ khí ra quây hắn ta lại. Một tên trong đám chỉa cây đao vào Sỹ Việt quát lớn:
- @#$%^&*
Sỹ Việt nghe tên kia nói chẳng hiểu cu te cốc rứa gì liền hỏi lại:
- Mầy đang nói gì thế cu?
Tên kia nghe Sỹ Việt nói hắn ta cũng nghe lí la lí lố cũng chẳng hiểu gì.Hắn ta biết bây giờ đứng đây động khẩu chẳng ăn nhầm gì thà hành động. Hắn ta liền đưa tay lên sau đó quắc một cái thì chín tên khác đồng loạt nhảy vào.
Sỹ Việt thấy vậy liền bỏ hai con vật xuống đất tay phải liền cầm cây thương quơ một vòng tròn,tay trái cùng lúc vận khí tung ra chín chưởng. Cả chín tên bịt mặt đang lơ lửng trên không thấy vậy,liền đưa tay ra ghênh chưởng của Sỹ Việt, cùng lúc dựa vào sức ép lộn ngược ra sao. Khi chân cả chín tên chân vừa đạp đất tên còn lại từ đầu vẩn đứng yên bổng nhiên biến mất.
Ngây lúc Sỹ Việt chưa kiệp thu tay liền cảm giác một luồn sát khí ăn mòn linh hồn của mình đánh tới,hắn ta liền chỉa thẳng mủi thương về phía trước.
Tên áo đen giực mình:
"Làm sao hắn ta biết được chổ mình ẩn thân chứ"? Sau đó hắn ta liền đưa thân mình uốn cong ra sau,cùng lúc lộn một vòng tránh sang phải.
chú thích: 1:) Con Nghê thần vật thuần Việt. Mọi người muốn biết nó như thế nào lên wiki hay google hoặc bing mà tìm nha.
2: Lân là con cái, còn con đực gọi là Kỳ, gọi chung là Kỳ Lân.