Lúc lấy lại tinh thần, nhìn sang thì thấy Thẩm Sơ lại cùng Tạ Thời Minh tiếp tục đi trêu mèo chọc chó.
Bắt được con nào là ôm con đó, chộp con này, bế con kia, ngồi thụp xuống một cái là tròn vo hơn cả mấy con mèo con chó con, đã thế lại còn rất “đa tình”, chẳng giữ kẽ chút nào, bị cái đuôi nào ngoắc qua là lại lon ton chạy theo con khác.
Cậu ta mới không thèm chạy theo chơi đâu, không thì cún con nhà cậu ta lại ghen mất.
Tạ Tuấn Trạch không ngờ nhà Tề Nguyên Tư cũng nuôi chó, mà trông có vẻ rất thích nữa. Nghĩ đến mấy lời mình nói trước đó, cậu ta chợt nhận ra hình như mình đã lỡ lời.
Nhất là khi nãy Tề Nguyên Tư gọi Thẩm Sơ và Tạ Thời Minh lại, đột nhiên hỏi mấy câu kia…
Khi đó Tạ Tuấn Trạch thấy hơi ngượng ngùng, tim đập loạn lên, còn hơi buồn bực và xấu hổ, cảm thấy mất mặt vô cùng.
Thế nên lúc này nghe Tề Nguyên Tư cứ lải nhải mãi, Tạ Tuấn Trạch bèn bắt đầu khen chó của Tề Nguyên Tư, hỏi có phải rất đáng yêu, rất đẹp không, cậu ta cũng thích chó con lắm, không biết có thể gặp thử chó nhà Tề Nguyên Tư để biết trông như thế nào không.
Tề Nguyên Tư nghe mà vui ra mặt, gật đầu: “Lúc nào có dịp tôi sẽ mang tới cho cậu xem!”
…
Sân sau của “Ngôi nhà lang thang” khá rộng, xung quanh đều là phố buôn bán nên cũng không lo làm phiền hàng xóm láng giềng.
Thẩm Sơ vừa đuổi theo mấy con chó mèo, vừa ngẩng cái đầu nhỏ lên ngắm nhìn mấy toà nhà xung quanh, trong lòng thầm nghĩ liệu có cảm giác quen thuộc nào không, mong là nhìn thấy gì đó có thể giúp cậu nhớ lại chút gì đó.
Nhưng càng nhìn lại càng thấy mơ hồ, chỗ nào cũng thấy quen quen…
Cũng đúng thôi, trước kia cậu sống ở khu này hơn chục năm, sao lại không quen được chứ.
Chính vì vậy mà trong lòng lại càng rối loạn hơn.
Giờ thân thể c** nh* xíu, không thể chạy lung tung được. Cũng không thể tự cho mình cái quyền muốn đi đâu thì đi, dù bên trong là một người lớn, nhưng vẫn bị giới hạn bởi cái thân thể “bé xíu xiu” này, haizz, thực tế đúng là không cho phép làm gì hơn.
Thẩm Sơ còn đang rối rắm thì bên kia, Tô Lạc Duyệt cũng vừa nhận được cuộc gọi từ quản lý Hà Lâm—
Chuyện là như vầy, tất cả bắt đầu từ buổi livestream của Chung Uyển.
Ban đầu là nhắc tới chuyện nhà họ Thẩm, cụ thể là việc Thẩm Dật để tóc dài, nhưng không ngờ lại bị Thẩm Sơ vô tình giải quyết êm đẹp, thậm chí còn có nhiều lời khen dành cho Thẩm Dật.
Nhưng đồng thời, đoạn Thẩm Sơ gọi Thẩm Dật, rồi nói chuyện với anh ta không hiểu sao cũng bị livestream truyền ra ngoài, cứ như thể có người cố ý thu âm lại vậy… Chưa kể còn có đoạn quay tại “Ngôi nhà lang thang”, trong đó Thẩm Sơ hai tay đút túi, đứng một bên nhìn Tạ Thời Minh cầm hai cái xẻng xúc phân cùng lúc…
Dù hình ảnh hơi lệch góc, âm thanh cũng không rõ lắm, nhưng biểu cảm, động tác cơ thể và giọng nói lờ mờ đó lại đủ để người ta “nhìn hình kể chuyện” rồi bịa ra một tiểu thuyết tám trăm chữ.
Thế là nhà họ Thẩm vừa mới rời khỏi tâm bão dư luận chưa bao lâu, giờ lại một lần nữa leo lên hot search.
Có người thì nói thế này, có người thì nói thế nọ, đúng kiểu "xem trò vui không sợ lớn chuyện"…
Dù gì thì mạng xã hội cũng có thể phóng đại mọi chuyện đến vô hạn, lời hay chẳng mấy, nhưng suy diễn với phỏng đoán thì đầy rẫy. Có người nói Thẩm Sơ nhìn là biết được nuông chiều quá mức, còn nói thằng nhóc béo này trông chẳng thân thiết gì với mấy anh trai.
Thậm chí còn có người nói Thẩm Sơ với Tạ Thời Minh không hợp nhau, nói cậu bắt nạt người ta, bắt người ta hai tay xúc phân.
Rồi “người bị bắt nạt” còn bị nói là “như cái bánh bao nhát cáy”, không biết phản kháng gì hết?
Thật là bực mình muốn chết!
Tóm lại là vì chuyện nhà họ Thẩm mà dân mạng cứ như “lo giùm đến mức tổn thọ”.
Hà Lâm hỏi Tô Lạc Duyệt muốn xử lý thế nào. Ngoài ra việc Chung Uyển livestream ở trường mẫu giáo cũng gây được tiếng vang không nhỏ, không chỉ lôi được Tô Lạc Duyệt vào cuộc mà còn có vẻ đang tạo khí thế, nghe đâu đang nhắm vào một vai còn trống trong dự án phim của Tô Lạc Duyệt..
“Phim này không phải còn có một vai ngang hàng chưa chọn được người sao, tôi thấy Chung Uyển có vẻ là đang nhắm đến vai đó.”
“Việc chọn diễn viên là quyền của đạo diễn, nếu đạo diễn thấy phù hợp thì tôi không ý kiến.”
“Còn mấy chuyện đang ầm ĩ trên mạng…”
Tô Lạc Duyệt nhíu mày: “Chị Lâm, chị cũng biết rồi đấy, tôi không muốn bọn nhỏ bị phơi bày quá nhiều, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng.”
“Vậy là định đè xuống luôn à?”
Hà Lâm lý trí phân tích: “Đè thì cũng được, dù sao mấy chuyện kiểu này mà đi giải thích cũng không tiện, mà em ra mặt nói gì thì lại càng dễ bị bảo là cố tình, có điều nếu cứ thế mà đè xuống…”
“Thì ấn tượng của công chúng về hai đứa nhỏ chắc sẽ dừng ở đây.”
“Không sao cả, cứ đè xuống đi.”
Chuyện này đúng là khó xử lý.
Chẳng lẽ lại nhảy ra nói “con tôi không như vậy đâu, chúng nó thân nhau lắm”, chắc cư dân mạng cũng chẳng tin.
Vậy nên Tô Lạc Duyệt nghĩ một lúc, chỉ có thể chọn cách an toàn nhất: “Chị Lâm, chị liên hệ với bên công ty của Chung Uyển đi, nói nếu họ còn làm gì ảnh hưởng đến con tôi, thì đừng trách tôi không khách sáo.”
“Còn về chuyện của bé cưng và Minh Minh, chỉ cần hai đứa nó không gây ra chuyện gì lớn, đợi sóng gió trên mạng lắng xuống rồi thì cũng ổn thôi. Dù sao tụi nhỏ còn bé, qua một thời gian là mọi người cũng chẳng quan tâm nữa đâu.”
“Được, vậy chị đi xử lý ngay.”
Tô Lạc Duyệt ừ một tiếng, tính thì tính vậy.
Bà nghĩ Thẩm Sơ với Tạ Thời Minh còn nhỏ như vậy, lần này chẳng qua là vì Chung Uyển livestream thôi, chứ hai đứa nó thì có thể làm ra chuyện gì to tát được cơ chứ. Kết quả là nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng giống y như lần Thẩm Sơ đi học mẫu giáo ngày đầu tiên, tưởng tượng thì đẹp đẽ…
Chuyện trên mạng hoàn toàn không ảnh hưởng đến Thẩm Sơ, nhóc mập vẫn ăn ngon ngủ kỹ, thỉnh thoảng còn ngáy khò khè như heo con, cả ngày trôi qua vô cùng phong phú, chẳng có dư tâm trí mà để ý chuyện khác.
Nhưng hôm sau đi học, Thẩm Sơ lại thấy cơm khó nuốt—
Cái tên chết tiệt, kẻ ngược đãi động vật đó! Lại gây án nữa rồi, mà tin tức đã truyền tới cả trường mẫu giáo.
Chắc là do hôm qua vừa mới đến “Ngôi nhà lang thang”, dù nơi đó không phải hiện trường vụ việc nhưng cũng có liên quan ít nhiều, nên chắc là nghe loáng thoáng ở đâu đó, hoặc nghe người lớn bàn tán, rồi hôm nay lại xảy ra chuyện, thế là tin tức lan đến tận đây.