Thân Phận Thiếu Gia Giả Bị Lộ Khi Tôi Vẫn Chỉ Là Một Nhóc Con

Chương 80

Đúng vậy, nhân vật chính của câu chuyện chính là Hằng Nga và hai chú thỏ con.

Hậu Nghệ không có, trẻ con không chơi trò đó!

Coi như có ba vai chính, trong đó vai Hằng Nga được săn đón vô cùng nồng nhiệt, chủ yếu là vì mấy bé gái trong lớp Hoa Hướng Dương 1 rất muốn đóng vai này. Trừ vai này ra, việc đóng vai hai chú thỏ con đáng yêu cũng là điều có thể chấp nhận được.

Những vai còn lại là các nhân vật “khách mời”, hoặc hóa trang thành hoa cỏ bên đường, v.v…

Lần này, Thẩm Sơ chắc chắn sẽ không muốn "tranh giành" gì nữa, cậu chỉ muốn làm một nhánh cỏ thôi. Nếu lại một lần nữa có váy gửi về nhà, cậu không chịu nổi đâu! A, không muốn!

Nhưng ba vai chính lại cạnh tranh quá kịch liệt, nhất là vai Hằng Nga.

Vài bé gái suýt nữa thì đánh nhau…

Cuối cùng, Thư Đồng Đồng vung tay nói: “Thế này đi, hay là tụi mình đừng ai đóng hết!”

“Như vậy đối với mọi người đều công bằng !”

Lúc ấy, Thẩm Sơ đang kéo Tạ Thời Minh đứng cách đó không xa, vừa xem mấy bé gái tranh cãi mà cảm thấy buồn cười, nhưng vừa nghe Thư Đồng Đồng nói xong, lập tức có linh cảm xấu…

“Bọn con gái tụi mình không đóng, để cho mấy bạn trai đóng!”

“Sau đó tụi mình sẽ chọn ai đóng Hằng Nga và thỏ con, được không?”

Không được tí nào!

Liên quan gì đến con trai bọn họ chứ?!

Thẩm Sơ định kéo Tạ Thời Minh quay người bỏ chạy, nhưng mà… kéo không nổi?

Tạ Thời Minh thậm chí còn tiến lên một bước, miệng còn lẩm bẩm: “Không biết có được đề cử người khác không…”

Nhóc mập: “?”

Anh rốt cuộc có chấp niệm gì vậy?!

---

Tất cả cũng tại lớp Hoa Hướng Dương 1 quá ít học sinh, lựa chọn cũng quá ít!

Một lớp chưa tới 10 người, tổng cộng chỉ có 9 đứa trẻ, 4 bé gái và 5 bé trai, trong đó ba bé trai lúc nào cũng tụ tập chơi với nhau, Thẩm Sơ thì luôn chơi với Tạ Thời Minh.

9 đứa trẻ, chia thành ba nhóm nhỏ.

Và điều này dẫn đến một hậu quả rất nghiêm trọng —  

Một khi gặp phải chuyện cần lựa chọn, thì cậu và Tạ Thời Minh là yếu thế nhất!

Mà Tạ Thời Minh tên này, lại còn có xu hướng “đầu hàng” phe bên kia!

Thẩm Sơ cố thuyết phục mấy bé gái đổi ý, trong bốn người chọn ra một người, trang điểm thật xinh đẹp, chẳng phải rất tốt sao, việc gì phải hóa trang cho người khác, cuối cùng người đẹp lại không phải mình, như thế chẳng phải quá thiệt sao?

Kết quả vừa dứt lời, ánh mắt của bốn bé gái trước mặt nháy mắt càng sáng hơn.

Thư Đồng Đồng ôm mặt: “Vậy chẳng phải có thể trang điểm cho người thật sao? Tuyệt quá!”

“Đúng á, búp bê ở nhà mình đều trang điểm hết rồi, còn chưa kịp mua con mới, hiện tại đúng lúc…”

“Oa! Vậy chúng ta phải chọn một người lớn lên đẹp mới được!”

“Còn phải cho cậu ấy mặc váy đẹp, trang điểm thật xinh, rồi tết tóc nhỏ nữa…”

Thẩm Sơ: “…”

Lẽ ra cậu không nên mở miệng!

Nhưng mà… chọn người lớn lên đẹp?

Năm chọn một, cũng chưa chắc là cậu, dù cậu đáng yêu thật, nhưng nếu Tạ Thời Minh không có nghĩa khí, thì đừng trách cậu vô tình! Với gương mặt đẹp như thế, không mặc váy một lần thì tiếc quá, ha ha!

Thẩm Sơ xoa xoa tay nhỏ, quay đầu lại thì phát hiện Tạ Thời Minh không biết từ lúc nào đã lẻn vào vòng tròn của mấy bé gái!

A! Không được!

“Anh ơi!”

Cậu nhóc mũm mĩm cuống lên, lập tức chạy tới ôm chặt lấy cánh tay của Tạ Thời Minh, sợ bọn họ đã đạt được "thỏa thuận”.

“Anh ơi, em có chuyện muốn nói với anh, lại đây nào.”

Vừa nói vừa kéo Tạ Thời Minh qua bên khác, giọng nhỏ ngọt xớt, nghe mà tai Tạ Thời Minh đỏ bừng.

“Chuyện gì vậy?”

Hai người trốn qua một bên, Thẩm Sơ nhìn về phía Thư Đồng Đồng, phát hiện mấy bé gái đang nắm tay nhau đi về phía ba bé trai khác đang chơi đào đất, rõ ràng là muốn nói chuyện gì đó!

Nhóc mập càng cảm thấy nguy hiểm, liền ghé sát vào Tạ Thời Minh—

“Anh ơi, lần này anh có muốn mặc váy không?”

Tạ Thời Minh rất dứt khoát lắc đầu.

“Vậy em cũng không muốn đâu.”

Nhóc mập bĩu môi: “Lần trước mặc đã đủ rồi, chẳng lẽ lại bắt em mặc thêm lần nữa?”

Tạ Thời Minh chớp mắt: “Thật ra…”

“Mua!”

Còn chưa kịp nói hết câu, má đột nhiên cảm thấy ấm ấm ướt ướt.

Tạ Thời Minh lập tức dừng lại, chỉ nghe thấy giọng nói ngọt ngào bên tai tiếp tục vang lên: “Phòng ngừa thôi, lỡ như Thư Đồng Đồng chọn em, anh có thể giúp em không?”

Tạ Thời Minh mím môi:  “Giúp như thế nào?”

“Thì anh đóng giúp em á.”

Nhóc mập hơi kiễng chân, tay đặt lên vai Tạ Thời Minh, vẻ mặt trịnh trọng—

“Lỡ, em nói là lỡ thôi nhé, lỡ em bị chọn trúng, thì anh giúp em nhé. Đây không phải là cố tình để anh mặc váy đâu, mà là vì tình nghĩa cách mạng của tụi mình đó! Là vĩ đại, là hành động mang tính lịch sử cảm động trời đất, khiến người người rơi lệ!”

“Với lại chuyện mặc váy này, mỗi người một lần mới công bằng, anh thấy có đúng không?”

“Em biết anh không muốn mặc, nhưng không phải vì muốn mặc mà mặc, mà là vì tình cảm cách mạng vĩ đại của chúng ta!”

Thẩm Sơ nắm lấy một tay Tạ Thời Minh, quyết tâm—

“Anh ơi, em vẫn là bé cưng của anh chứ?”

“Anh có giúp em không?”

“Khụ.”

Tạ Thời Minh khẽ ho, tay kia sờ lên bên má bị “cưỡng hôn”—

“Cũng không phải là không được…”

Nhóc mập chớp chớp mắt—

Ồ…

Cậu đặt tay lên vai Tạ Thời Minh, lại thầm nghĩ, bằng bất cứ giá nào!

Chiếm chút tiện nghi của Tạ Thời Minh còn hơn là xác xuất mặc váy năm chọn một! Thế là lại “mua” thêm cái nữa.

Lần này còn vang to, cực kỳ rõ ràng.

Làm Tạ Thời Minh bị “mua” tới mức lảo đảo.

Hôn xong, nhóc mập nheo mắt: “Thế là anh đồng ý rồi nhé, không được đổi ý đâu đó!”

Bình Luận (0)
Comment