Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 170

"Nhưng có thể rõ ràng, ong chúa này là do hắn động tay động chân, có thể có liên hệ với triệu hồi sư toàn bộ cũng chỉ có Già Diệp đế quốc thôi."

Vân Phong gật đầu: "Chính xác, tuy không biết tại sao hắn có thể không chế được ong chúa, những không thể thiếu liên quan đến trận pháp khế ước này, nếu ta đoán không sai, trận pháp khế ước này hẳn là của vị triều hồi sư của Già Diệp đế quốc kia, trận pháp khế ước khắc trên người ma thú, người khác cũng có thể mượn điều này để khống chế ma thú sao?"

"Già Diệp đế quốc quả nhiên chuẩn bị đầy đủ, vị triệu hồi sư kia cũng hạ cả vốn gốc đi." Khúc Lam Y thoáng hiện một nét tươi cười châm chọc, tầm mắt quét đến đám người Già Diệp đế quốc cách đó không xa.

"Ong chúa đã chết, chiêu này bị chúng ta đánh bậy đánh bạ mà phá được, trong lòng hắn nhất định có chút không cam đi, đi theo chúng ta là muốn tìm một cơ hội ra tay với chúng ta, trong tay hắn còn có con bài chưa lật."

"Lại là một thủ đoạn như vậy sao? Khúc Lam Y trả lời, đôi mày đẹp khẽ nhíu lại, trong mát thoáng qua thần sắc xem kịch vui, Vân Phong cười cười: "Nếu nói như vậy, cũng để ta có thêm kiến thức."

Khóe miệng Khúc Lam Y nhếch lên, đám người của Già Diệp đế quốc kia nhất định phải thua, trước mặt triệu hồi sư chân chính, những thủ đoạn này thật sự có chút tự cho mình là thông minh rồi.

"Tiểu tử kia." Giọng nói của tổ tiên vang lên trong đầu Vân Phong, Vân Phong chấn động, chẳng lẽ tổ tiên biết bí mật trong này sao?

"Tổ tiên, người không phải triệu hồi sư cũng có thể mượn trận pháp khế ước của triệu hôi sư để khống chế ma thú sao?"

Tổ tiên cau mày suy tư một hồi, lúc này mới chậm rãi mở miệng: "Đây là cách nghịch chuyển, bất quá đối với triệu hồi sư mà nói, đây là cách làm vô cùng tiêu hao tinh thần lực, dùng tinh thần lực phong ấn trận pháp khế ước của mình lại, người khác có thể mượn điều này mà khống chế ma thú trong thời gian ngắn, khi tinh thần lực tiêu hao hoàn toàn, khế ước sẽ tự động giải trừ."


Vân Phong hơi ngẩn ra, thì ra là như vậy sao: "Tinh thần lực bị tiêu hao nhất định sẽ rất lớn sao?

"Không sai, bình thường chỉ có thể nghịch chuyển một lần, mà sau khi nghịch chuyển, tinh thần lực của Triệu hồi sư sẽ gần như cạn kiệt, nêu có người liều mạng nghịch chuyển hai lần, cũng là có khả năng, chẳng qua cái giá phải trả là rất lớn... Ví dụ như, thực lực bị giáng cấp, hoặc là không gian tinh thần sẽ bị tổn thương hoàn toàn, bất luận là cái nào, đối với triệu hồi sư mà nói, đều là sự dả kích cùng tổn thất rất lớn."

Vân Phong hiểu rõ, nghĩ đến danh hiệu đệ nhất bây giờ của triệu hồi sư ở Già Diệp đế quốc, thật đúng là đánh cược vốn ban đầu, cư nhiên lại dùng nước cờ nghịch chuyển này, nếu không gặp phải Vân Phong, có lẽ Già Diệp đế quốc dựa vào đan ong vừa rồi kia, có thể thắng ngay trong trận đầu, chẳng qua lại chôn vùi trong tay Vân Phong.

"Nếu nói như vậy, trong tay Già Sâm kia vẫn còn một trận pháp khế ước như vậy, trong mê cung này quả thật là không thiếu ma thú, có thể vây được ong chúa cấp bâc thống lĩnh, triệu hồi sư kia quả thật không phải ngồi không." Vân Phong suy xét trong lòng một chút, nếu giờ Già Diệp không thể có được hạng đầu tiên, vị triệu hồi sư kia e rằng sẽ thật sự muốn khóc đi.

Sau khi hiểu được toàn bộ, trong lòng Vân Phong cũng tính toán sẵn, thủ đoạn mà Già Sâm cho là mạnh và thần bí nhất đối với Vân Phong cũng chỉ là bình thường mà thôi, có thể khế ước với ma thú trong thời gian ngắn? Đây quả thật là một chiêu khiến người kinh sợ, nhưng ở trước mặt Vân Phong, đây đều là đồ giả mạo a.

Trong thời gian nửa tháng, mỗi ngày Tiểu Hỏa cùng Lam Dực đều truyền lại tin tức bên kia bằng tâm niệm, vượt ngoài dự liệu của Vân Phong, bên kia lại đụng phải năm người Tạp Toa, đây là vận số xui xẻo gì vậy? Tiểu Hỏa cùng Lam Dực nói cho Vân Phong, Vân Phong bất đắc dĩ cười cười, vận khí này cũng thật xui xẻo.

Theo phản ứng của hai người, khi Tạp Toa không nhìn thấy Vân Phong thì có bộ dạng tựa hồ như rất vui vẻ, thắt lưng lập tức trở nên thẳng tắp, thậm chí còn vọng tưởng có thể chỉ huy Tiểu Hỏa cùng Lam Dực, sau khi bị miệng sói của Tiểu Hỏa chăm sóc, cuối cùng Tạp Toa cũng đánh mất ý nghĩ này, nhưng tôn nghiêm thân là đội trưởng tựa hồ cũng trở lại.

Nhận được mệnh lệnh của Vân Phong, hai người vẫn bảo hộ quanh người Vân Thăng, Tạp Toa thừa cơ hội này muốn đả kích Vân Thăng một phen, lại không có bất kì biện pháp nào, dù sao hai tên này cũng không phải là thứ nàng ta có thể chọc được, bất quả không có Vân Phong ở đây đã khiến tất cả sự không thoải mái của nàng ta biến mất, huống hồ lại thêm một tên Mộ Dung Vân Thiên, từ khi hai đội gặp mặt, Tạp Toa cứ như cá gặp nước, cả ngày đi theo bên cạnh Mộ Dung Vân Thiên, đuổi đều đã đuổi những vẫn không đi.


Tình huống bên kia là như thế nào, Vân Phong đã không lo lắng, cho dù gặp phải người của đế quốc khác, dựa vào Lam Dực cùng Tiểu Hỏa cũng đủ để khiến cho người của đế quốc khác chịu khổ, việc quan trọng trước mắt, chính là giải quyết hết vài người của Già Diệp đế quốc, bọn hắn mới đúng là khối nhọt độc nhất.

Nửa tháng an ổn trôi qua, Vân Phong cùng Khúc Lam Y, còn có bốn người của Già Diệp đế quốc cũng không có bất kì động tác gì, dần dần, sắp tới thời gian quy định gần một tháng, mấy người còn đang ở trong mê cung bị bỏ hoang vội vàng hành động, trên đường cũng gặp một ít công kích của ma thú, nhưng Già Sâm cũng không có bất kì hành động gì, có lẽ hắn cũng biết, khế ước những ma thú này trong thời gian ngắn cũng không có bất kì tác dụng gì.

"Điện hạ, chúng ta sắp không còn thời gian rồi!" Nữ ma pháp sư nóng vội nói một câu, hai tháng này qua quá nhanh, bọn họ không có bất kì hành động với đế quốc nào, ngược lại lại dây dưa một chỗ với hai người kia, thật sự là...

Già Sâm không nói gì, sắc mặt quả nhiên âm trầm, hắn cũng sắp không còn tính nhẫn nại rồi, chỉ còn có một khoảng thời gian, hắn nhất định phải trong thời gian một tháng này, giải quyết hết tất cả mọi người của các đế quốc khác! Gìa Sâm nắm chặt tay một chút, một miếng bạch ngọc có kích cỡ bằng bàn tay xuất hiện trong tay, trên mặt miếng ngọc lóe lên rất nhiều điểm nhỏ, đó đúng là vị trí của mọi người khác!

"Có một vài kẻ chạm mặt, ước chừng hơn mười người bỏ quyền, như thế thì giảm bớt không ít chuyện của chúng ta." Già Sâm quan sát tình huống trên miếng ngọc một chút, đánh giá tính toán thế cục trước mắt, Áo Uy cùng Thánh Diệu tựa hồ như đã gặp nhau, đội ngũ của hai nước này đều thiếu đi năm người, Già Diệp đế quốc bên này, thiếu ba người, nhưng Tạp Toa đế quốc, một người cũng không thiếu!

Già Sâm hung hăng nắm chặt mảnh ngọc trong tay, xem ra, cái hắn sẽ đối đầu, chỉ có Tạp Lan đế quốc rồi! Tầm mắt quét đến trên lưng Vân Phong cùng Khúc Lam Y, chỉ cần giải quyết hết hai kẻ này, những người khác của Tạp Lan đế quốc cũng sẽ không làm được gì, đến lúc đó, vị trí thứ nhất còn ai ngoài Gìa Diệp đế quốc.

"Hôm nay lúc nghỉ ngơi, chuẩn bị động thủ, bây giờ, chuẩn bị giết hai người bọn họ!" Già Sâm hung tợn nói một câu, mấy người khác đều nhao nhao gật đầu, bọn hắn chờ đợi ngày này thật sự đã đủ lâu, lại thêm việc trong tay Già Sâm còn có một con bài chưa lật, Già Diệp bọn hắn bây giờ muốn không thắng đều rất khó a!

Một tháng này không động thủ, Già Sâm nhẫn nại là vì muốn để Vân Phong thả lỏng cảnh giác, nhưng hắn lại không biết toàn bộ tính toán của mình đã sớm bị Vân Phong nhìn thấu, Vân Phong chơi đùa cùng hắn, cũng là trong tối ngoài sáng, ngươi đã tính kế ta, ta liền tương kế tựu kế, hồ ly tính toán muốn diệt con mồi, lại không biết con mồi này cũng có tâm săn bắt hồ ly, tới cùng người nào mới là con mồi người nào mới đúng là hồ ly a?


Tất cả mọi thứ đều sắp diễn ra, lại bị một chuyện ngoài ý muốn làm lộn xộn, Vân Phong cùng Khúc Lam Y đi ở phía trước, trong hai tháng vòng vo trong mê cung bị bỏ hoang này, khi đi căn bản cũng không biết đông tây nam bắc gì, chỉ có thể tiến lên dựa vào trực giác, mà bây giờ, sau khi Vân Phong cùng Khúc Lam Y vượt qua một khúc ngoặt, phía trước đều là đường rộng rãi, con đường này so với những con đường lúc trước đã đi đều rộng hơn rất nhiều, tinh thần của Vân Phong cùng Khúc Lam Y đều căng thẳng, toàn bộ nơi này đều không thể phán đoán theo lẽ thưởng, tất cả đều cẩn thận thì tốt hơn.

Tiến lên một cách liều lình tuyệt đối không được, Vân Phong nhìn độ rộng của con đường này, quay về nói với Khúc Lam Y ở phía sau: "Ta đi ở phía trước, ngươi đi theo dấu chân của ta, đừng đi sang bên."

Khúc Lam Y thoáng lên một nụ cười tươi ngọt ngào, gật gật đầu, Vân Phong mở đường ở phía trước, Khúc Lam Y ở phía sau dẫm lên dấu chân của Vân Phong, biểu hiện của hai người tương đối tự nhiên, giống như đi đường bình thường, bốn người của Gìa Diệp đế quốc đi ở phía sau cũng không phát hiện, khi bọn hắn cũng rẽ ngoặt gặp phải con đường này, Già Sâm đi phía trước, còn lại ba người đều đi song song ở phía sau, mới vừa bước được một bước, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hét thảm vang lên.

"A--!" Là tiếng hét chói tai của vị nữ ma pháp sư kia, nàng đi ở chính giữa, hai chiến sĩ đi ở hai bên, ba người vừa lúc lấp đầy con đường này, lại không ngờ tới chưa kip bước hai bên đường đã sụp xuống, mà phía vết lún là vực sâu vạn trượng.

"Cái gì!" Già Sâm nhìn một màn trước mắt này, căn bản không kịp, hai chiến sĩ đồng loạt liên tiếp rơi xuống, phía dưới mê cung sao có thể là vực sâu vạn trượng, chỉ thấy hai vực sâu bị lún pử hai bên đường hiện lên hai tia sáng, hai chiến sĩ đều bóp nát ngọc bài bảo mệnh, tự động ra ngoài.

Già Sâm cắn chặt răng, chết tiệt, hiện tại Già Diệp đế quốc chỉ còn lại năm người rồi! Nhin Vân Phong cùng Khúc Lam Y đi ở phía trước, ánh mắt của Già Sâm lạnh lẽo: "Đi dọc theo dấu chân của các nàng." Nói một câu với nữ ma pháp sư ở phía sau, Già Sâm dẫm lên dấu chân của Khúc Lam Y đi về phía trước, nữ ma pháp sư gật gật đầu, sắc mặt có chút trắng bệch, bước chân cũng có chút run run, hai bên đường vừa lún xuống vừa rồi cũng phục hồi nguyên trạng, tựa hồ một màn kia căn bẳn chưa từng xuất hiện.

"Chủ nhân, phải cẩn thận đường rộng, phải đi ở giữa, hai bên là cạm bẫy!" Tiểu Hỏa cùng Lam Dực đồng thời truyền tâm niệm đến, Vân Phong sửng sốt, chẳng lẽ hiện tại bọn hắn cũng gặp phải sao?

"Đại ca thế nào rồi?"

"Chủ nhân yên tâm, Vân Thăng vẫn ổn." Lam Dực nói một câu, Vân Thăng vẫn bị Lam Dực xách trong tay, Lam Dực cách mặt đất một khoảng, tránh thoát kiếp nạn này.

"Tình huống bên kia như thế nào rồi?" Vân Phong truyền tâm niệm hỏi, Tiểu Hỏa cùng Lam Dực lập tức báo cáo lại, Tạp Lan đế quốc bên kia đã tụ họp được tám người, nhưng do gặp cùng tình huống giống như Vân Phong ở bên này, vậy mà lập tức mất tới bốn người!


"Kẻ ngu xuẩn Tạp Toa kia vẫn ở lại kìa." Tiểu Hỏa khinh thường nói xong, bên kia Tạp Lan đế quốc chỉ còn lại có Vân Thăng, Mộ Dung Vân Thiên, còn có Tạp Toa, lại thêm Vân Phong cùng Khúc Lam Y, tổng cộng có sáu người.

Vân Phong đi ở phía trước rất cẩn thận, thấy được chỗ con đường này thông tới là chỗ sâu nhất trong mê cung, phía trước tới cùng là cái gì? Tiểu Hỏa cùng Lam Dực đi cùng một dường, có lẽ những người khác cũng giống như vậy, điều này nhìn qua quả thật tựa như, bọn họ từ từ cùng tập hợp lại một chỗ với nhau!

Vân Phong cẩn thận đi ở phía trước, con đường quỷ dị này cuối cùng cũng đến tận cùng, một mảnh ánh sáng chói mắt truyền đến, Vân Phong khẽ nheo mắt lại, Khúc Lam Y ở phí sau đứng bên người Vân Phong, dưới cường độ ánh sáng mạnh như tại đây, hai người không dễ dàng gì mà mở hai mắt.

"Chủ nhân!" Giọng nói của Tiểu Hỏa cùng Lam Dực truyền đến, Vân Phong xoay đầu, liền nhìn thấy có vài người đi tới từ lối ra kia, Vân Thăng, Mộ Dung Vân Thiên cùng Trạch Nhiên lúc nhìn thấy Vân Phong, đều vui vẻ chạy tới, chỉ có vẻ mặt của Tạp Toa là âm trầm, xem ra ngày lành của nàng đã mất rồi.

"Lại gặp mặt." Một giọng nói khẽ bay bổng truyển tới, lối ra khác lại có vài bóng người đi ra, nhìn qua đều có chút chật vật, cầm đầu quả thật là thiếu niên yếu đuối kia, phía sau có bốn người đi theo, là năm người của Áo Uy đế quốc.

"Các ngươi...?" Khi mấy người đi ra từ lối ra kia, người cầm đầu là ma pháp sư gọi là Tiêu Tiêu, nhìn thấy Vân Phong cùng mấy người của Áo Uy, có chút kinh ngạc, khi thấy mấy người của Già Diệp đế quốc đi tới ở phía sau, mọi người đều tụ họp ở một chỗ ở trong này.

Mọi người của Tứ Đại đế quốc tụ lại cùng một chỗ, nhân số cũng rõ ràng, Tạp Lan đế quốc có sáu người, Tam đại đế quốc khác đều có năm người, Tạp Toa vừa thấy, lập tức cao giọng cười nói một câu: "Xem ra bây giờ vị trí thứ nhất không phải Tạp Lan đế quốc thì còn ai!"

Con ngươi đen của Vân Phong liếc nhìn nàng: "Không nói lời nào cũng không có ai cho rằng ngươi là người câm đâu, công chúa điện hạ!"

"Vân Phong, ngươi...!" Sắc mặt Tạp Toa đỏ lên, vừa muốn cãi lại, Mộ Dung Vân lại Thiên lạnh lùng mắng: "Công chúa Tạp Toa, nếu như ngươi muốn tam đại đế quốc khác liên hợp lại, cứ việc nói tiếp đi."

Tạp Toa vừa nghe, lập tức ngậm miệng lại, khẽ quay đầu mới phát hiện, ánh mắt người của ba đại đế quốc khác đều đặt tại trên người người của Tạp Lan đế quốc, mà ý tứ trong rất nhiều ánh mắt này đều không thể nói rõ.

Bình Luận (0)
Comment