Thống Trị Tiên Tôn

Chương 2 - Hữu Sinh Sư Huynh

Vân Sơn Yến Môn là một trong ba đại môn phái lớn nhất Đông Vực, cùng với Thái Ất Môn và Trận Khí Tông, xếp hạng thứ 23 trong bảng xếp hạng “Tông, Môn, Phái” của Vũ Nguyên Tinh, thường được gọi là Vân Sơn.

Vân Sơn tọa lạc tại dãy núi hùng vĩ Vân Sơn, xung quanh có rừng, nước, hoa cỏ, bên trên có mây khói lượn lờ, ánh nắng trong xanh chan hòa. Và được chia thành ba tầng khu.

Tầng khu đệ tử ngoại môn nằm dưới chân núi Vân Sơn, là nơi của những đệ tử có tiềm năng nhưng cần phải cố gắng hơn nữa, nổ lực hơn nữa để kịp thời đạt đến Linh Cảnh trước năm 16 tuổi thì mới được chân chính gia nhập Vân Sơn.

Tầng khu đệ tử nội môn nằm trong lòng Vân Sơn, là nơi hoạt động của đệ tử chân chính tại Vân Sơn, hằng năm đều phải đạt được yêu cầu thành tích do sơn môn đề ra thì mới tiếp tục là đệ tử nội môn hoặc thăng hạng thành đệ tử hạch tâm, còn nếu không đạt yêu cầu sẽ bị trục xuất khỏi sơn môn.

Tầng khu cao tầng lãnh đạo Vân Sơn, là nơi cư ngụ của những trưởng lão và chấp sự nắm quyền hành trong Vân Sơn. Môn Chủ và trưởng lão nắm quyền cao nhất, sẽ cư ngụ và làm chủ một ngọn núi lớn, đệ tử dưới trướng cũng sẽ tu luyện tại bên trong ngọn núi đó. Còn chấp pháp sẽ cư ngụ và làm chủ một đại điện được xây dựng tại những ngọn núi thấp hơn, quản xuyến quy tắc tông môn do Vân Sơn lập ra.

Tối đêm hôm đó, hai mẹ con Hữu Sinh cũng đã tâm sự rất nhiều về những gì mà Hữu Sinh đã trải qua trong mười năm mất tích. Nhưng dĩ nhiên, Hữu Sinh sẽ không bao giờ kể ra tất cả sự thật, mà chỉ buâng quơ vài câu chuyện trông như thật để mẹ hắn được yên lòng, vì hắn không hề muốn mẹ hắn phải biết đến những sự tồn tại quá mức kinh khủng bên ngoài kia, khiến cho lòng người càng thêm nhỏ bé, lo âu hơn thiệt. Hắn chỉ muốn mẹ hắn có một cuộc sống yên bình tại Hạ Giới nhỏ bé này.

Đến sáng ngày hôm sau, Hữu Hồng Hương đã lập tức thông báo đến toàn bộ Vân Sơn về sự quay về của con trai nàng, cũng từng là một đệ tử có rất nhiều danh vọng trong và ngoài môn, cùng với việc hắn sẽ tham gia cuộc khảo thí chức vị trưởng lão, chính thức trở thành một vị trưởng lão trong môn. Khiến cho hầu hết các vị trưởng lão và vô số đệ tử trong Vân Sơn, chỉ ngoại trừ những đệ tử mới gia nhập, đều không khỏi kinh hô, ồn ào.

Nhiều đệ tử mới đến Vân Sơn, trở thành đệ nội môn không lâu, không hề biết danh tính của “Hữu Sinh”, đều mang theo sự tò mò thăm hỏi các sư huynh lớn tuổi trong môn, sau đó lập tức nhận được đáp án rất kinh người, cũng đầy ngưỡng mộ.

-Hữu Sinh sư huynh chính là con trai duy nhất của Môn Chủ chúng ta, tính đến nay luôn thì chỉ mới vỏn vẹn 26 tuổi thôi. Mười năm trước, khi chưa mất tích, Hữu Sinh sư huynh là đệ nhất thiên tài của Vân Sơn, 16 tuổi đã có tu vi Linh Cảnh hậu kỳ, trở thành một trong năm vị thiếu niên đạt được danh hiệu “Tiểu Đế” của Đông Vực, tức là một trong năm vị thiếu niên dưới 20 tuổi mạnh nhất Đông Vực, có khả năng đột phá đến cảnh giới Đế Cảnh trong cuộc đời. Ngoài ra, Hữu Sinh sư huynh còn quen biết rất nhiều nhân vật có máu mặt ở khắp trong ngoài Đông Vực, thậm chí là ở Thánh Vực sâm nghiêm. Nhớ năm đó, mặc dù sư huynh chỉ vừa đạt đến Linh Cảnh hậu kỳ, nhưng đã dùng một thân một mình đại chiến hơn ba canh giờ với một tên ma tu tàn độc Huyền Cảnh sơ kỳ vô tình gặp gỡ trên đường, nhờ đó câu kéo được thời gian đủ lâu để các vị trưởng lão trong môn kịp thời chạy đến giải cứu. Cũng sau lần đó nên sư huynh liền có tên trong “Tiềm Long Bảng” do Lạc Thần Điện công bố, làm rạng danh Vân Sơn Yến Môn chúng ta ra khắp bên ngoài. Chỉ tiếc là sau sự kiện đó vài tháng, sư huynh đã đột ngột mất tích, nên tên trong Tiềm Long Bảng vì thế cũng bị xóa đi.

-Bây giờ mười năm trôi qua đi, với người tu luyện như chúng ta thì khoảng thời gian này khá ngắn ngủi, vậy mà Hữu Sinh sư huynh vừa quay về sơn môn thì đã chuẩn bị tham gia khảo hạch chức vị “trưởng lão” trong môn rồi. Điều này có ý nghĩa gì thì chắc các ngươi cũng biết rõ, chính là sư huynh đã đạt đến tu vi Địa Cảnh nên mới có tư cách tham gia khảo hạch chức vị “trưởng lão”. Ôi trời ơi, mới mười năm thôi mà đã trực tiếp từ Linh Cảnh hậu kỳ, vượt qua cả một đại cảnh giới Huyền Cảnh, đạt đến Địa Cảnh mà chúng ta đều cần ít nhất 200 năm, 300 năm cực khổ tu luyện, thậm chí có người còn không bao giờ có thể đạt được. Quá là kinh khủng rồi, sư huynh không hổ danh từng là đệ nhất thiên tài của Vân Sơn chúng ta, có tên trong Tiềm Long Bảng.

-Oa, thật phi thường nha. Vậy vị Hữu Sinh sư huynh này là người có tính cách nào, có dễ dàng làm thân, nói chuyện không? (một nữ đệ tử xinh xắn hỏi)

-Ờm… cái này thì hiện tại ta không có rõ. Nhưng vào thời điểm mười năm trước, sư huynh là một người vô cùng gẫn gũi, thân thiện, cũng là người rất nghiêm túc và quyết đoán. Không nói đến Liễu Ngọc Yên vừa mới gia nhập Vân Sơn không lâu rồi trở thành một trong hai đóa “Hoa Tuyệt Sắc” của Vân Sơn chúng ta, thì đóa hoa còn lại là Đại sư tỷ Du Hy Nhi đã từng tỏ tình với sư huynh nhưng không thành đó. Các ngươi hình dung xem, sư huynh là người như thế nào mà được một đại mỹ nữ xinh đẹp mê say lòng người như vậy tỏ tình chớ. Chỉ là bây giờ mười năm qua rồi, nên không biết sư huynh có thay đổi tính tình gì không thôi.

-Trời, ghê vậy. Mà cũng thật khó tin khi Hữu Sinh sư huynh lại từ chối tình cảm của một đại nữ thần a. Hông lẽ sư huynh có vấn đề về cái đó, không cửng được…

-“Không cửng được” cái đầu nhà ngươi ấy. Sư huynh là người nghiêm túc, nên đã tự thề với lòng là khi chưa đạt đến cảnh giới Thần Cảnh trong truyền thuyết thì sẽ không nghĩ đến chuyện nam nữ, còn nếu muốn được sư huynh phá lệ thì người nữ tử đó phải trong cùng cảnh giới đánh bại được sư huynh bất kể mọi thủ đoạn. Đại sư tỷ từng đánh lén sư huynh rất nhiều lần nhưng chưa bao thành công đó. Với lại, ta cũng chỉ mới nói trong Vân Sơn thôi, còn bên ngoài Vân Sơn có bao nhiêu nữ tử thích thầm sư huynh thì ta không có rõ đâu.

-À, ta nhớ rồi. Không phải chừng vài năm trước, từng có một nữ tử mang khăn lụa che mặt tự xưng là Thất công chúa của Thiên Nguyên Đế Quốc đến hỏi thăm tung tích của Hữu Sinh sư huynh sao, chắc là lại “vì yêu”, “nên nhớ”, “tìm đến tận cửa” rồi, khổ.

-Hây da, vậy với dung nhan như ta chắc là vô phúc được sư huynh yêu thương òi, buồn quá à.

-Hừ, ngươi nằm mơ đi. Không nói đến nhan sắc của ngươi thua xa một trời một vực so với Đại sư tỷ, tựa như cá và phượng hoàng. Ta chỉ nói tu vi ngươi mới vừa đột phá Linh Cảnh mà cũng đòi xứng với sư huynh đã là cườn giả Địa Cảnh thì đã không thấy nổi một tia hy vọng nhỏ nhoi nhất dành cho ngươi rồi. Tỉnh lại đi, đừng mơ nữa má, người ta giờ là Địa Cảnh rồi, tu vi ngang hàng trưởng lão quyền cao chức trọng, vượt xa cả Thập Đệ Tử nổi danh trong môn, vượt qua cả những tuyệt đỉnh thiên tài ngày đó của Đông Vực giờ chỉ mới là Huyền Cảnh sơ kỳ, trung kỳ thôi.

-…

-…

-…

Bên dưới, đệ tử náo nhiệt ồn ào về cái tên “Hữu Sinh”.

Thì bên trên, tầng lớp cao tầng trụ cột của Vân Sơn, các vị trưởng lão cũng đều bị chấn động. Một cuộc họp khẩn cấp cũng đã nhanh chóng được diễn ra tại Chủ Điện Vân Sơn, tập hợp toàn bộ trưởng lão đang có mặt trong Vân Sơn tham dự, và dĩ nhiên là để xác thực lại danh tính Hữu Sinh có thật sự chính là vị đệ tử Hữu Sinh thiên tài đã mất tích mười năm về trước quay về, hay chỉ là một kẻ nào đó giả mạo, có ý đồ với Vân Sơn.

Bình Luận (0)
Comment