Tiểu Trà Xanh Thì Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ

Chương 178

“Nữ chính!” Người quản lý hớn hở nói: “Chị đã tìm hiểu giúp em rồi, đạo diễn Trương không hài lòng lắm với người đó, mấy ngày khai máy rồi vẫn không nhập được vai. Vừa hay ông ấy nhìn thấy đoạn biểu diễn của em liền gửi tin nhắn cho chị. Thế nào? Có đi không?”

“Đã đóng máy rồi, đương nhiên là đi.”

“Được được được! Vậy chị lập tức trả lời đạo diễn Trương!” Người quản lý mới của Minh Vi tuy mang danh là quản lý nhưng do chủ công ty là Minh Vi nên cô ta không có quá nhiều quyền quyết định, phần lớn quyết định vẫn nằm ở Minh Vi.

Sau khi trả lời đạo diễn Trương, Minh Vi lên xe quay về nghỉ ngơi một đêm rồi đến đoàn phim của Trương Tuần Thanh để phỏng vấn vai diễn.

“Chào đạo diễn Trương, tôi là Minh Vi.”

Trương Tuần Thanh đã ngoài năm mươi tuổi, các bộ phim truyền hình ông từng đạo diễn nếu không đạt rating cao thì cũng có tiếng vang tốt. Những phim có đánh giá cao thì bùng nổ rating. Do đó, nhiều người hâm mộ đều hy vọng thần tượng của mình được ông chọn. Tất nhiên đây cũng là mong muốn của rất nhiều diễn viên trong giới, bởi chỉ cần được đóng phim của đạo diễn Trương, xem như đã có tác phẩm đại diện vững chắc.

“Không tệ, ngoài đời còn xinh đẹp hơn trên TV, cũng hợp với hình tượng nữ chính của tôi,” Trương Tuần Thanh đánh giá rồi đưa kịch bản cho Minh Vi: “Cảnh này, cô diễn thử xem.”

“Vâng.” Minh Vi nhận lấy kịch bản, cẩn thận đọc đoạn cảnh đạo diễn đã đánh dấu. Trong tình huống chưa có bản mô tả nhân vật, cô dựa vào nội dung đoạn cảnh để suy đoán tâm lý nhân vật và biểu cảm phù hợp.

Người quản lý đứng ngoài theo dõi mà toát cả mồ hôi lạnh.

Mãi đến khi Minh Vi diễn xong đoạn kịch dài năm phút, đạo diễn mới nghiêng người nói gì đó với trợ lý đạo diễn bên cạnh.

Người quản lý tranh thủ đưa nước cho Minh Vi: “Minh Vi, vừa rồi diễn căng thế, uống chút nước đi cho dịu cổ.” Rồi thấp giọng nói: “Em nói xem, đạo diễn có hài lòng không?”

Minh Vi uống một ngụm nước: “Không biết nữa.”

“Minh Vi, là thế này,” đạo diễn Trương đi đến nói: “Phim của tôi tên là Kim Chi, là đề tài cổ trang. Tôi đã nhiều năm không quay cổ trang rồi. Trong tay cô chính là kịch bản. Nữ chính trước đó không đạt được kỳ vọng của tôi. Vừa rồi phần biểu diễn của cô tôi thấy không tệ. Kịch bản cô mang về xem kỹ lại, nếu không có ý kiến gì, tôi sẽ để người chuẩn bị hợp đồng rồi báo cho cô biết sau.”

Minh Vi mỉm cười bình tĩnh: “Không vấn đề gì.”

Người quản lý bên cạnh thì vui mừng đến mức không giấu nổi nụ cười trên mặt.

Nhờ được đạo diễn Trương công nhận, Minh Vi thuận lợi giành được vai nữ chính trong Kim Chi. Nhưng cơn bão dư luận bắt đầu từ đây.

Chẳng bao lâu, trên mạng lan truyền tin đồn Minh Vi "giật vai", có hậu thuẫn phía sau. Người hâm mộ của tiểu hoa đán nổi tiếng bị Minh Vi thay thế còn kéo nhau vào siêu thoại và Weibo của cô để chửi bới.

Ngày Minh Vi vào đoàn cũng trùng với ngày tiểu hoa đó đến.

Với chuyện vai diễn đến tay rồi lại bị mất, tiểu hoa đán kia không nuốt nổi cơn giận. Cô ta đã ở trong giới nhiều năm, có cả nhân lực hậu thuẫn, danh tiếng lẫn thành tích, chỉ thiếu một bộ phim có đánh giá cao. Khó khăn lắm mới được đạo diễn Trương chọn làm nữ chính, vậy mà mới vào đoàn một tuần đã bị thay thế. Đổi là ai thì cũng không nuốt nổi.

Cô ta tìm các mối quan hệ nhờ vả, tìm nguồn lực gây áp lực, thậm chí đích thân nhiều lần đi nói chuyện với đạo diễn nhưng đều vô ích.

Do đó khi Minh Vi vô tình bước vào phòng hóa trang mà không gõ cửa, ánh mắt của Ân Nguyệt Tuyết lập tức lạnh băng.

“Gì đây, tôi còn chưa ra khỏi đoàn mà cô đã vội chiếm phòng hóa trang của tôi sao?”

Minh Vi cau mày: “Xin lỗi, tôi không để ý bên trong có người. Cô cứ dùng tiếp.”

Nói xong liền quay người định rời khỏi.

“Đừng vội, đến rồi còn đi gì nữa? Đây vốn là phòng hóa trang của cô sau này mà. Bị đuổi đi một lần thì thôi, nếu lại bị đuổi lần thứ hai thì đúng là tôi không biết điều rồi. Tôi cũng dọn gần xong rồi.”

Minh Vi biết rõ sau khi giành được vai nữ chính này, cô sẽ có thêm một kẻ thù trong giới giải trí.

Ân Nguyệt Tuyết từ từ bước đến trước mặt cô, đánh giá Minh Vi từ trên xuống dưới rồi khẽ cười lạnh: “Không có hậu thuẫn, không có quan hệ, Minh Vi, bản lĩnh của cô thật ghê gớm. Chưa ai từng giật vai của tôi mà thành công, cô là người đầu tiên. Nhưng tôi rất tò mò, cô đã làm thế nào để khiến đạo diễn Trương thay nữ chính?”

“Dĩ nhiên là vì chị Minh Vi có quan hệ mạnh mẽ rồi.” Một giọng trong trẻo vang lên từ cửa phòng hóa trang.

Minh Vi quay đầu nhìn: “Vãn Huỳnh, sao em lại tới đây?”

Tống Vãn Huỳnh tươi cười bước đến bên Minh Vi: “Dĩ nhiên là tới tìm chị rồi.”

Nói xong, cô nhìn Ân Nguyệt Tuyết trước mặt: “Không thể nào, bây giờ vẫn có người không biết điều à? Thay vì hỏi người khác làm sao giành được vai nữ chính thì nên tự hỏi bản thân sao lại làm mất vai đó. Diễn viên quan trọng nhất là gì? Tất nhiên là diễn xuất rồi. Đạo diễn Trương đã ký hợp đồng với chị rồi vậy mà vẫn thà hủy hợp đồng để đổi vai sau một tuần khai máy. Vậy đủ thấy diễn xuất của cô tệ cỡ nào rồi. Tự mình suy nghĩ lại đi, bấy nhiêu năm qua có chịu rèn luyện diễn xuất thật không, có nghiêm túc diễn không?”

Bình Luận (0)
Comment