Hoàng Phủ Thiên Ấn theo như Nam Bộ truyền, là một lão quái vật nữa người nữa yêu, mình người đầu người tay người, chân đại bàng sau lưng có cặp dực lớn màu xám bạc.
Là kẻ cực kỳ thích sử dụng hỏa cùng băng, nhưng vẫn chuyên về hỏa, vũ khí là một cây hoàng kỳ có thể tạo ra lửa nung chín cả thiên không, tu vi lại cực kỳ kinh khủng có người nói hắn mấy chục năm trước đã bước vào thoát phàm chi đỉnh, qua khoảng thời gian lâu như vậy có lẻ đã bước vào hóa hư cảnh.
Mà theo Văn Quý nghe Lý Mặc nói rằng "một tay nắm ra hư không móp méo", thì hắn càng khẳng định kia là một hóa hư cường giả, bởi vì bẻ cong hư không chính là đặc trưng của hóa hư cảnh.
Văn Quý cũng không nghĩ Lý Mặc lời nói là giả, bởi vì sự tự tin không hề run sợ của Lý Mặc, thanh vũ khí kia, quỷ dị bộ pháp. Hắn là không muốn đánh cược Lý Mặc có phải hay có hậu trường là Hoàng Phủ Thiên Ấn, bởi vì cược sai hậu quả cực kỳ thảm !
Sợ cả hội trưởng cũng không gánh nổi !
Lý Mặc nhìn thấy hai người sắc mặt cực kỳ khó coi, tựa hồ có chút không hiểu, có lẻ theo lời hắn mà họ đã diễn ra một cái gì đó khủng khiếp.
Lý Mặc cười cười.
- Văn đại nhân, nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành rồi, ta xin phép đi !
Văn Quý, Mạnh Cốt ngẩn người, chẳng lẻ tên này không có ý định cứu cô gái kia ?
- Ha ha, Viêm huynh đệ đi thông thả, đi thông thả !
- Đúng, Viêm huynh đi thông thả, cơ hội lại ghé chơi !
Hai người quả thật không hiểu, nhưng cũng không có nói, cứ tiễn tiểu tổ tông này đi trước rồi lại nói.
Lý Mặc mở ra Ma Lộng Mị Ảnh, thoát cái hóa thành bóng trắng biến mất, Văn Quý cũng không có truy thần thức theo, sợ vạn nhất bị bắt được thì thảm.
. . .
Tại thượng nguồn con sông.
Võ Nguyên dùng thần thức quan sát sau, sắc mặt ảm đạm.
- Tiểu tử kia, quả thật quá đa nghi !
Hưu !
Ngay lúc này, một đạo bóng trắng liền xuất hiện trước mặt hắn, thân ảnh hiện rõ về sau, thì cư nhiên là Lý Mặc.
Lý Mặc cười cười nói.
- Sư tôn, thấy đồ nhi làm có tốt không ?
- Có ban thưởng gì hay không a ?
Võ Nguyên cười lạnh.
- Cũng không tính là tốt, tạm được !
Chỉ là tạm được ? Lý Mặc cư nhiên biểu thị có thể nói là rất tốt mà trong mắt hắn chỉ là tạm được.
Võ Nguyên đạm mạt ánh mắt bắn lên người Lý Mặc.
- Ngươi lúc nãy biểu hiện khá, làm cho tên kia nghi hoặc về lai lịch của ngươi, nếu không ngươi nghĩ là hắn dễ dàng buôn tha ngươi ?
- Tiên thiên sinh linh ở địa cấp, có thể thao túng linh khí mà phi hành, tốc độ cực nhanh dù là ngươi vận dụng Mị Ảnh cũng khó chạy thoát. Ngươi nghĩ nếu bị bọn chúng bắt tới sẽ có kết cục gì ?
Lý Mặc đồng tử co rút lại, nghĩ lại hoàn cảnh lúc nãy, tim hắn vẫn còn đập liên hồi.
- Chết chắc !
- Không sai !
Võ Nguyên đậu lên đầu hắn cười nói.
- Cho nên ta nói ngươi thực hiện nhiệm vụ tạm được, nhưng biểu hiện rất khá, đáng được khen thưởng.
Nghe được hai từ khen thưởng Lý Mặc hai mắt lóe sáng, sau đó từ giữa hư không một đạo nhỏ huy quang hiện ra.
Lý Mặc đưa hai tay ra đón nhận, một tiếp đến một bình bạch ngọc trong suốt bên trong hình như có một chất lỏng gì đó.
- Sư tôn ! Đây là ?
Lý Mặc nghi hoặc, không biết Võ Nguyên cho hắn món gì?
Chỉ thấy Võ Nguyên nói:
- Đây là phạt cốt linh dịch, uống nó vào sẽ tẩy phạt cốt tủy của ngươi !
Tẩy phạt cốt tủy ! Phạt cốt linh dịch !
Món đồ này quả thật phi thường tốt a, nhất là đối với những người chưa đạt đan cảnh, quả thật phi thường tốt, có thể trong chớp mắt tẩy tủy phạt cốt, nâng cao tiềm chất tu luyện của một người.
Bình phạt cốt linh dịch này, là lúc trước ẩn tàng nhiệm vụ cho xuống, nhưng hắn mãi cũng không có dùng đến, nên liền cho Lý Mặc.
Bang !
Lý Mặc không do dự liền mở ra nắp bình ngọc !
Từ trong bình bất chợt bay ra những sợi khí màu đỏ cam, nhìn rất bắt mắt.
Lý Mặc đưa bình ngọc lên kề mũi hít nhẹ một cái, một cổ dược khí chui vào, làm cho cả cơ thể thoải mái lên, mệt mỏi đau nhức lúc nãy hoàn toàn biến mất.
- Sư tôn ! Cái này quả nhiên thánh dịch a! Ngửi một cái liền thoải mái như ở tiên cảnh!
- Tiểu tử ngươi nói nhiều vậy làm gì nhanh uống !
Võ Nguyên âm thanh có chút không vui hối thúc.
Lý Mặc liền dứt khoác ngưỡng cao cái cổ lên, đem linh dịch đổ vào hết bên trong miệng, phạt cốt linh dịch nhanh chóng hòa tan trong miệng xong, sau đó chảy xuôi tới nội thể.
Một cổ vị đạo, có chút đăng đắng, có chút cay cay, đang thấm dần từ thể miệng tới nội thể hắn.
Không đến 5 năm hơi thở.
Lý Mặc liền cắn chặc răng, hai tay nắm thành quyền cố gắng chịu đựng.
Một cổ cường đại dược lực đang xông phá bên trong cốt tủy hắn, cảm giác đau đớn đến muốn chết đi sống lại. Lý Mặc cả người đổ đầy mồ hôi, sắc mặt đỏ như lửa, cả cơ thể run lên dữ dội.
Võ Nguyên vẫn tại trên đầu Lý Mặc, buông xuống thân thức, sắc mặt có chút tối.
- Phạt cốt linh dịch này, làm sao dược lực lại kinh khủng đến như vậy ? E sợ đã tiếp cận bán thiên cấp linh dịch.
Đan dược hay linh dịch đều được chế biến từ linh dược, trải qua hỏa luyện rút ra bên trong tinh hoa mà thành, và phẩm chất của nó cũng được phân chia theo 6 giai.
Là hoàng huyền địa thiên hư hóa... và mỗi giai chia làm 5 phẩm sơ, trung, thượng, cực cùng hoàn mỹ.
Phạt cốt linh dịch dược lực tiếp cận bán thiên giai, e sợ đủ để biến một phế vật trở thành thiên tài ngay lập tức.
Thần thức một mực buông xuống, là để làm cho Lý Mặc có thể hoàn toàn hấp thu hết dược lực, cũng như kiềm chế một phần dược lực không có nó phá hư kinh mạch.
Thời gian thấm thoát trôi qua!
Cổ dược lực kia đang có dấu hiệu dịu xuống.
Trên người Lý Mặc liên tục tiết ra những chất dịch màu đen cực kỳ khó ngửi.
Chất dịch màu đen kia chính là tạp chất ẩn sau bên trong cơ thể đi !
Lại thêm một lúc sau, dược lực gần như là biến mất, Lý Mặc sắc mặt biểu hiện cũng trở lại bình thường.
Hắn mở ra hai mắt, tinh quang chợt lóe lên rồi biến mất.
Trong nháy mắt phát giác được, trong không khí có lưu động linh khí, cực kỳ hảo cảm với hắn.
Tư chất thiên phú càng cao thì sự hòa hợp với thiên địa tự nhiên càng tốt.
Lý Mặc nở nụ cười rạng rỡ.
- Sư tôn, đồ nhi cảm thấy mình càng lúc thích ứng với linh khí càng tốt !
Võ Nguyên ảm đạm lời nói.
- Vi sư đã biết, ngươi trước hết đến bên sông tẩy trần đi.
- Tốt ! Sư tôn !
Lý Mặc hiện tại có thể nói tâm trạng cực kỳ tốt, hơn nữa còn đối với Võ Nguyên càng thêm trung thành. Liền nghe theo Võ Nguyên nói nhảy xuống sông tẩy trần.
Võ Nguyên cùng bạch tước lúc này bay đến một cây cổ thụ gần đó.
Mở ra thông tin Lý Mặc, hắn kinh ngạc.
Pet : Lý Mặc.
Cảnh giới : Thông huyết 7 Tầng.
Công pháp : Ma Thiên Sinh Quyết (5)
Thiên Phú : 74 điểm ( max 100)
Ý chí : 80 điểm (max 100)
Trung thành : 100 điểm ( max 100)
. . .
Một bình phạt cốt linh dịch vậy mà trong thời gian ngắn, đẩy một tên chỉ có 32 điểm thiên phú lên tận 74 điểm, quả thật quá nghịch thiên.