Kim Thân xuất hiện, mây bốn phía cũng phải dịch chuyển.
Các môn phái xung quanh địa giới Thiên Sơn đều luống cuống.
Sôi nổi bàn luận.
Chẳng lẽ cỗ uy áp mạnh mẽ này là của người mới tăng lên tu vi Kiếp Thần Cảnh?
Không phải, ánh sáng vàng hiện lên ở chân trời, uy áp làm chấn động tám phương.
Chắc chắn là Kim Thần Cảnh!
Hơn nữa nhất định là đại viên mãn đỉnh!
Sao lại có cao thủ Kim Thần Cảnh xuất hiện ở địa phương nhỏ bé này nhỉ?
Hơn nữa xem phương hướng, hẳn là ở Thiên Sơn...
...
Một ngày sau, cuối cùng Phương Lãng cũng chạy về Thiên Sơn.
Khi anh tàn tạ, quần áo trên người đầy vết máu xuất hiện trước mặt hai đồ đệ, Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành lập tức quan tâm bước tới đỡ.
“Sư phụ, ngài sao vậy?”
Phương Lãng bình tĩnh nói: “Vi sư không sao, trên đường trở về vi sư gặp phải yêu thú mười nghìn năm nên đã chiến đấu với nó.”
“Cuối cùng yêu thú bị vi sư đánh phải chạy trốn, bây giờ vi sư về Tử Lăng Các bế quan mấy giờ, các ngươi đợi ở bên ngoài.”
Phương Lãng thở hắt ra, anh sẽ không nói cho chúng biết cả quãng đường về đây anh bị vô số yêu thú đuổi theo đâu.
Trên mông còn bị yêu thú cào cho một cái, miệng vết thương cũng vừa mới đóng vảy thôi kia kìa.
Quãng đường này thật sự có thể xem như chạy trốn sống chết, không có một giây nghỉ ngơi.
Sắc mặt Ân Thiên Minh có hơi trắng bệch, hâm mộ nói: “Không hổ là sư phụ, sư phụ thần uy cái thế, ngay cả yêu thú mười nghìn năm cũng bị sư phụ đánh phải chạy trốn!”
“Yêu thú mười nghìn năm á??” Hiên Viên Thành đứng bên cạnh có chút choáng váng.
Cái vùng đất khỉ ho cò gáy này mà xuất hiện yêu thú mười nghìn năm à?
Sư phụ, ngài nói thật không?
....
“Ngươi nghi ngờ vi sư?” Phương Lãng lạnh lùng quét mắt nhìn cậu.
“Đồ đệ không dám.”
“Ý?”
Phương Lãng nhìn chăm chú hai đồ đệ, phát hiện trên đầu bọn họ biểu hiện một loạt thông tin...
【 Ân Thiên Minh, tu vi Ngự Không Cảnh đỉnh, thiên phú: Thuỷ lôi linh căn, nhân phẩm 90 điểm, trung thành 90 điểm, may mắn 20 điểm, đang trọng trạng thái bị thương nặng....】
【 Hiên Viên Thành, tu vi Ngự Không Cảnh trung kỳ, thiên phú thổ hỏa linh căn, nhân phẩm 70 điêm trung thành 70 điểm, may mắn 20 điểm, đang trong trạng thái bị thương....】
【 Nhắc nhở: Điểm tối đa là 100, 60 điểm đạt tiêu chuẩn, 80 điểm là ưu tú, 90 điểm tuyệt đối ưu tú 】
“Ặc.... Gì đây??”
Phương Lãng đầu tiên là kinh ngạc, sau một lúc mới coi như hiểu rõ. Hoá ra cái Đạo Nhãn này ngoài việc có thể tìm bảo vật thì còn có thể biết được thông tin của mỗi người nữa...
Mẹ, cái Đạo Nhãn này quá lợi hại!
Phát tài rồi, phát tài rồi.
...
Phương Lãng trấn định ho khan hai tiếng: “Cổ độc trên người vi sư vẫn chưa giải, hôm đó mạnh mẽ lộ ra tu vi Kim Thần Cảnh nên giờ bị phản phệ rất nặng.”
“Nhanh nhanh nhanh, đỡ vi sư vào trong phòng điều tức một lát.”
“Vâng thưa sư phụ.”
...
Bên ngoài Tử Lăng Các, Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành đang đứng bảo vệ.
Sau lần đại chiến bảo vệ ngọn núi này, nội tâm bọn họ như sông cuộn biển gầm, vui lòng phục tùng.
Trước kia bọn họ còn tưởng rằng sư phụ rất yếu đuối, không ngờ.
Sư phụ không ra tay thì thôi, vừa ra tay phải là lá bài lớn nhất.
Thật sự làm tam quan của bọn họ phải điên đảo.
Trước đó, Hiên Viên Thành còn định khuyên sư phụ gia nhập vào môn phái của Đại sư bá, bây giờ...
Gia nhập là cái gì?
Lấy tu vi tuyệt đối làm thiên hạ chấn động của sư phụ, là có thể tự mình sáng lập động phủ, thu nạp đồ đệ khắp nơi.
Có lẽ mấy trăm năm sau, phái Thiên Sơn của cậu có thể quật khởi, trở thành một môn phái lớn tuyến hai.
Nhưng Hiên Viên Thành không biết rằng, sư phụ của cậu không muốn trở thành tuyến hai.
Mà cần phải trở thành môn phái đứng đầu.
Lại cần ở trên cái Thiên Sơn khô cạn linh khí này nữa chớ.
Trong Tử Lăng Các.
Phương Lãng thở dài vì quả nhiệm vụ khó khăn, khó như lên trời.
Thôi bỏ qua, xem thử hệ thống có gì trước để sau này còn biết mà sử dụng, rồi nghĩ cách cải tạo Thiên Sơn sau.
Hệ thống mở ra.
Ký chủ: Phương Lãng
Tu vi: Đạo Thể Nhất Trọng.
Đạo Điểm:18510.
Công pháp: Vô Tự Đạo Thư.
Năng lực: Đạo Nhãn, Thần Chi Hữu Thủ.
Đạo cụ: 10 thẻ kỹ xảo, 9 thẻ Kim Thần Cảnh, 10 thẻ Bất Tử Kim Thân, 1 thẻ công pháp ngẫu nhiên.
Cửa hàng hệ thông Thiên Đạo mở ra.
Lúc này, các ô bên trong đã hiện ra vài vật phẩm.
Nhưng mà còn rất nhiều vật phẩm vẫn đánh dấu hỏi chấm, hiển nhiên phải có được càng nhiều Đạo Điểm thì nó mới mở ra.
Click mở khu vực thẻ bài, bên trong đã có ba ô được mở khóa.
Thẻ Kỹ Xảo, 500 Đạo Điểm, sau khi sử dụng sẽ căn cứ vào vị trí và tình huống khác nhau để biểu hiện các loại kỹ xảo.
Thẻ Chữa Trị, 500 Đạo Điểm, sau khi sử dụng có thể chữa trị vết thương thương, cũng có thể chữa trị vết thương cho người khác.
Thet Bất Tử Kim Thân, 5000 Đạo Điểm, kỹ năng bị động, sau khi chịu đợt tấn công trí mạng sẽ tự động mở ra, mỗi tấm thẻ có 15 phút miễn dịch tất cả các kỹ năng.
Thẻ Kỹ Xảo này tạm thời chưa dùng đến.
Nhưng thẻ Chữa Trị này đúng là đồ tốt, có thể dùng để giữ mạng.
Mà thẻ Bất Tử Kim Thân... Đắt vỡi.
Trận chiến hôm trước anh nhận được hơn 18 nghìn điểm, mà cũng chỉ đủ đổi 3 tấm.
Không hổ là thẻ chuẩn bị dùng để giữ mạng, cũng có đắt nhưng thật sự xứng đáng với giá trị của nó.
Cho nên tiếp theo anh phải suy nghĩ xem, làm thế nào để thu hoạch càng nhiều Đạo Điểm hơn.
Trong cái thế giới tu tiên vừa nguy hiểm vừa tàn nhẫn này, giữ mạng vĩnh viễn là điều quan trọng nhất.
Dùng 500 Đạo Điểm để đổi một tấm thẻ Chữa Trị.
Chỉ cần nghĩ sử dụng nó trong đầu, là vết thương trên cơ thể anh đã khỏi hẳn chỉ trong nháy mắt.
Thần kỳ ghê luôn!
Phương Lãng ngó trái ngó phải, phát hiện những vết thương ngoài da đều biến mất.
Sau đó, Phương Lãng click mở khu vực vũ khí, phát hiện bên trong chỉ có một thanh thần kiếm Hoàng giai hạ phẩm, 500 Đạo Điểm.
Thiên Địa Huyền Hoàng, binh khí Hoàng giai hạ phẩm là loại đểu nhất, chỉ phù hợp với người có tu vi Đạo Thể Cảnh.
Đạo Thể có cửu trọng, ngay sau đó là Khai Mạch Cảnh, Ngự Không Cảnh, Đạo Thần Cảnh, Kim Thần Cảnh, Kiếp Thần Cảnh, Tiên Cảnh.... Mỗi cảnh giới lại có từ ba đến năm cảnh giới nhỏ.
Mà anh...
Đạo Thể Nhất Trọng.
Phương Lãng thở dài, click mở khu vực công pháp, chỉ thấy bên trong có kim mộc thủy hỏa thổ, năm loại công pháp huyền giai khác nhạ, mỗi quyển 1000 Đạo Điểm.
Cái này không tồi, có thể mua.
Click mở khu vực pháp thuật, khu vực bí tích, bên trong đều rỗng tuếch.
Click mở khu vực các loại bảo vật, một bảo bối thình lình xuất hiện, Cửu Dương Đỉnh!
Cửu Dương Đỉnh, dùng để luyện đan, xác xuất thành công của đan dược nhất phẩm là 100%, các loại đan dược khác 0%, không cần người luyện đan sử dùng, chỉ cần khởi động là có thể tự động luyện đan, 20000 Đạo Điểm.
Hàng mười hàng trăm, Phương Lãng bẻ ngón tay, hai mươi nghìn Đạo Điểm....
Nhưng mà, tự động luyện đan, đan dược nhất phẩm 100%!
Chỉ cần con số 100 kia cũng đủ để làm máu trong cơ thể anh sôi trào, trong thế giới tu tiên này, có đan sư nào dám nói xác xuất thành công 100%, có thể 50% cũng đã là đan sư đứng đầu rồi.
Nếu có Cửu Dương Đỉnh, vậy không phải giàu to rồi sao?
Cửu Dương Đỉnh?
Hình như trên bảng xếp hạng các lò luyện đan giới tu tiên không có Linh Khí nào có tên này....
Có thể là đến từ thế giới khác, chắc là vậy.
Rời khỏi giao diện cửa hàng, có một chức năng làm Phương Lãng hứng thú.
【 Rút Thẻ 】
【 Có tỷ lệ nhận được thẻ chất lượng cao. 】
【 Một lần 100 Đạo Điểm 】
“Mỗi một trăm Đạo Điểm, vậy chắc là xác suất trúng giải thấp lắm nhỉ?”
“Chắc là cái chức năng này chuyên môn dùng để lừa Đạo Điểm của ký chủ chứ gì.”
...
“Hay là thử một lần?”
“Một lần thôi.”
“Mà thôi, thử mấy lần luôn.”
...
Không bao lâu sau, Tử Lăng Các không ngừng truyền ra tiếng kêu của Phương Lãng.
“Ba lần ba lần ban lần, thổi thổi thổi...”
Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành không hiểu gì nhìn nhau.
Bọn họ không biết sư phụ làm gì bên trong mà lại nói mấy câu kỳ quái này.
Ân Thiên Minh lập tức tỉnh ngộ: “Chắc chắn sư phụ đang tu luyện một loại thần công, nói không chừng là Ba Lần thần công, hoặc là Thổi Thổi thần công.”
Hiên Viên Thành híp mắt nhìn về phía Ân Thiên Minh: “Đại sư huynh, huynh gia nhập môn phái nhiều năm như vậy, có từng nghe qua công pháp này...”
Trong Tử Lăng Các.
Khuôn mặt Phương Lãng đỏ bừng ngồi thở hổn hển. Anh tiêu hai nghìn Đạo Điểm, rút hai mươi tấm, mẹ nó toàn là chúc quý khách may mắn lần sau.
Không rút nữa, chỉ biết lừa trẻ con thôi.
Đau ở đây này.
Hai nghìn Đạo Điểm cứ như vậy mà bay đi.
...
Hay là lại rút thêm lần nữa?
Nói không chừng thẻ xịn là cái thẻ tiếp theo thì sao?
...
Mười lăm phút sau.
Phương Lãng đi ra Tử Lăng Các với khóe miệng run rẩy.
Lại mất thêm một nghìn Đạo Điểm.
Đồ xấu xa!
Thấy sư phụ xuất quan, Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành lập tức bước tới.
Từ hơi thở có thể thể thấy vết thương của sư phụ đã khỏi hẳn.
Không hổ là sư phụ, không hổ là sư phụ với tu vi Kim Thần Cảnh.
Lúc này Phương Lãng đã thay bộ quần áo khác, bộ áo bào trắng trên người làm anh có thêm vài phần tiên khí.
Phương Lãng liếc mắt nhìn hai người, sau đó váy tay ý bảo Ân Thiên Minh tới đây.
“Minh Nhi, tới đây. Để vi sư sờ tí nào.”
Ân Thiên Minh: “.....”
“Vâng thưa sư phụ.”
Ân Thiên Minh bước tới, Phương Lãng đạt tay lên đầu hắn, ngay sau đó nghĩ trong đầu dùng thẻ Chữa Trị.
Một cỗ linh lực đi vào trong cơ thể Ân Thiên Minh làm hắn không nhịn được mà rên rỉ một tiếng.
Cỗ linh lực này làm hắn cảm thấy dễ chịu, tu bổ tám mạch, chỉ trong vài giây, mà cơ thể bị thương nặng của hắn lập tức khỏi hẳn.
Nhìn sắc mặt Ân Thiên Minh tốt hơn chỉ trong nháy mắt, linh lực quanh người dao động như lúc đầu, Hiên Viên Thành đứng một bên mà đôi mắt sáng rực lên!
Đây là sư phụ thật sao?
Lợi hại như vậy, sao ta chưa từng được nhìn thấy chứ?!
Chẳng lẽ trăm năm qua sư phụ vẫn luôn nhẫn nhịn, vẫn luôn ngủ đông.
Chỉ chờ tới khi xuất quan, vang danh thiên hạ!
Chắc chắn là vậy!
Vết thương trên người Ân Thiên Minh khỏi hẳn, Phương Lãng chưa kịp gọi.
Thì Hiên Viên Thành đã xuất hiện trước mặt, chỉ chờ anh ra tay.
“Ngươi đó.” Phương Lãng cốc đầu cậu, sau đó đặt tay lên trán Hiên Viên Thành.
Không bao lâu sau, vết thương của Hiên Viên Thành cũng khỏi hẳn.
【 Tích, Hiên Viên Thành may mắn +5, trung thành +10】
【 Tích, thuộc tính của đồ đệ tăng lên, nhận được 1500 Đạo Điểm】
“Không tồi không tồi.” Phương Lãng vừa lòng gật đầu.
Xem ra tăng thuộc tính của đồ đệ cũng nhận được Đạo Điểm, theo tỉ lệ này, tăng 1 điểm tương đương với 100 Đạo Điểm.
Không tệ.
Dường như Phương Lãng đã tìm được cách kiếm Đạo Điểm mới.
【 Tích, nhiệm vụ phụ, năm ngày sau là ngày Thiên Nguyên Tông nhận đồ đệ, ký chủ hãy đi tới đó nhận ít nhất một vị đồ đệ. 】
“Ơ...”
“Không dám, không dám.”
Phương Lãng cười sảng, ngay sau đó bảo hai đồ đệ lui ra, anh đi vao Tử Lăng Các.
Nhiệm vụ nhận đồ đệ này đúng với ý anh.
Anh cũng đang định nhận thêm đồ đệ.
Sau đó dốc lòng dạy dỗ.
Lời nói và việc làm đều mẫu mực.
Thu hoạch Đạo Điểm.