Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 30

Trì Chiếu đứng chắn trước cửa động, đột nhiên cảm thấy làn da hơi đau.

【 Do thể chất cậu không tốt, thể chất cấp C là loại thể chất kém thứ hai ở đây. Trong vũ trụ có tia phóng xạ, đau là đúng. 】

Trì Chiếu im lặng chớp mắt một phát “Chẳng lẽ lột hết quần áo phòng hộ của một tên ở đây để mặc?”

【 Tôi cảm thấy……】

Hệ thống còn chưa nói xong, thủ lĩnh phản quân tới tiếp viện đã nổi giận, người này ngang nhiên cứu Louis · West chưa nói thì thôi, đến ngay cả tình huống nghiêm túc như vậy còn đứng đờ ra.

Louis có rất nhiều cơ giáp, cái thường dùng nhất đã nhận chủ, chỉ hoạt động theo mệnh lệnh của Louis, sau khi hắn lên cơn sốc đã hoàn toàn tắt máy, cơ giáp Trì Chiếu lấy ra là cơ giáp chuyên dùng để trốn thoát, tính năng phòng hộ rất tốt, tốc độ chạy trốn cũng rất cao, thiết bị của lũ phản quân không tân tiến được như vậy, không đuổi kịp.

Cho nên tên thủ lĩnh kia dứt khoát không truy đuổi, hắn nhìn khắp mọi nơi rồi phân phó: “Đi kiểm tra một lần, xem còn người sống hay không.”

Thủ hạ đứng phía sau hắn lập tức đồng ý, có một người đứng ra hỏi thủ lĩnh, “Vậy hắn làm sao bây giờ?”

Người hắn chỉ chính là Trì Chiếu, sau khi đẩy thượng tướng West đi mất, cậu vẫn đứng im, cũng không nói gì, khuôn mặt dữ tợn thô ráp của tên thủ lĩnh không lộ ra biểu cảm gì, hắn cười lạnh một tiếng, mở miệng định ra lệnh thủ hạ trực tiếp giết chết, nhưng chữ đầu tiên chưa nói khỏi miệng thì vừa chớp mắt, Trì Chiếu đã hôn mê.

Thủ lĩnh: “……”

Dính tia bức xạ vũ trụ ba phút đã hẹo, đây chính là thể chất cấp C yếu như gà. Má!

Ở thế giới này tiêu chuẩn thực lực con người chia ra làm hai phần, một là thể chất, một là tinh thần lực, cấp S là cấp tối cao, D là cấp thấp nhất, khoảng cách giữa hai cấp gần nhau đã có sự khác biệt rất rõ rệt. Ví dụ như, thể chất cấp S có thể chịu áp lực từ tia bức xạ mà không cần mặc đồ bảo bộ, cũng có thể tay không chiến đấu trong vũ trụ, thể chất càng kém, thời gian chịu đựng được ở vũ trụ càng ngắn, chưa nói đến thể chất cấp D, bởi vì thể chất cấp D chắc chắn không chịu nổi áp suất vũ trụ, bọn họ sẽ đau chết đi sống lại, muốn nói một câu cũng không nói nên lời.

Toàn bộ Đế Quốc cũng chỉ có tổng cộng 4 người cấp S, thượng tướng West là một trong số đó, anh trai nguyên chủ cũng là một vị, mà nguyên chủ, đúng là một quả trứng xui xẻo khiến người ta đồng tình không thôi, thể chất là C, tinh thần lực là B, cấp độ như vậy thường thấy ở người thường, nhưng ở những gia tộc lớn thì chân chính là phế vật.

Tinh thần lực của Trì Chiếu từ đầu đã là cấp S, việc cậu bị hệ thống tìm được và ấn định cũng có một phần nguyên nhân là do tinh thần lực mạnh mẽ này. Hơn nữa hệ thống ở trong đầu cậu, có lúc còn phụ trợ thêm nữa, nếu như bây giờ đi kiểm tra chỉ số lại một lần nữa thì ngay lập tức sẽ phát hiện tinh thần lực Thiệu Trạch An đã đột phá cấp S, trở thành tuyệt vô cận hữu (?) siêu cấp S.

Nếu nói theo tiểu thuyết tinh tế, loại năng lực này chính xác là bàn tay vàng siêu mạnh, đáng tiếc, kịch bản Trì Chiếu lấy không phải kịch bản tiểu thuyết về nam chính tinh tế, cái cậu gặp phải lại là kịch bản tra thụ tham sống sợ chết phản bội Đế Quốc.

……

Đến khi Trì Chiếu tỉnh lại lần nữa thì đã phát hiện mình bị cố định trên một cái ghế kim loại,  phía sau cậu là một cái máy rất lớn, chiếc máy đó có hình dạng giống con sứa, phía dưới có vô số xúc tu kim loại màu trắng bạc đang không ngừng di chuyển, đồng thời còn phát ra tiếng cọ xát sàn sạt đặc trưng của máy móc.

Trì Chiếu vừa ngửa đầu nhìn đã biết máy này dùng để giải phẫu, tức khắc im lặng.

Cậu có cảm giác không ổn.

“Tỉnh?”

Trì Chiếu nhìn qua hướng thanh âm truyền đến, một gã đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi đang đứng bên cạnh, dùng vẻ mặt ôn hòa nhìn cậu.

【 đây là tiến sĩ Morris, phụ trách vấn đề kỹ thuật bên phản quân, hắn phẫu thuật cho con người hay phẫu thuật cơ giáp đều là hạng nhất, trước khi trốn chạy, hắn từng là kỹ sư cơ giáp nhà Thiệu Trạch An, nói cách khác Thiệu Trạch An biết hắn. Đừng trưng ra vẻ mặt ngây ngốc ấy nữa, mau nhận mặt đi! 】

Trì Chiếu: “…… Tiến sĩ Morris.”

Khi mở miệng nói chuyện, cậu mới phát hiện giọng nói mình rất khàn, giống như giọng nói của người bảy tám chục tuổi, ý cười trên miệng Morris càng ôn hòa, “Đừng nói chuyện vội, cậu hôn mê ba ngày, tôi đã đưa cậu vào khoang trị liệu chữa thương ngoài da, lúc ở trong khoang cậu vẫn luôn không uống nước, cổ họng chắc chắn rất khó chịu.”

Ông ta kéo ghế dựa ngồi đối diện Trì Chiếu, không phải tiếp tục ngửa đầu nhìn nữa, Trì Chiếu mới cảm thấy dễ chịu một chút, Morris nhìn đôi mắt đang mở to của cậu, tự dưng cười rộ lên, “Tiểu thiếu gia Trạch An, cậu lớn lên đúng thật là càng ngày càng đẹp, giống như mẹ cậu, đều là đại mỹ nhân.”

Trì Chiếu: “……”

Lời này là dùng để hình dung đàn ông sao?

Ánh mắt Trì Chiếu tức khắc hiện lên vẻ khó chịu, hệ thống nhanh chóng giải thích.

【 Mọi người ở thế giới này cơ bản không có khái niệm giới tính, họ dùng thực lực để xem xét, kẻ yếu phải là người gả ra ngoài, kẻ yếu với kẻ yếu, cường giả với cường giả cũng có, nhưng mà dựa vào thể chất và tinh thần lực của nguyên chủ, vừa sinh ra đã định sẵn là phải gả cho người ta, hắn nói như vậy là đang khen cậu.】

Trì Chiếu trầm mặc một lát, quyết định bỏ qua chủ đề này, trực tiếp vào chủ đề chính “Ông muốn gì.”

Morris vươn cánh tay tái nhợt nhẹ nhàng sờ mặt Thiệu Trạch An, hắn lớn lên không tồi, có phần giống hoàng tử tinh linh trong phim Âu Mỹ fantasy trước kia Trì Chiếu đã từng xem, tuy không đẹp đến mức độ như tinh linh, nhưng ánh mắt yếu ớt u buồn và khí chất mềm mỏng ôn hòa thì rất giống.

“Khuôn mặt đẹp đến nhường này, không không

không……” Morris nỉ non, “Không nên nhíu mày, cậu không nên lộ ra biểu cảm như vậy, yên tâm đi, tôi không tổn thương cậu, chỉ định làm tiểu phẫu nho nhỏ trên cơ thể cậu thôi.”

Nói xong, Morris thu tay lại, hắn đứng lên lui về phía sau hai bước, hơi hơi mỉm cười, sau đó ấn nút trên một cái điều khiển từ xa.

Chiếc máy vừa rồi đang thong thả di chuyển lập tức chuyển động cực nhanh, một cái xúc tu dạng nhọn đột nhiên chui vào lỗ tai Trì Chiếu, cảm giác bị xé rách khiến cậu không nhịn được kêu đau đớn, Morris lại thờ ơ, thậm chí sau khi nhìn Trì Chiếu lộ ra vẻ mặt thống khổ, tâm tình của lão lại càng thêm sung sướng.

“ĐM tên biến thái này không tiêm thuốc tê cho tôi!!!!!!”

Hệ thống cũng không nghĩ tới phẫu thuật ở đây  không cho giảm đau, nó nhanh chóng che chắn cảm giác đau cho Trì Chiếu.

【 ký chủ, giả bộ bất tỉnh nhanh lên, nếu không hắn sẽ phát hiện. 】

Trì Chiếu hít sâu một hơi, dùng kỹ thuật diễn xuất cả đời ra diễn, cậu cắn môi dưới, run rẩy hai lần sau đó nhanh chóng một nghiêng đầu, “Ngất”.

Hệ thống: “……”

Thôi kệ đi, miễn cưỡng đạt 6/10.

Trì Chiếu cho rằng mình ngủ một giấc dậy là có thể đi rồi, đáng lý làm giải phẫu xong cậu nên bị đưa về chủ tinh làm gian tế. Trong cốt truyện có nói, Thiệu Trạch An tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên một con tàu vũ trụ rách nát, chưa kịp nghĩ bản thân vì sao xuất hiện ở chỗ này đã vội vàng dừng tại điểm gần nhất, một đường đi thẳng về nhà, Thiệu Trạch An còn tưởng rằng mình may mắn gặp được kỳ tích, đến lúc hắn bước vào cửa nhà nghe được trong tai truyền đến thanh âm xa lạ, lúc đó mới đau khổ phát hiện mình đã bị khống chế.

Trì Chiếu nhắm mắt lại yên lặng chờ cuộc tiểu phẫu kết thúc, hệ thống che được cảm giác đau đớn nhưng không ngăn được cảm giác sợi kim loại mỏng chuyển động dưới làn da, cảm giác này vô cùng quỷ dị, còn hơi tê ngứa, cậu vừa định bảo hệ thống hỗ trợ nhìn xem tên biến thái kia còn nhìn chằm chằm mình hay không, nếu không còn nhìn chằm chằm nữa, cậu sẽ động tay chân một chút giải ngứa.

Chưa kịp nói gì với hệ thống thì đã nghe bên ngoài truyền đến một tiếng tiếng nổ kịch liệt.

Morris quay đầu lại nhíu mày nhìn ra bên ngoài, Trì Chiếu bỗng chốc trợn mắt, cũng nhìn ra hướng đó, Morris cảm giác người phía sau không đúng lắm, hắn nhanh chóng quay đầu lại, may thay Trì Chiếu còn nhanh hơn, lại bắt đầu trạng thái giả chết.

Morris: “……” Chắc là cảm giác của hắn sai rồi.

Tinh thần lực của Morris là cấp A, cảm giác với sự vật xung quanh rất nhạy bén, nhưng Trì Chiếu lợi hại hơn so với hắn, cho nên trước khi  hắn chuẩn bị quay đầu, cậu cũng đã sớm nhận ra nguy hiểm, bèn giả như đang ngủ để ngụy trang.

Morris nhìn Thiệu Trạch An trong chốc lát, lại suy tư một hồi rồi đi ra sau chiếc máy ấn hai cái, Trì Chiếu còn đang buồn bực nghĩ xem hắn muốn làm gì, bỗng nhiên bị một trận buồn ngủ đánh úp lại, Trì Chiếu chỉ kịp nói ra bốn chữ, “Tên biến thái lại! ——”

Hệ thống: “……” An giấc ngàn thu đi ký chủ.

Bên ngoài, Louis · West điều khiển cơ giáp của mình bay lượn trên không trung, dùng radar trên cơ giáp dò đi dò lại đống phế tích.

Đây một cứ điểm của phản quân, thế lực phản quân này được lãnh đạo bởi thượng tướng Alorin tiền nhiệm, năm đó bởi Alorin phạm tội, bị đuổi đến Tử Vong tinh hà tự sinh tự diệt, ai cũng không nghĩ tới hắn lại có thể tự tạo ra một con đường riêng cho mình ở Tử Vong tinh hà, bắt đầu chiêu mộ binh mã, có ý đồ huỷ diệt Đế Quốc.

Nhiều năm như vậy, Đế Quốc vẫn không thể tìm thấy hang ổ của Alorin, chỉ có thể ngẫu nhiên tập kích được một hai cứ điểm của bọn chúng,  cứ điểm này là một cứ điểm tương đối quan trọng nên cũng được xây dựng ở một nơi dễ ẩn nấp, nếu không phải trước đó Trì Chiếu chạm vào cơ giáp của Louis để lại gen thì Louis cũng không thể đuổi được tới nơi này.

Quân đội ở dưới chiến đấu với phản quân, Louis vẫn đang không ngừng rà quét cứ điểm,  ánh mắt hắn như ưng, sắc mặt lạnh băng, càng không tìm thấy người, sắc mặt hắn lại càng khó nhìn.

Ngày đó hắn biết có người cứu mình, nhưng thân thể trúng độc cứng đơ, huống hồ trái tim còn sắp ngừng đập thì làm sao có thể mở to mắt đi nhìn xem rốt cuộc là ai cứu hắn. Khi bị cơ giáp hút vào, hắn đã biết mình có lẽ sẽ vĩnh viễn không biết ân nhân là ai, vì thế, ý chí mạnh mẽ bỗng chốc đột phá chống lại độc tố đang xâm lấn, cuối cùng hắn cũng thấy được hình bóng kia.

Bóng dáng ấy nhỏ bé đơn bạc, nhưng dang hai tay kiên định ngăn cản kẻ địch vì hắn.

Cơ giáp Trì Chiếu mở ra không phải cơ giáp trí năng, không thể tự nhận thức hoàn cảnh xung quanh. Louis bị cơ giáp đưa vào khoang tự trị liệu bảo toàn sinh mệnh ngắn ngủi, trở lại căn cứ bác sĩ mới nhanh chóng tiến hành trị liệu cho hắn, thanh trừ độc tố trong thân thể, cũng điều trị khỏi vết thương trên bụng hắn.

Thể chất cấp S cũng không phải là hữu danh vô thực, buổi sáng trở lại căn cứ thì buổi tối hắn đã có thể đứng lên, hắn cầm cơ giáp đã khôi phục thành hình dáng chiếc nhẫn, lấy mẫu gen xa lạ lưu lại trên đó, sau đó đối chiếu với mã gen trong kho Đế Quốc, cuối cùng đã biết được đây là gen của nhị thiếu gia Thiệu gia Thiệu Trạch An.

Đối chiếu mã gen cũng không phải để biết tên đối phương, mà là dùng gen để truy tìm tung tích, người trên chiếc tàu vũ trụ kia không giàu thì sang, chỉ có một phần là người giúp việc. Nếu đối phương là một vị thiếu gia nhà giàu, vậy thì càng tốt, bọn họ có thể trực tiếp truy tìm tung tích gen.

Nhưng việc truy tung bằng mã gen chỉ có tác dụng trong phạm vi hai năm ánh sáng, mà toàn bộ Tử Vong tinh hà có ba hệ Ngân Hà lớn như vậy, sau khi phát hiện người đó là Thiệu Trạch An, Louis lập tức mang theo đội quân tinh anh dưới trướng mình đi tìm người.

Vết thương trên người vị thượng tướng này chưa khỏi hẳn, hiện tại hắn cố gắng lắm mới có thể chỉ huy tác chiến, cứ như vậy suốt ba ngày, hắn vẫn không chợp mắt tìm kiếm quanh Tử Vong tinh hà, còn gặp phải hai lần lốc xoáy vũ trụ, bởi vì không muốn binh lính của mình chết vô nghĩa, cho nên lần nào hắn cũng tự xung phong, những người khác đều cảm thấy thượng tướng của bọn họ điên rồi, người còn sống hay chết bọn họ không biết, kể cả có tìm thấy cứ điểm thì sao, kết quả cũng chỉ là tìm thấy cứ điểm địch.

Alorin ranh mãnh như vậy, bọn chúng chắc chắn không đưa Thiệu Trạch An đến hang ổ.

Người khác không hiểu, Louis cũng không để bụng, hắn chỉ muốn nhanh chóng tìm được người kia, một khắc cận kề cái chết ấy, chính hình bóng kia đã khiến trái tim ngừng đập của hắn lại lần nữa chấn động, nhịp tim đập nhanh trong nháy mắt kia thể hiện điều gì, hắn không biết, chỉ biết là, hắn bắt buộc phải tìm được người đó.

Dùng mã gen có thể tìm được khu vực người có mã gen tương ứng đang ở, nhưng không thể định vị chính xác, mà radar cơ giáp có thể phát hiện sinh mệnh hữu cơ, nếu vẫn không quét được, vậy thì....

Louis nắm chặt hai tay, miệng vết thương trên bụng chưa khỏi hẳn lại bắt đầu ẩn ẩn đau, đột nhiên hắn nghe thấy phó quan hô một tiếng, “Thượng tướng, Morris ở chỗ này!”

Tác giả có lời muốn nói: Mấy tiếng sau, cuối cùng Louis cũng tìm được Trì Chiếu.

Mặt Trì Chiếu không cảm xúc nhìn hắn, “Ai cần anh tới, đi đi đi! Trở về căn cứ của anh đi! Không được phá hỏng cốt truyện của tui!”

Louis: “……”
Bình Luận (0)
Comment