Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 273 - Lộ Hết Ra Rồi 1

Chu Trung Toàn ngẩng đầu nhìn về phía Động Đình sơn, tâm thần xao động, hạ giọng nói: “Chỉ cần tu luyện tới Giao Luyện kỳ là ta có thể đúc lô đỉnh luyện Kim Đan, sau đó đánh bại hắn!”

Trong lòng hắn cực kỳ nôn nóng.

Đối với nam nhi tại Thần Đô, trong lòng hầu hết mọi người đều có một ngọn núi lớn đè nén đạo tâm của họ, đó chính là Hứa Ứng.

Ba năm trước đây, Hứa Ứng một người một rắn một chuông giết tới Quách Phủ tới Lạc Thủy rồi lại giết từ Lạc Thủy tới Thạch phủ, trấn áp đạo tâm của không biết bao nhiêu thiếu niên nhiệt huyết!!

Trong mắt thế hệ trẻ ở Thần Đô, Hứa Ứng đã thành thần thoại.

“Vùng đất mới xuất hiện, hoàng quyền chia năm xẻ bảy, Lý gia không còn năng lực thống trị thiên hạ. Ta cần thanh danh của Hứa Ứng, đánh bại thần thoại bất bại thần tiên bất lão này, tạo thế cho ta, để Chu gia dốc toàn lực nâng đỡ ta! Không chừng tương lai còn có cơ hội leo lên hoàng vị!’

Chu Trung Toàn kiềm chế nhiệt huyết trong lòng, hạ giọng nói: “Hắn chỉ là được người ta tôn là thần tiên bất lão mà thôi, còn sau lưng ta có thần tiên chân chính! Ta xem tướng số, quẻ bói nói ta là tướng tinh phạm Tử Vi, có số mệnh hoàng đế! Hứa Ứng, ta muốn mượn thanh danh của ngươi, giúp ta lên như diều gặp gió!”

Quách gia và Chu gia khởi hành, tiếp tục tìm kiếm Vân Mộng trạch, tìm kiếm thần nhân đầu rồng thân người. Ngoan Thất chở Hứa Ứng đi theo sau Quách gia.

Hứa Ứng đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi thăm Chu Hồng Y: “Sao lệnh đệ mở được cả lục bí? Lục bí là bí mật bất truyền của các thế gia, trong đó Dũng Tuyền càng thần bí, cực kỳ hiếm thấy, làm sao hắn tìm được?”

Chu Hồng Y đàn vài âm điệu, điều chỉnh dây đàn rồi nói: “Tư chất của Trung Toàn cao hơn thiếp thân nhiều, được lão thần tiên trong xe tù để mắt tới, truyền thụ cho hắn đạo pháp thần thông. Bây giờ địa vị của hắn trong Chu gia đã vượt qua ta.”

Ánh mắt Hứa Ứng nhìn vào xe tù được bao phủ bởi vải đen, ánh mắt kỳ dị: “Lão thần tiên?”

Chu Hồng Y cười tủm tỉm nói: “Đúng vậy. Lúc trước Hứa yêu vương bị đồn đại là người bắt rắn, khiến Thần Đô cực kỳ chấn động. Bây giờ người bất tử thần tiên bất lão, thế gia cũng không xa lạ gì. Giờ thế gia nào mà không có lão thần tiên, khéo còn bị xóa mất cái danh thế gia!”

Cô che miệng cười nói: “Thậm chí một số thế gia như Bùi, Thôi, Lý còn cất giấu mấy lão thần tiên là khác! Những đại thế gia như họ có bản lĩnh cao cường, vượt xa tiểu thế gia như chúng ta!”

Quách Tiểu Điệp nói: “Lão tổ nhà ta không biết giữ mồm giữ miệng, có chuyện gì cũng bô bô ra ngoài. Lúc trước các ngươi đi vào động thiên của lão tổ nhà ta, túm được một tiểu tiên nữ. Tiểu tiên nữ kia chạy mất, lão tổ nhà ta lại bắt tay với người khác thăm dò động thiên, lại bắt được một vị tiên nhân ở Bỉ Ngạn. Chuyện này đồn ra, khiến mọi người chấn động, các đại thế gia đều nghĩ cách đến Bỉ Ngạn trong động thiên, tìm kiếm tiên nhân ở Bỉ Ngạn.”

Tiểu tiên nữ mà cô nhắc tới chính là Trúc Thiền Thiền.

Ngoan Thất dò hỏi: “Các ngươi đối đãi với các tiên nhân Bỉ Ngạn ra sao?”

Quách Tiểu Điệp và Chu Hồng Y liếc mắt nhìn nhau, Chu Hồng Y không nói gì.

Quách Tiểu Điệp thở dài: “Còn làm sao nữa, nhốt lại, khóa tứ chi của tiên nhân Bỉ Ngạn, tránh cho bọn họ đào tẩu; phong ấn khu vực Hi Di của bọn họ, tránh kẻo bọn họ khôi phục tu vi; lại trấn áp thần thức của bọn họ, tránh kẻo mê hoặc nhân tâm.”

Hứa Ứng nghe đến đây, nhìn về phía xe tù trong đội ngũ của Chu gia, trong lòng hơi động: “Chắc trong xe là một tiên nhân Bỉ Ngạn.”

Chu Hồng Y thấy Quách Tiểu Điệp đã nói toạc ra, cũng không giấu giếm nữa, nói: “Nếu bọn họ phối hợp, chịu giảng giải pháp môn luyện khí cho chúng ta thì còn không đến mức dùng hình. Nếu không phối hợp thì phải chịu một số hình phạt nho nhỏ.”

Ngoan Thất trong lòng rầu rĩ, nói với Hứa Ứng: “Nếu Thiền Thiền lão tổ rơi vào tay bọn họ, khéo cũng sống không bằng chết.”

Quả chuông cười lạnh nói: “Thất gia, ngươi nghĩ quá tốt về thế gia rồi! Tiên nhân Bỉ Ngạn là vật thay thế cho Hứa Ứng! Nếu Hứa Ứng rơi vào tay bọn họ, kết cục cũng chẳng khá hơn đâu!”

Chu Hồng Y cười tủm tỉm nói: “Thần tiên bất lão chỉ có một, đương nhiên mọi người phải nâng như nâng trứng, chỉ sợ giết chết. Nhưng tiên nhân Bỉ Ngạn lại có rất nhiều, cho dù hành hạ chết một người, còn có thể sang Bỉ Ngạn tìm người thứ hai.’

Hứa Ứng dò hỏi: “Thần nhân đầu rồng thân người trong Vân Mộng trạch là gì? Sao hai nhà các ngươi đều truy đuổi hắn?”

Chu Hồng Y và Quách Tiểu Điệp đều chần chừ, Hứa Ứng thấy vậy cười nói: “Nếu thấy không tiện, có thể không nói.”

“Có gì mà không nói được?”

Lý Anh Châu vóc dáng thướt tha đón gió đi tới, quần áo cô mỏng tanh, làn gió thổi khiến y phục dán sát người, lộ rõ từng đường cong uyển chuyển của thân thể. Cô cười nói: “Tiên nhân Bỉ Ngạn mà Quách gia ta trấn áp đã nói, thần nhân đầu rồng thân người trong Vân Mộng trạch không phải sinh linh chân chính là là thần khí Thiên đạo biến thành.”

“Nữ yêu tinh nói không giữ lời!” Quả chuông rất khó chịu với nữ nhân này.

Hứa Ứng thấy vậy, âm thầm tồn tưởng ổn định thần thức, dò hỏi: “Dì hai có thể nói chi tiết hơn không?”

Lý Anh Châu đi tới bên cạnh bọn họ, lập tức khiến hai nha đầu ngây ngô trở nên kém sắc, ánh mắt mỹ miều liếc qua là câu hồn đoạt phách, cười nói: “Chuyện này vốn không phải bí mật gì, chắc các đại thế gia cũng biết, nhưng không ai nói toạc ra thôi. Lão thần tiên của Quách gia ta nói, thần nhân đầu rồng thân người là thần khí Thiên đạo rơi xuống thế gian khi thế giới Thiên Đạo giáng phạt, không cách nào trở lại cõi trời, vì vậy trốn trong Vân Mộng trạch. Trong thời đại của lão thần tiên, rất nhiều của vị lão thần tiên đó có rất nhiều người vào Vân Mộng trạch tìm kiếm nhưng không ai tìm ra.”

Cô dừng lại một chút rồi nói: “Có tin đồn nói khi món bảo bối này hành động sẽ có thiên lôi đi theo, sấm sét cuồn cuộn, có thể chứng kiến trong sấm sét có thần nhân đầu rồng. Cầm bảo vật này độ kiếp là có thể đối phó với Thiên kiếp, phi thăng Tiên giới! Ta không biết nguyên nhân Chu gia tới Vân Mộng trạch, nhưng Lý gia Quách gia đến Vân Mộng trạch đều là vì bảo vật này. Ta đã gả vào Quách gia, nên không sang bên Lý gia.”

Chu Hồng Y ôm đàn tỳ bà che nửa mặt, khẽ cười nói: “Chu gia chúng ta cũng tới vì bảo vật này, thậm chí còn mang theo lão thần tiên.”

Ánh mắt Lý Anh Châu chuyển sang người cô, cười nói: “Ngươi không chỉ mang theo lão thần tiên mà còn muốn kéo thần tiên bất lão lên chiến xa của Chu gia ngươi. Tiểu muội Chu gia, cổ áo ngươi kéo thấp quá, hai con thỏ sắp lộ hết ra rồi!”

Chu Hồng Y đã bao giờ bị vạch trần như vậy, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng kéo tỳ bà lên che mặt, chật vật chạy khỏi đầu Ngoan Thất, chắc là thay y phục.

Lý Anh Châu âm thầm huých khuỷu tay vào Quách Tiểu Điệp ở phía sau, hạ giọng nói: “Ta giúp con đuổi con bé vướng víu kia đi rồi, dì chỉ giúp con được đến đây thôi.” Nói xong kéo áo lót của Tiểu Điệp xuống thấp.

“Dì lại kéo nữa thì lộ hết ra rồi!” Quách Tiểu Điệp giận dữ, giơ quyền đánh bay Lý Anh Châu.

Lý Anh Châu rưng rưng lệ bay về phía xa.

“Xoạt~”

Đột nhiên nước hồ trong Vân Mộng trạch dâng lên cuồn cuộn, có quái vật khổng lồ từ dưới nước bay ra, như một con cá lớn, hai cặp vây thịt như bốn cái cánh, vẫy mạnh trên không, phi hành trên mặt nước, há miệng cắn về phía na sư đang dò đường ở phía trước.

“Rầm!”

Cái miệng nó khép lại, phát ra tiếng vang nặng nề nới cực điểm, mười na sư Quách gia ở đằng trước thậm chí không có cơ hội giãy dụa đã bị nuốt vào trong bụng.

Một loạt na sư Quách gia ở phía sau lao nhao giết tới, thi triển tất cả mọi thủ đoạn đánh lên người con cá lớn kia, nhưng thậm chí không thể phá nổi lớp da của nó!

“Là quái thú viễn cổ đã trưởng thành!”

Lý Anh Châu và Quách Dược vội vàng lao lên phía trước, thi triển toàn bộ động thiên, áp sát cận chiến với con cá lớn kia. Các đại na thế gia cũng liên tiếp đánh tới, nhưng con cá lớn há mồm rống lớn, tiếng gầm vô hình hất bay mọi người khắp bốn phương tám hướng.

Trưởng lão Quách gia mở tám tầng động thiên mới ngăn cản được con cá lớn kia xung kích, đám người tiến tới bao vây, đánh con cá lớn kia thương tích đầy mình nhưng không cách nào đánh chết nó.

Con cá kia thấy không đấu lại bọn họ, quẫy mạnh đuôi, quét bay hơn mười vị đại na rồi lặn xuống nước biến mất không còn tăm hơi.

Lần tập kích này khiến đội ngũ Quách gia tổn thất tổng cộng hơn trăm vị na sư, trong lúc nhất thời sĩ khí sa sút.

Không bao lâu sau, Chu gia cũng bị một quái thú viễn cổ khác tập kích. Quái thú viễn cổ kia cũng đã trưởng thành, huyết mạch thức tỉnh hoàn toàn, nằm giữa non nước như một ngọn núi nhỏ.

Nó đột ngột tập kích kiến các na sư Chu gia tổn thất nặng nề, cuối cùng mấy chục vị trưởng lão liên thủ, tế ra Nguyên Thần chưa hoàn thiện mới có thể ép lui nó.

Sau hai trận ác chiến này, Hứa Ứng cũng nhìn ra hai đại thế gia đã tiến bộ thần tốc.

“Vừa rồi na sư hai nhà Quách, Chu ra tay, hầu như mỗi na sư đều luyện được hai ba bí tàng. Xem ra pháp môn dùng luyện khí thống nhất lục bí đã được lưu truyền trong na sư.”

Hứa Ứng thoáng vui mừng, na khí kiêm tu là Chu Tề Vân mở đầu tu luyện, Hứa Ứng tiến hành hoàn thiện, cuối cùng lưu truyền trong Thần Đô.

Trong đó ngoài Chu Tề Vân là người mở đường, công lao của Hứa Ứng cũng cực lớn!

Bình Luận (0)
Comment