Những chiến sĩ cường đại nhất trong Chư Thiên Vạn Giới lại chỉ đánh với một người!
Người này giết chết những luyện khí sĩ cường đại nhất, phá tan thân thể bọn họ, đánh thủng khu vực Hi Di của họ, đập nát Nguyên Thần của họ!
Pháp bảo của họ, thần thông của họ, máu thịt của họ, thậm chí niềm tin của họ, tất cả đều bị người giết vào tòa thành đá này chà đạp dưới chân!
Thiếu niên Tiết Doanh An như bị sát ý của quỷ hồn trong tòa thành xâm nhiễm, tế thanh Bát Diện kiếm lên, hung hăng đánh về phía Hứa Ứng. Cùng lúc đó, các na sư trong đại thế gia Quách gia, Cao gia, Chu gia cũng dồn dập ra tay đánh nhau, bất kể địch ta, cứ thể tấn công người xung quanh!
“Giết!”
Bọn họ hô to, bị luồng sát ý hỗn tạp ở nơi này xâm nhiễm, chìm vào điên cuồng.
Không ai chú ý tới, không biết từ lúc nào tòa thành đá đã bay lên không trung, quay nghiêng, đi về phía vùng đất mênh mông chưa được biết tới!
Còn phía trước tòa thành đá, thần quan hùng vĩ không ngừng rung chuyển, trong thần quang là sấm sét đan xen, tọa thành một thần nhân đầu rồng thân người hùng vĩ không gì sánh được!
Trong cơ thể của thần nhân kia có một thứ tỏa ra uy thế của Thiên đạo, dẫn dắt tòa thành đi theo Thiên lộ năm xưa!
Chính ở Thiên lộ này, cường giả tối cường của Chư Thiên Vạn Giới đã tề tựu với nhau, cùng chặn giết ma đầu kia.
Lúc này trong tòa thành đá đã có không ít người nghe tiếng cảnh báo của Hứa Ứng, vội vàng lao ra khỏi thành đá.
Nhưng bọn họ vừa ra ngoài thành thì lại thấy thần nhân đầu rồng thân người đang kéo tòa thành lớn này. Trong sấm sét đan xen, tòa thành bay lên không trung, bay nghiêng theo người khổng lồ, chìm sâu vào trong bóng tối.
Những người vừa chạy ra khỏi tòa thành đá không khỏi kinh hãi, đại đa số họ đều là na sư Quách gia, không có nhiều na sư của thế gia khác. Toàn bộ Quách gia đều cực kỳ tín nhiệm Hứa Ứng, cho nên mới có nhiều người chạy ra như vậy. Nhưng đám người Quách Tiểu Điệp, Quách Dược, Lý Anh Châu lại không thể nhân cơ hội này trốn ra.
Trong thành đá đã đại loạn, đám người bất chấp quen hay không quen, tất cả đều bị sát ý ảnh hưởng, ra tay giết người, đủ loại thần thông pháp bảo na thuật đánh sang những người xung quanh!
Hứa Ứng quanh năm tu luyện Thái Nhất đạo dẫn công, tâm tư thuần túy, lại thêm Bùi Độ truyền thụ cho y Quy Tâm quyết, không bị sát ý ẩn hóa. Được khí thế của y bao phủ, Ngoan Thất cũng không bị sát ý ẩn hóa.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, kiếm quang lóe lên trước mặt Hứa Ứng, đột nhiên từng điểm kiếm quang phân liệt, chỉ trong chớp mắt đã phủ kín tầm mắt của y!
Đó là Tiết Doanh An tế ra Bát Diện kiếm, đâm thẳng về phía Hứa Ứng ngay giữa cục diện hỗn loạn này.
Hứa Ứng chưa từng thấy kiếm thuật của hắn trước đây!
Y tìm hiểu được bí quyết kiếm pháp cơ sở từ hộp kiếm của Viên Thiên Cương, lại lĩnh ngộ được chiêu kiếm Phá Giới từ khe nứt trong Thủy Khẩu miếu!
So với Tiết Doanh An học kiếm thuật từ chỗ Lý Tiêu Khách thì kiếm thuật của y quá thô thiển.
Nhưng Hứa Ứng không chỉ tinh thông kiếm thuật, thân hình y lùi lại, na thuật bộc phát, sử dụng thức thứ sáu trong Bích Lạc Phú, Tinh Thần Lệ Chiếu, nghênh chiến Bát Diện kiếm của Tiết Doanh An.
Xung quanh y bao phủ bởi bóng tối, chỉ có những chòm sao hội lại, tuôn trào như dòng sông, nương theo chưởng lực của hắn nghênh tiếp kiếm quang phủ kín mọi nơi!
Xét theo tu vi, y mở lục bí, Ngọc Kinh, thần thức, lực lượng, thân thể đều vượt xa những luyện khí sĩ khác!
Nhưng khi y thi triển chiêu này, trong lòng không khỏi giật thót. Chỉ thấy những luồng kiếm quang kia va chạm với ánh sao,uy lực đột nhiên tăng vọt, trong kiếm quang ẩn chứa ba bốn tầng hậu kình, mỗi tầng hậu kình đều cường đại hơn tầng trước!
Hứa Ứng lĩnh ngộ được kiếm khí Phá Giới, gặp mạnh thì càng mạnh, sau khi đợt kình lực đầu tiên trong kiếm khí bộc phát, phía sau còn có kiếm khí càng bá đạo càng uy lực hơn, có thể phá tan trận thế kẻ địch!
Nhưng chỉ có một chiêu.
Còn kiếm thuật mà Tiết Doanh An thi triển lại càng tinh diệu hơn kiếm khí Phá Giới, về mặt chiêu thức cũng vượt xa Bích Lạc Phú!
Lại thêm Bát Diện kiếm của Tiết Doanh An cũng là bảo vật bất phàm, Hứa Ứng lập tức chứng kiến chòm sao tan nát, chiêu thức của mình bị phá. Y nhanh chóng va người về phía sau!
Sau lưng y là một gian nhà đá, kiến trúc của tòa nhà này khác với nhà lầu bình thường, mang đậm phong cách dị vực, cầu thang uốn lượn, men theo vách tường đi lên như rồng cuộn, phòng ốc được xây trên bốn vách tường, là từng căn buồng bằng đá.
Hứa Ứng vừa lùi vào trong nhà đã thấy kiếm quang bao phủ cả phòng, Tiết Doanh An đã giết vào nhà đá.
Hứa Ứng lùi lại dọc theo cầu thang lên trên, chỉ thấy kiếm quang của Tiết Doanh An từ dưới đất bốc lên, xé gió gào thét như một cột kiếm khí khổng lồ, xoay tròn xoắn nát hết thảy!
“Kiếm thuật như vậy đúng là không tệ!“
Hứa Ứng thầm khen trong lòng, búng tay bắn mấy luồng kiếm khí tiếp cận mình, kiếm khí kia còn chưa kịp bộc phát uy lực tầng thứ hai thứ ba thì đã bị pháp lực hùng hồn của y trực tiếp nghiền nát.
Nhưng số lượng kiếm khí mà Hứa Ứng búng tay bắn nát chỉ là một cọng lông trên chín con trâu, cây cột kiếm khí từ dưới đất mọc lên, đã cao hơn hai mươi trượng, còn không ngừng lớn mạnh!
“Kiếm khí của hắn quá mạnh, đã tạo thành đại thế khiến ta không thể không lui, nếu không chỉ có nước liều mạng với hắn. Kiếm thuật thần thông như vậy, không hổ là chủ nhân của ngài chuông truyền thụ!”
Hứa Ứng không buồn nghĩ ngợi, lao mình vào một căn phòng đá, nhảy qua khỏi cửa sổ, thân thể lại linh hoạt lộn qua lộn lại, nhảy lên mái căn nhà.
“Ầm!”
Cây cột kiếm khí trong gian nhà đá bộc phát uy lực, kiếm quang bắn ra qua cửa sổ của từng căn nhà đá nhưng không cách nào phá hủy căn nhà.
Tòa thành đá này do những luyện khí sĩ mạnh nhất trong các Chư Thiên thế giới chế tạo, dùng để nghênh chiến cường địch, cho dù kiếm thuật của Tiết Doanh An tinh diệu đến đâu đi nữa cũng không thể phá hủy căn nhà đá này.
Hứa Ứng như đã đoán trước chuyện này, đứng trên mái nhà, quan sát kiếm khí phun trào.
Tiết Doanh An từ trong song cửa sổ bay ra, chân đạp kiếm quang đứng trên không trung, hết nhìn trái lại nhìn phải, tìm kiếm tung tích của y.
“Loại Ngự Kiếm quyết này tuy không bằng Ngự Kiếm quyết mà ta và Vị Ương tu bổ, nhưng cũng rất hiếm thấy.”
Hứa Ứng thầm khen, có thể thấy Ngự Kiếm quyết của Tiết Doanh An không phải chính thống, chắc Lý Tiêu Khách chỉ tìm được tàn thiên, dựa trên tàn thiên khai sáng ra Ngự Kiếm thuật mới.
Đột nhiên, Hứa Ứng tiện tay ném một hòn đá nhỏ ra, đập vào trán Tiết Doanh An.
Tiết Doanh An trong lòng nghiêm nghị, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, thầm nghĩ: “Nếu không phải hòn đá nhỏ mà là phi kiếm hoặc thần thông...”
Hắn chần chừ một lát, ngự kiếm bay lên, hạ xuống trên nhà đá, đứng song song với Hứa Ứng, giơ kiếm chỉ vào Hứa Ứng, lớn tiếng nói: “Ta và ngươi vốn không quen biết, đáng lẽ không nên ra tay với ngươi. Nhưng ngươi vu khống sư phụ ta, nói sư phụ ta ăn thịt người, ta vì danh dự sư môn, không thể không động thủ với ngươi!”
Hắn điều động chân nguyên, lớn tiếng nói: “Vừa rồi ta đánh lén ngươi, chiếm được tiên cơ. Để công bằng..., lần này ngươi ra tay trước đi!”
Ngoan Thất kinh ngạc nói: “A Ứng, thằng nhóc này chưa bao giờ hành tẩu giang hồ thì phải, Người đơn thuần như vậy, nếu hành tẩu giang hồ nhiều năm, khéo đã biến thành cô hồn dã quỷ từ lâu, ngày ngày nhảy múa trên mộ phần?”
Hứa Ứng cười nói: “Tiết Doanh An, ngươi nhìn ra ngoài đi.’
“Ta sẽ không bị ngươi lừa!”
Tiết Doanh An lớn tiếng nói: “Ta mà nhìn ra ngoài, ngươi sẽ nhân cơ hội đánh lén ta, sau đó ta sẽ chết.”
Tuy miệng nói vậy nhưng hắn vẫn không nhịn được lén lút nhìn ra ngoài, vừa nhìn một cái là biết không phải chuyện nhỏ. Tiết Doanh An thần sắc ngây dại, quay đầu trợn mắt nhìn ra ngoài.
“Thằng ngốc.” Ngoan Thất hạ giọng nói.
Nhưng cảnh tượng bên ngoài thành đúng là kinh khủng, giờ phút này tòa thành đá mà bọn họ đứng đang bay qua bên cạnh một tinh cầu khổng lồ. Tinh cầu đó hoàn toàn bằng khí, luồng khí tạo thành biển mây bên ngoài tinh cầu, mang ba màu sắc đỏ trắng vàng.
Tinh cầu quá lớn, che khuất tầm mắt của họ, sau đó bay qua đỉnh đầu họ.
Thậm chí bọn họ còn nghe thấy tinh cầu này vang lên tiếng ong ong, còn trong biển mây lại có con cá lớn không biết bao nhiêu vạn dặm đang bơi lội trong mây, khống chế phong lôi, đuổi theo thành đá.
Phía trước của thành đá thì phong lôi dữ dội, người khổng lồ đầu rồng thân người do thần khí Thiên đạo biến thành đang tắm giữa phong lôi, kéo theo tòa thành đá, không ngừng lao đi.
Cho dù là con cá khổng lồ trong tinh cầu kia cũng không cách nào đuổi kịp tòa thành đá, khoảng cách càng ngày càng xa.
Còn bầu trời sao bên cạnh tinh cầu thể khí khổng lồ này, có một vòng xoáy khổng lồ, cứ như nơi tụ tập của sấm sét.
Tòa thành đá đang bị kéo tới vòng xoáy sấm sét kia.
Tiết Doanh An bị cảnh tượng này làm cho ngây ngốc, đột nhiên trong lòng nảy sinh cảnh giác, không kịp nghĩ ngợi gì tế ra quả chuông hộ thể của bản thân. Một luồng pháp lực hùng hồn ập tới, hóa thành một dấu chưởng, đi tới trước mặt hắn!
Quả chuông hộ thể là hàng nhái của Tiêu Dao chung, vách chuông tỏa ra ánh sáng tạo thành một quả chuông lớn úp xuống. Nhưng ngay khoảnh khắc sau,chưởng lực đã ép tới mức bức tường ánh sáng rung chuyển, dường như sắp vỡ vụn!
“Choang!”
“Ta xong rồi!”
Tiết Doanh An mất hết can đảm, đối thủ đầu tiên của bản thân sau khi xuống núi mạnh mẽ tới quá mức, chỉ cần có cơ hội là có thể áp đảo bản thân, đánh mình tới chết!”