Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 340 - Nhân Gian Vô Địch, Lĩnh Vực Lục Tiên 1

Lý Tiêu Khách bị dung mạo mất cân đối của Hứa Ứng xung kích đạo tâm, khí tức bất ổn trong một chớp mắt. Hứa Ứng nắm lấy thời cơ chớp nhoáng này, liên tục công kích, có thể nói động tác mau lẹ như sấm chớp!

Hắn lợi dụng bàn tay Thiên thần làm nhiễu loạn thần trí, tấn công Lý Tiêu Khách từ sau đầu, khiến Lý Tiêu Khách không cách nào tập trung tinh thần.

Lại lấy Thiên Tru kiếm khí đâm vào mi tâm Lý Tiêu Khách, không cho hắn bất cứ cơ hội phản kháng nào!

Nếu là thần thông bình thường còn không thể uy lực được đại cao thủ như Lý Tiêu Khách. Nhưng bàn tay Thiên thần và Thiên Tru kiếm khí, một cái là cánh tay của Long Uyên Thiên Thần, một cái là thần thông Thiên đạo, cho dù không thể giết chết Lý Tiêu Khách cũng đủ khiến hắn rối loạn thần trí!

Chỉ cần Lý Tiêu Khách bị thần thông Thiên đạo ẩn hóa, chắc chắn sẽ mất khống chế đối với quả chuông, từ đó cho Hứa Ứng cơ hội lần hai.

Cơ hội này tới từ công kích của quả chuông!

Hứa Ứng tin tưởng, quả chuông tuyệt đối không phải pháp bảo không biết phân biệt thị phi.

Nó đã có linh trí từ lâu, trong quá trình kết giao với Hứa Ứng, Ngoan Thất, tuy mạnh miệng nhưng thực ra trong lòng luôn áy náy vì mình từng trấn áp Thanh Bích.

Cho dù Lý Tiêu Khách lôi kéo hay cưỡng ép luyện hóa nó đều khiến quả chuông phản kháng.

Nhất là Lý Tiêu Khách mang quả chuông tới giết Hứa Ứng, Ngoan Thất; càng khiến quả chuông quyết tâm hơn, chắc chắn sẽ nắm lấy cơ hội, cho Lý Tiêu Khách một đòn trí mạng!

Tai mắt mũi miệng Lý Tiêu Khách chảy máu, bị tiếng chuông xung kích tới mức suýt nữa đánh văng Nguyên Thần ra ngoài thân thể!

Hứa Ứng nắm lấy quai chuông, lay động quả chuông, miệng chuông quay về phía Lý Tiêu Khách, phát động đạo văn chữ “Tù”!

Chỉ trong chớp mắt, không gian xung quanh Lý Tiêu Khách lập tức hiện lên phong ấn lập thể chữ Tù, phong tỏa không gian xung quanh hắn, tầng phong ấn thứ hai khởi động, phong tỏa thân thể hắn!

Đạo văn chữ Tù tầng ba khóa khu vực Hi Di của Lý Tiêu Khách, để đạo văn chữ Tù tầng bốn bộc phát uy lực!

Đạo văn chữ Tù tầng thứ tư là khóa Nguyên Thần của Lý Tiêu Khách, tầng năm tầng sáu tầng bảy lần lượt khóa hồn phách, tam hồn thất phách, bất diệt chân linh!

Đợi tới tầng thứ bảy, Lý Tiêu Khách hoàn toàn không thể lật bàn!

Trái tim Hứa Ứng kích động tới mức đập điên cuồng, dùng cảnh giới Giao Luyện kỳ phong ấn đại luyện khí sĩ Phi Thăng kỳ, đây là vinh quang vô thượng!

Mọi chuyện nói ra thì chậm, nhưng thật ra lại cực nhanh, chỉ trong chớp mắt Hứa Ứng và quả chuông sẽ hoàn thành bảy lần phong ấn, vây khốn Lý Tiêu Khách vĩnh viễn.

Nhưng ngay lúc đạo văn chữ Tù tầng thú tư bộc phát, Nguyên Thần trong cơ thể Lý Tiêu Khách đột nhiên tỏa ra một luồng sức mạnh không gì sánh nổi, căng đứt đạo văn chữ Tù thứ tư!

Khóe mắt Hứa Ứng giật thót, tế lên Kim Đan, truyền tất cả pháp lực vào quả chuông!

Lúc này Kim Đan của Tiết Doanh An và Ngoan Thất cũng thoát khốn, dồn dập tế ra, gia trì lên quả chuông.

Một người một rắn sắc mặt dữ tợn, đồng thanh quát lớn: “Tế ~~”

“Coong!”

Quả chuông nhận được pháp lực của bọn họ, uy lực lại tăng cường, tiếp tục kích hoạt đạo văn chữ Tù.

bản thân nó cũng có thể kích hoạt uy lực đạo văn chữ Tù, nhưng nó không có bất cứ lý giải nào với đạo văn này, tuy kích hoạt nhưng không phát huy được nhiều uy năng.

Ví dụ như mấy ngày trước, nó dùng đạo văn chữ Tù phong ấn Ngoan Thất là bị Kim Bất Di mổ vỡ không gian bên ngoài, thiếu chút nữa ăn thịt Ngoan Thất.

Nhưng Hứa Ứng thì khác.

Hứa Ứng tìm kiếm được phù văn màu vàng mà bản thân trong thời Đại Thương đã lưu lại trong trí nhớ của Kim Bất Di, bất luận là lý giải hay phá giải đạo văn chữ Tù đều đạt tới trình độ cực cao!

Y ra tay phát động phù văn chữ Tù là có thể kích hoạt ảo diệu của phù văn tiên đạo này tới mức cực kỳ tinh tế!

Lại thêm hai cao thủ Kim Đan là Tiết Doanh An và Ngoan Thất, uy lực của phù văn tiên đạo càng mạnh!

Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Hứa Ứng vừa phát động đạo văn chữ Tù trên quả chuông đã thấy một luồng pháp lực ngập trời từ trong cơ thể Lý Tiêu Khách tuôn ra, tăng nâng đạo văn chữ Tù lên, khiến uy lực của phù văn tiên đạo này không cách nào giáng xuống!

So với luồng pháp lực này, pháp lực của tam đại cao thủ Kim Đan bọn họ chỉ tương đương với một vốc nước trong biển rộng, một nắm cát trong sa mạc, không có nghĩa lý gì!

“Rầm!”

Phong ấn tiên đạo khóa khu vực Hi Di của Lý Tiêu Khách nổ tung, khu vực Hi Di của Lý Tiêu Khách được giải tỏa!

Hứa Ứng biến sắc, một luồng kiếm khí bay ra từ đầu ngón tay, gọt qua lông mày bên trái của Lý Tiêu Khách rồi lập tức phi thân lui lại, cao giọng nói: “Đi mau!”

Nhưng Ngoan Thất lại há miệng, trong miệng có cả tăm pháp bảo bay ra, nện ầm ầm lên trán Lý Tiêu Khách!

Nhưng những pháp bảo này còn chưa rơi xuống đã bị pháp lực tuôn trào trong cơ thể luyện khí sĩ gạt bay đi!

Tiết Doanh An điều động kiếm khí mạnh mẽ nhất, tung người đâm tới, nhưng kiếm khí còn chưa tới gần người đã dồn dập tan rã như khói bụi!

“Đi!” Hứa Ứng mang theo quả chuông phi thân lên, quát lớn.

“Các ngươi đi được sao?”

Lý Tiêu Khách giận không nhịn nổi, xung kích tầng phong ấn thứ hai, cười giận dữ: “Các ngươi phải như lũ chuột trốn đông trốn tây, phải sợ sệt run rẩy, không ngờ các ngươi còn dám ám toán ta!”

Tầng thứ hai là phong ấn thân thể của hắn, nếu tầng phong ấn này bị phá, hắn có thể hành động tự nhiên!

Nhưng đột nhiên một bàn tay tinh tế đẹp đẽ xuất hiện trước mặt Lý Tiêu Khách, điểm nhẹ một cái lên mi tâm của hắn.

Mái tóc Lý Tiêu Khách nổ tung, bay khắp bốn phương tám hướng, bị đánh lăn lông lốc, đụng rầm rầm rầm lên từng ngọn núi trên lưng cự thú viễn cổ!

Hắn vừa ổn định thân hình thì đột nhiên bốn phương tám hương xuất hiện từng cánh tay ngọc thon thả, kết thành từng ấn pháp khác biệt, từ từng góc độ, từng không gian, hoặc nhanh hoặc chậm, đánh trúng người hắn!

Những ấn pháp kia bộc phát uy lực, chấn động khủng khiếp quét khắp bốn phương tám hướng, san bằng sông núi, chỉ còn lại ngôi miếu này!

Con cự thú viễn cổ đang chạy trối chết đột nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, trong lòng mừng rỡ, đến lúc quay đầu nhìn lại thì kinh hãi bằng chết.

Chỉ thấy từng khối máu thịt khổng lồ bay lượn trên bầu trời, từng tòa tháp máu thịt tám chân rơi xuống lưng hắn!

Đám tháp máu thịt kia lên tới hàng trăm, mỗi tầng đều mọc ra con mắt, có lớn có nhỏ. Tòa tháp máu thịt lớn nhất aco tới ngàn trượng, trong đó có quái nhãn uy lực kinh người!

Cự thú viễn cổ run rẩy, chỉ thấy mấy con mắt trong tòa tháp máu thịt tám chân tập trung lại, từng luống áng khủng khiếp bắn ra từ trong tháp, nhắm vào miếu thờ kỳ quái trên lưng mình!

Mắt thấy miếu thờ sắp bị quái nhãn phá hủy, đột nhiên một cỗ quan tài màu đen từ trên trời giáng xuống, một thần hình yêu kiều xuất hiện trước miếu thờ, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Thần thông ngoại đạo? Ngươi là người phương nào?”

Cô giơ một bàn tay, ngăn cản ngàn vạn luồng sáng hủy thiên diệt địa kia!

“Rầm!”

Ánh Sáng xuất hiện trong một không gian khác, đánh lên người Lý Tiêu Khách!

Hứa Ứng, Tiết Doanh An và Ngoan Thất lao ra khỏi miếu thờ, thấy vậy vội vàng trốn trở lại, chỉ nghe ầm một tiếng, năng lượng đáng sợ không gì sánh nổi quét qua lưng cự thú viễn cổ, xung kích khắp bốn phương tám hướng!

Bình Luận (0)
Comment