Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch)

Chương 391 - Chém Thiên Thần, Tế Chu Công 2

Thân hình của y vẫn đang trên không trung, đột nhiên bóng dáng Thiên Số Thượng Thần lóe lên, đi tới trước người y, giơ cái chân bằng đá to lớn, quét thẳng tới.

Hứa Ứng điều động chân nguyên, phát động Đảo Hải pháp, nhưng y vừa khởi động võ đạo thần thông thì tượng đá Thiên Số Thượng Thần đã né tránh, khi y còn chưa kịp tấn công, hắn đã tránh khỏi hướng công kích của y.

Vịu một tiếng, tượng đá Thiên Số đã đá trúng hông Hứa Ứng.

“Rầm!”

Cửu Nghi sơn ở phía xa nổ tung, khói bụi bắn tung khưaps bốn phía, Hứa Ứng ngã thẳng vào trong núi, toàn thân đau đớn không thôi.

Tượng đá Thiên Số cười ha hả, lao tới như gió lốc, chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm vang lên, nắm đấm của hắn ép xuống người Hứa Ứng, đánh xuyên qua đỉnh núi Cửu Nghi sơn này!

Hứa Ứng lăn lông lốc, đập vào một ngọn núi phía xa.

Y đứng dậy, xương đùi vang lên tiếp bộp giòn tan, một chân khụy xuống, ra là xương đùi phải đã bị đánh gãy.

Chân trái của y phát lực, đứng thẳng dậy, điều động Nê Hoàn động thiên, nối liền xương gãy.

Tượng đá Thiên Số từ trên trời giáng xuống, rơi vào trước mặt hắn. Hứa Ứng phát động na thuật, định tước đoạt sinh cơ của hắn, nhưng na thuật thần thông không có hiệu quả gì với Thiên thần cấp bậc này.

“Thần thông không địch nổi số trời, dưới Thiên số, tất cả đều bị tính toán rõ rành rành, không có gì làm loạn được.”

Tượng đá Thiên Số nghiêng mình tránh khỏi Chàng Sơn pháp của Hứa Ứng, thân thể lại nghiêng đi, né khỏi Đạo Chùy pháp của Hứa Ứng. Võ học tuyệt điệu trong Chiến Thần Bát Pháp, dường như hoàn toàn không tác dụng gì đối với hắn.

Vô số con mắt treo của hắn treo trene bầu trời, có thể nhìn ra tất cả ảo diệu trong chiêu pháp của Hứa Ứng.

Hứa Ứng thi triển thức thứ sáu Thiên Dẫn pháp, bản thân như ngôi sao lớn, thời không xung quanh như sụp đổ, nhưng thân hình tượng đá Thiên Số, lóe lên,của kiếm ý linh hoạt né tránh toàn bộ công kích của y.

Trong lòng Hứa Ứng cảm thấy nặng nề, đổi Thiên Dẫn pháp thành Tru Thần pháp.

“Hứa Ứng, dưới số trời, ngươi không thể thoát khỏi kết cục đã định.”

Tượng đá Thiên Số ung dung né tránh lực lượng Tru Thần của y, lại tiện tay vung lên, nhưng Hứa Ứng như trúng tà, vừa vặn tránh né tới bàn tay hắn.

Phù văn Thiên đạo sáng rực lên, chưởng lực của tượng đá Thiên Số bộc phát, cho dù Hứa Ứng phát động Cực Ý Tự Tại công né tránh nhưng vẫn bị trúng chiêu, bị chưởng này đánh về Cửu Nghi sơn!

Y vừa ổn định thân hình thì thấy tượng đá Thiên Số lại xuất hiện phía trước.

Tượng đá Thiên Số cười nói: “Lũ ngũ ngốc Bắc Thần Tử chết rồi, cứ báo cáo liên miên, quấy nhiễu sự thanh tịnh của chúng ta. CHẳng qua thần linh Thiên đạo chúng ta cũng đang cần một lý do để nhúng tay vào hạ giới. Ngươi cho chúng ta cơ hội này.”

Hắn nhìn bốn phía xung quanh, thản nhiên nói: “Những thần linh Thiên đạo chúng ta luôn bị bên trên trói buộc, không có thực quyền như Ngoại thần thời viễn cổ. Bọn họ có thể tùy ý giáng lâm, hưởng thụ tế lễ, không bị thần khí Thiên đạo khống chế. Chúng ta cũng muốn hưởng thụ tế phẩm của của dân chúng, cũng muốn có quyền lực vô thượng!”

Hứa Ứng lau vết máu nơi khóe miệng: “Các ngươi muốn giáng lâm dưới nhân gian!”

Tượng đá Thiên Số nở nụ cười quỷ dị, nhìn xuống người y nói: “Không sai, trong thời viễn cổ, Thiên thần thống trị thế giới, con dân Chư Thiên Vạn Giới phát động chiến trnah là phải tế lễ Thiên thần, gieo trồng thu hoạch cũng phải tế lễ Thiên thần.”

Hắn phất nhẹ tay, trước mắt Hứa Ứng lập tức hiện lên hình vẽ lê dân bách tính tế lễ Thiên thần, như tiên dân vẽ nguệch ngoạc lên vách đá.

Những tiên dân viễn cổ lấy dê bò gia súc làm vật tế, trong đó còn có nhân loại. Nhân loại bị ép lên đàn tế cùng đám gia súc, bị hiến tế cho Thiên thần. Những tiên dân này van xin ngũ cốc được mùa, van xin mưa thuận gió hòa, van xin quốc thái dân an. Đồng thời, bọn họ cũng van xin được Thiên thần che trở trong chiến tranh, bảo vệ chiến sĩ bên mình chiến thắng quân địch.

Các Thiên thần Điều khiển chiến tranh, ôn dịch, lũ lụt, hạn hán, hỏa hoạn, động đất... Trong từng thế giới. Chúng sinh cũng kính trọng thần linh tới cực hạn.

“Không có chiến tranh thì gây ra chiến tranh, không có ôn dịch thì làm ra ôn dịch.”

Tượng đá Thiên Số thản nhiên nói: “Chúng ta muốn thế giới trở lại như vậy.”

Hứa Ứng thở phào một tiếng, cười nói: “Chỉ dựa vào đám ngụy thần còn sai cả phù văn Thiên đạo như các ngươi mà đòi làm được à?”

Lông mày trên mặt tượng đá Thiên Số giật giật, nghi hoặc nói: “Ngươi nói gì cơ?”

Hứa Ứng phát động PHiên Thiên pháp, xuất quyền đánh xuống, cười nói: “Ta nói, ngươi tự xưng là Thiên Số, nhưng phù văn Thiên đạo trên người ngươi lại sai nhiều như vậy, chẳng lẽ không tự biết à?’

Vô số con mắt treo trên không trung lập tức nắm được quỹ tích chiêu quyền của Hứa Ứng, tính toán ra sơ hở trong chiêu pháp của Hứa Ứng để tượng đá Thiên Số tránh né.

“Rầm!”

Nắm tay Hứa Ứng đập lên mặt hắn, tượng đá Thiên Số nổi giận gầm lên một tiếng, sau lưng liên tục hiện ra từng bóng người, cái đầu ầm ầm nổ tung.

Hứa Ứng tiến tới một bước, nghiêng người áp sát, sử dụng Phúc Địa pháp, toàn bộ Cửu Nghi sơn đột nhiên chìm xuống vài thước, một chưởng đập thẳng lên mặt, uy lực của chiêu thứ hai bộc phát, chưởng lưucj rầm rầm xuyên qua mấy trăm tượng đá Thiên Số!

“Tuy trí nhớ của ta bị phong ấn...”

Hứa Ứng thi triển Đảo Hải pháp, như biển xanh nâng cao ép xuống, lực lượng vô thượng bộc phát, từng thân thể tượng đá Thiên Số bị đánh tới mứ\của rạn nứt.

“Nhưng ta chỉ nhìn một cái là thấy phù văn Thiên đạo trên người ngươi đầy sai lầm!”

Hứa Ứng tiến thêm một bước, sử dụng Thiên Dẫn pháp, vô số tượng đá Thiên Số bị dẫn dắt, dồn dập hiện lên, xoay tròn quanh người hắn.

Từng bức tượng đá bị ngón tay, chưởng, quyền, cước của y đánh nát.

“Ta hiểu được tất cả phù văn Thiên đạo của ngươi, cho dù ngươi nhìn thấu chiêu pháp của ta, ta cũng có thể đánh chết ngươi.”

Hứa Ứng quát lớn một tiếng, đạo âm trong cơ thể chấn động, gân cốt cũng ngâm vang, Tru Thần pháp được thi triển, một cầu vồng xuyên qua toàn bộ mi tâm của tượng đá Thiên Số.

“Rầm rầm rầm rầm!”

Vô số tiếng nổ hợp lại thành một, cuối cùng tất cả tượng đá đột nhiên khựng lại, hợp vào thành một.

Tượng đá Thiên Số đứng trước mặt Hứa Ứng, không hề nhúc nhích.

“Rầm!”

Cái đầu của hắn nổ tung, lung lay đổ xuống đất.

Hứa Ứng quay người lại, cười với mộ phần của Chu Tề Vân: “Tề Vân, ngươi thấy không, đây là ta hiện giờ. Năm xưa ngươi bắt cóc Thiên thần, vượt qua Thiên kiếp, khiến người đời kinh ngạc. Còn ta,d ùng phân thân Thiên Số tế lễ cho ngươi.”

Tượng đá Thiên Số quỳ xuống bịchf bịch, phương hướng chính là mộ phần của Chu Tề Vân.

Ngôi mộ tĩnh lặng, không có tiếng người, chỉ có cọng cỏ bay phất phới.

“Hứa Ứng...”

Trên đỉnh Cửu Nghi sơn đột nhiên sấm sét vang dội, cuồng phong cuồn cuộn, bão táp kéo tới khiến bầu trời trở nên cực kỳ u ám âm trầm.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên trên bầu trời, tầng mây ép xuống càng ngày càng thấp, đột nhiên hóa thành một gương mặt khổng lồ, chính là Thiên Số Thượng Thần. Hắn há miệng rống lớn: “Hứa Ứng, ngươi tự tìm đường chết...”

Chữ “chết” còn chưa nói ra, Hứa Ứng đã thi triển Quy Đạo pháp đánh lên trời cao, đạo pháp nổ vang giữa thiên địa, hóa thành vô số luống áng, tập hợp lại thành một, ddapj tan gương mặt của Thiên Số Thượng Thần.

Thậm chí đòn đánh này còn đánh vào thế giới Thiên Đạo, làm rung chuyển chân thân của Thiên Số Thượng Thần.

Hứa Ứng ngẩng đầu lên nhìn thiên ngoại, quần áo đón gió lay động phần phật: “Đồ vô dụng, ngươi không dám hạ giới, phái bao nhiêu phân thân tới thì ta giết bấy nhiêu!”

Bình Luận (0)
Comment