Quả chuông kinh hãi, vách chuông vặn vẹo, không ngờ bàn tay kia khắc sâu vào vách chuông, như định đánh xuyên qua nó!
Nhưng ngay khoảnh khắc sau các loại đạo tượng lưu chuyển trong vách chuông,hóa giải lực lượng này. Quả chuông vừa mừng vừa sợ, chỉ thấy vách chuông cũng từ từ khôi phục.
Nó nhìn về phía trước, Loạn Tinh Hải đang bị từng con huyền điểu chiếu sáng, nung chảy!
Thân hình vừa đánh bay mình đã giết vào trong Loạn Tinh Hải, động thiên đan xen sau lưng, quát tháo một tiếng, không ngờ trấn áp một khu vực lớn trong Loạn Tinh Hải.
Cùng lúc đó, phía đối diện lại có một nam nhân mặc y phục cổ xưa giết vào Loạn Tinh Hải, tế ra động thiên, trấn áp một nửa Loạn Tinh Hải còn lại!
Từng con huyền điểu vỗ cánh bay lượn, lao tới tấn công, giương vuốt chụp vào đám người Hứa Ứng trên đỉnh đầu Ngoan Thất, hung ác tới cực điểm!
“A Ứng gặp nguy hiểm!”
Quả chuông mới nghĩ tới đây lại thấy Sở Tương Tương trên đầu Ngoan Thất rung áo choàng Thiên đạo, soạt một tiếng hóa thành tấm màn che trời, tóm gọn tất cả huyền điểu vào trong!
Sở Tương Tương bồng bềnh bay lên, áo choàng sau lưng trải rộng, tất cả huyền điểu bị luyện thành tro bụi, không còn tồn tại.
Đột nhiên một thân hình phá tan tầng mây, từ trên thiên ngoại đánh tới, là luyện khí sĩ Đại Thương thứ ba. Hắn xuất chưởng ấn xuống, ép Ngoan Thất khó mà ổn định thân hình, rơi xuống dưới.
Ống tay áo Sở Tương Tương rung lên phần phật, nghênh tiếp luyện khí sĩ Đại Thương kia. Trang sức của thiếu nữ dồn dập bay ra, chỉ trong khoảnh khắc đã hóa hơn trăm món pháp bảo, đánh về phía luyện khí sĩ Đại Thương!
Chỉ thấy loan phượng bay lượn, châu quang bảo ảnh, đủ thứ pháp bảo tinh xảo bộc phát ra uy lực khó mà tưởng tượng nổi, ngăn cản luyện khí sĩ Đại Thương kia!
Về phía lúc đó bảo vật nhỏ lẻ trên người cô cũng tỏa sáng, khiến quanh người cô tỏa thần quang huy hoàng, thần lực vô song, cận thân chém giết với luyện khí sĩ Đại Thương kia!
Ở đằng khác, luyện khí sĩ Đại Thương thứ tư đánh từ dưới lên, nhân lúc hai luyện khí sĩ Đại Thương khác đang trấn áp Hứa Ứng, khiến Hứa Ứng không cách nào ngăn cản đòn tập kích của hắn!
“Ngài chuông...”
Hứa Ứng cao giong hết lên, cuối cùng quả chuông cũng ổn định được thân hình, xé gió lao tới, kêu lên: “Ngài chuông ở đây!”
Nó bộc phát uy lực, ngăn cản luyện khí sĩ Đại Thương kia. Cùng lúc đó, Hứa Ứng thoát khỏi trấn áp, ngọn núi đồng xanh hiển hiện, trấn áp từ trên xuống dưới, luyện khí sĩ Đại Thương ở bên dưới vừa gia chiến với quả chuông một chiêu là bị Bất Chu Sơn trấn áp, rơi thẳng xuống dưới!
Hứa Ứng hét dài một tiếng, phi thân lên, lướt qua Sở Tương Tương, bàn tay nâng nhẹ, áo choàng Thiên đạo sau lưng Sở Tương Tương hóa thành phù văn Thiên đạo đầy trời.
Cõi âm, khu vực luân hồi, Huyền Dục, Huyền Thần, Huyền Tinh, sắc mặt tam đại Thần Vương đều trầm xuống.
Huyền Ngô Thần Vương thấy vậy cũng giả bộ trầm mặt xuống: “Lại bắt đầu rồi! Tên cuồng đồ ngoài vòng pháp luật lại mượn Thiên kiếp đả kích đối thủ!”
Huyền Tinh Thần Vương giận không kiềm được, râu tóc dựng ngược, quát: “Tưởng Thiên đạo là nhà hắn mở hay sao? Thiên lý ở đây, Thiên pháp ở đâu? Huyền Dục đạo huynh, chúng ta vẫn ngồi yên không để ý tới hay sao?’
Huyền Dục Thần Vương giơ tay ra: “Không cần để ý tới hắn!”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Thiên kiếp đã xuất hiện, bốn vị luyện khí sĩ Đại Thương thầm giật mình, một người độ kiếp đã là Thiên kiếp siêu cấp, bốn người cùng độ kiếp tức là bốn lần Thiên kiếp siêu cấp!
Đáng sợ nhất là Thiên kiếp siêu cấp không phải từng đợt một mà là bốn lần Thiên kiếp dung hợp, chỉ e uy lực của mỗi luồng Thiên lôi gấp bốn lần lúc trước!
Lúc trước còn chẳng độ kiếp được, giờ uy lực Thiên kiếp tăng gấp bốn, còn độ kiếp thế nào?
“Chiêu cuối!”
Tuy lúc này bốn người không hề trao đổi nhưng suy nghĩ lại nhất trí, đột nhiên bỏ qua đối thủ khác, ngay cả công kích từ quả chuông và Sở Tương Tương cũng bị bọn họ làm lơ.
Khoảnh khắc này thần thông của bốn người liên hợp lại, ngọn lửa phủ kín trời đất bốc lên, hóa thành huyền điểu bay khắp trời, vỗ cánh bay từ bốn phương tám hướng tổng công kích Hứa Ứng!
Thời khắc này thần thông của bốn người đã tăng cường tới cực hạn, sau đòn này lập tức ai bỏ chạy đường mình, lao vun vút theo những hướng khác nhau.
Dưới chân mỗi người bọn họ đều có huyền điểu hiển hiện, chở bọn họ nhanh chóng bay đi, tốc độ chẳng kém gì Hứa Ứng thi triển Cực Ý Tự Tại công!
Bọn họ chạy cả ngàn dặm rồi mới dồn dập quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thiên kiếp trên bầu trời vẫn đang trong quá trình hình thành. Kiếp vân càng lúc càng dày đặc, mà khoảnh khắc này thần thông của bốn người bọn họ cũng tập trung lại một chỗ, làm dấy lên ánh lửa ngập trời, hóa thành một con huyền điểu thiêu đốt cả thiên địa!
“Thành công rồi!”
Bốn luyện khí sĩ Đại Thương ai nấy vui vẻ, thần thông của bọn họ liên hợp lại, hóa thành một thể, phát huy uy lực kinh thiên động địa, tăng lên không chỉ bốn lần!
Nụ cười trên mặt bọn họ còn chưa tắt, lại thấy Hứa Ứng giơ tay ngoắc hờ lên bầu trời, trong Thiên kiếp có vô số phù văn Thiên đạo hiển hiện, hóa thành một bộ áo choàng Thiên đạo!
Áo choàng Thiên đạo kia hạ xuống, bắt luôn lấy con huyền điểu khổng lồ kia!
Bốn luyện khí sĩ ai cũng cảm ứng được thần thông của mình bộc phát, cũng thấy áo choàng Thiên đạo phình lên kịch liệt, có con chim lớn bay lượn dưới tấm áo choàng, như muốn kéo căng nó ra!
Nhưng khiến bọn họ trong lòng lạnh toát là, tấm áo choàng Thiên đạo kia không nổ tung.
Áo choàng Thiên đạo kia là bảy thành lực lượng Thiên kiếp siêu cấp của bọn họ, nếu thần thông của bốn người bọn họ liên thủ có thể đánh tan áo choàng, thế thì bốn người liên thủ độ kiếp cũng có đôi chủ khả năng thành công.
Nhưng thần thông của bọn họ còn xa mới chạm tới giới hạn tối đa của áo choàng Thiên đạo, uy lực đều bị áo choàng Thiên đạo giam cầm.
Hứa Ứng rung tay, chỉ thấy áo choàng kia bay lên, hòa với phong vân trên trời, lại hóa thành Thiên kiếp trải mấy ngàn dặm.
“Đùng!”
Sấm sét nổ tung trên bầu trời, một luồng Thiên lôi sáng hơn ngàn vạn thái đương giáng thẳng từ trên trời xuống, đánh lên luyện khí sĩ Đại Thương đang chạy về phương tây.
Người kia nổ tung, tan thành tro bụi, không còn lại chút gì!
“Xoẹt!”
Lại một luồng Thiên lôi giáng xuống, hào quang chiếu rọi toàn bộ Thần Châu, thậm chí các bộ châu khác cũng chứng kiến hào quang của luồng Thiên lôi này.
Lại một vị luyện khí sĩ Đại Thương tan thành tro bụi dưới Thiên lôi, cho dù tu vi ra sao, thần thông cường đại cỡ nào, dưới Thiên kiếp cỡ này không ai giữ được mình!
Luồng Thiên lôi thứ ba chợt lóe lên, đứng trong tinh không xa xôi cũng thấy được tia sáng này, cực kỳ rực rỡ lóa mắt.
Mà ngay khi Thiên lôi bổ xuống, luyện khí sĩ Đại Thương kia lập tức vứt lại thân thể, nguyên thần bỏ trốn. Tốc độ nguyên thần của hắn còn nhanh hơn nữa, thậm chí hóa thành huyền điểu mang theo hỏa quang hừng hực, xinh đẹp như phượng hoàng, điều khiển ảnh lửa bay đi!
Nhưng luồng Thiên lôi này từ một phân thành hai, như cái nhánh trên gốc cây, một luồng Thiên lôi vượt qua thiên sơn vạn thủy, thoáng cái đã vượt qua vạn dặm sơn hà, đánh thẳng lên đỉnh đầu nguyên thần đang chạy trốn.