Ngay khi ánh mắt lạnh lẽo của Lục Tuyết Kỳ chăm chú nhìn xuống, cây đào cổ thụ dường như cảm giác được nguy hiểm đến gần, trên thân cây vội vã bốc lên những làn mây mù màu phấn hồng, nhanh chóng đem cả vùng không gian xung quanh thân cây của mình bao bọc lại, tạo thành một tầng bảo vệ cho bản thể phía bên trong.
Lục Tuyết Kỳ quan sát thấy cây đào cổ thụ thi triển yêu pháp tiến hành phòng thủ vẫn tự tin ung dung kiêu ngạo đứng nguyên trên không trung, làm như không quan tâm đến bất cứ điều gì xung quanh, chỉ có ánh mắt lành lạnh nhìn về đối thủ ở dưới mặt đất.
Yêu nữ trong cây đào cổ thụ dường như trong lòng có hơi chút lo lắng về đối thủ của mình, liền lựa chọn phương pháp “Tiên phát chế nhân”, tức thì điều động toàn bộ các cánh hoa từ những đóa hoa trên nhánh cây của bản thể đều bay xuống, hóa thành một cơn mưa cánh hoa đào bay đầy trời, bắn nhanh lao vút về phía trước nhằm đánh Lục Tuyết Kỳ.
Những cánh hoa đào của cây đào cổ thụ tựa như từng thanh phi đao sắc bén, lúc này đang nhanh chóng bắn thẳng đến chỗ vầng mây dưới chân của Lục Tuyết Kỳ.
Từ nãy đến giờ, trên khuôn mặt của Lục Tuyết Kỳ vẫn luôn giữ vẻ lãnh đạm bất biến, thời điểm này đột nhiên hai tay nàng lấy tốc độ cực kỳ lanh lẹ kết một loại thủ ấn, nhanh đến nỗi làm cho cả Nguyễn Thế Luân lẫn đám người theo dõi xung quanh không ai có thể nhìn thấy động tác của nàng như thế nào, ngay tức khắc vầng mây dưới chân Lục Tuyết Kỳ nhanh chóng mang thân thể nàng bay lùi lại.
Nhưng những cánh hoa đào của cây đào cổ thụ không chịu bỏ qua Lục Tuyết Kỳ, lập tức gia tăng tổc độ, trong chớp mắt đã đã lao theo truy kích nàng.
Lục Tuyết Kỳ cảm nhận thấy những cánh hoa đào của cây đào cổ thụ truy kích theo mình, liền theo quán tính định triệu hoán Thiên Gia thần kiếm để đón đỡ, nhưng lạ thay dù cho nàng cố gắng câu thông thế nào đi nữa thì Thiên Gia thần kiếm vẫn bặt vô âm tính, không hề đáp trả lại lời hiệu triệu của nàng.
Không hiểu tại sao hôm nay mình không thể triệu hoán Thiên Gia thần kiếm, thế nhưng tinh thần Lục Tuyết Kỳ vẫn vô cùng tỉnh táo, lâm nguy bất loạn, nhanh chóng tiếp tục lùi về phía sau.
Đúng lúc này, Lục Tuyết Kỳ vô tình thoáng quay lại nhìn qua Nguyễn Thế Luân, lực chú ý của nàng ngay lập tức bị thu hút bởi món pháp khí Bắc Cực Thiên Lôi kiếm mà hắn đang cầm trên tay, vừa nhìn sơ qua nàng đã biết đây là một món pháp khí có lai lịch không hề tầm thường.
- Mượn dùng pháp khí của ngươi một lúc!
Không chút trì hoãn, vừa nói xong thoáng một cái, tay trái Lục Tuyết Kỳ thầm vận pháp lực khẽ vung lên, Bắc Cực Thiên Lôi kiếm từ trong tay Nguyễn Thế Luân lập tức bay về hướng nàng.
“Xoẹt!”.
Không tốn bao nhiêu thời gian, Lục Tuyết Kỳ đã cầm trên tay thanh pháp khí Bắc Cực Thiên Lôi kiếm, chỉ thấy khuôn mặt ngọc ngà của nàng tựa như được phủ lên một làn sương khói, nàng dùng thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm này đưa ra trấn giữ trước mặt chính mình.
Ngay đúng thời điểm này, từ trên thân Bắc Cực Thiên Lôi kiếm, đột nhiên bùng nổ ra một trận sóng pháp lực mãnh liệt, linh khí sấm sét mạnh mẽ từ thân kiếm tuôn ra tạo thành một tấm chắn sấm sét, kinh tâm động phách.
“Keng! Keng! Keng!”.
Những âm thanh trong trẻo ngân nga vang vọng khắp chiến truờng, nghe rất vui tai.
Những cánh hoa đào màu hồng phấn của cây đào cổ thụ dường như bị đập rất mạnh vào một bức tường bằng sắt kiên cố, lập tức bị dội ngược trở lại, đa phần đều bị tổn hại, phá hủy.
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người đang quan chiến, trải qua trận giao tranh vừa rồi, chỉ nhìn thấy sắc mặt Lục Tuyết Kỳ không chút nao núng, trên khuôn mặt trắng như tuyết của nàng thoáng hiện lên nét ửng hồng.
Tay phải Lục Tuyết Kỳ chợt vung lên, bất ngờ thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm bay vút ra ngoài, đồng thời năm ngón tay trái lập tức xoè ra, cực tốc thi triển pháp quyết, lập tức thanh pháp khí Bắc Cực Thiên Lôi kiếm phát ra lưu quang màu vàng nhạt rực rỡ, không ngừng dao động trôi nổi trong không trung.
Ánh sáng màu vàng nhạt của Bắc Cực Thiên Lôi kiếm nhanh chóng bao phủ khắp cả khu vực chiến trường rộng lớn, linh khí hệ Lôi bốc lên ngùn ngụt, quả nhiên là một món pháp khí giá trị phi phàm.
Yêu nữ trong cây đào cổ thụ tựa như biết được đối thủ lần này rất khó xơi nên cũng không dám coi thường xao lãng, nhanh chóng điều động yêu lực, lập tức từ thân thể nó bốc lên hàng loạt làn mây mù màu phấn hồng càng thêm dày đặc, chỉ trong chớp mắt bốn phía xung quanh cây đào cổ thụ đã hình thành lên ba bức tường mây mù bảo vệ màu hồng, yêu khí bá đạo bay ra ngùn ngụt khắp nơi.
Trên không trung, cặp đồng tử Lục Tuyết Kỳ mở to sáng như ánh sao, tà áo trắng như tuyết bay phấp phới trong gió, phong thái tuyệt thế, rung động lòng người. Miệng nàng lẩm rầm niệm chú, trên khuôn mặt băng giá vẫn không biểu lộ một chút tình cảm nào.
Dõi theo ánh mắt của Lục Tuyết Kỳ, mọi người quan chiến lúc này mới nhìn thấy thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm nằm trong vỏ kiếm màu xanh da trời tỏa ra lưu quang màu vàng nhạt trên không trung bất thình lình đã vọt lên cao vạn trượng gây ra một âm thanh vang dội, tựa như tiếng gầm rú của một con quái thú, thanh âm chấn động bốn phương.
Trong phút chốc, cường độ ánh sáng màu vàng nhạt tỏa ra ngày càng mạnh mẽ, thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm lao lên phía trên như thể muốn xuyên thủng bầu trời, tựa như cuồng long xuất động.
Toàn bộ mây mù có trong phạm vi mười trượng xung quanh thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm trong phút chốc đã tan biến hoàn toàn, không để lại một chút dấu vết.
Ngay sau đó chỉ thấy hàng vạn đạo lưu quang màu vàng nhạt, tựa như một hải dương ánh sáng màu vàng, đồng loạt tập trung vào thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm, từ trên trời bay xuống, bắn thẳng về phía cây đào cổ thụ, thanh thế thật là hung hãn, quyết chiến sinh tử.
Chỉ thấy trong nháy mắt, thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm đã lao ngay đến phía trước mặt cây đào cổ thụ.
“Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!”.
Tất cả mọi người quan chiến đều bị cảnh tượng hùng vĩ trước mắt khiến cho chết lặng cả người.
Ba bức tường mây mù bảo vệ màu hồng do yêu nữ trong cây đào cổ thụ tạo nên lúc nãy, trong giờ phút này đây chỉ giống như mấy miếng đậu hũ, trong tích tắc đã bị thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm mang theo lưu quang màu vàng nhạt san phẳng hầu như hoàn toàn, còn những cánh hoa đào lại đồng loạt bị chặt nát ra thành từng mảnh nhỏ, tàn phiến đã rơi lả tả khắp nơi xung quanh bản thể của cây đào cổ thụ.
Ngay thời điểm nguy cấp đã đến lằn ranh của biên giới sinh tử, trên thân thể cây đào cổ thụ tức khắc bốc ra một đám mây mù màu phấn hồng nồng đậm, trong phút chốc đã tạo thành hình dạng một chiếc khiên hình tròn có màu phấn hồng, bay vọt ra phía trước bảo vệ bản thể.
Chỉ giây lát sau, thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm mang theo lưu quang màu vàng nhạt của Lục Tuyết Kỳ đã lao đến va chạm dữ dội với chiếc khiên hình tròn màu phấn hồng của yêu nữ trong cây đào cổ thụ.
“Ầm!”.
Một thanh âm lớn tựa như tiếng sấm, ầm ầm vang lên.
Một làn sóng không khí vô hình mạnh mẽ lấy vị trí va chạm của thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm cùng chiếc khiên hình tròn màu phấn hồng làm trung tâm, nhanh chóng lan toả ra khắp bốn phía xung quanh.
Nguyễn Thế Luân cùng toàn bộ những người quan chiến tức thì đều cảm thấy một luồng gió mạnh thổi cứa vào mặt. Tất cả mọi người đều không thể tự chủ được, bất giác thối lui một bước về sau, vẻ mặt của người nào người nấy đều đồng dạng biến sắc, choáng váng trước uy lực to lớn chưa từng thấy của trận chiến này.
Chỉ một lát sau, khi tình cảnh tinh thần hoảng hốt qua đi, ánh mắt của tất cả mọi người lập tức đổ dồn về phía trung tâm chiến trường.
Chỉ thấy cát bụi đã lắng xuống, thân ảnh Lục Tuyết Kỳ không biết từ bao giờ đã đáp xuống mặt đất, thanh Bắc Cực Thiên Lôi kiếm đã bay về nằm gọn trong tay nàng, lưu quang màu vàng nhạt và đám mây mù màu phấn hồng cũng đã từ từ tách nhau ra.
“Rắc! Rắc!”
Đúng lúc này, chỉ thấy chiếc khiên hình tròn màu phấn hồng lúc nãy vẫn lơ lửng trước mặt bảo vệ cây đào cổ thụ nay đột nhiên lại phát ra một loạt âm thanh nghèn nghẹn, chỉ giây lát sau từ chiếc khiên hình tròn màu phấn hồng phát ra những âm thanh rạn vỡ, rồi sau đó vỡ nát, tan biến trở lại thành những đám khói màu phấn hồng.
Ngay tiếp theo sau, dưới ánh nhìn kinh ngạc của vô số các đôi mắt những người đang quan chiến, trên thân cây đào cổ thụ bỗng nhiên xuất hiện từng vết nứt, rồi lan rộng ra rất nhanh, tựa như sắp gãy đổ đến nơi rồi.
Uy thế của Bắc Cực Thiên Lôi kiếm dưới sự điều khiển của Lục Tuyết Kỳ quả nhiên cực kỳ to lớn, khiến cho những người có mặt quan sát trận chiến ai cũng cảm thấy kinh hoàng!
- Kết thúc thôi!