Triệu Hoán Tổ Sư

Chương 6 - Tiềm Hành Thuật

Một loạt những tin tức cùng phương pháp tu luyện Triệu hoán sư bỗng nhiên mãnh liệt tràn vào trong não hải của Nguyễn Thế Luân, chỉ một thoáng sau đầu óc hắn đã trở nên thông suốt cách thức sử dụng triệu hoán Tiềm Hành thuật.

Hóa ra theo hệ thống quy định, trước hết Nguyễn Thế Luân cần triệu hoán một nhân vật từ dị giới có kỹ năng Tiềm Hành thuật, sau đó thông qua nhân vật này hắn sẽ học được kỹ năng Tiềm Hành thuật.

Thông suốt hết thảy, Nguyễn Thế Luân vội vàng liên hệ với hệ thống xem coi việc triệu hoán một nhân vật từ dị giới là thuộc về phương pháp tu luyện Triệu hoán nào? Triệu hoán Khống chế hay triệu hoán Hợp thể để nhanh chóng tiến hành học tập và sử dụng.

Vừa mới liên hệ thành công với hệ thống, Nguyễn Thế Luân đã không thể chờ đợi được thêm nữa, liền vội vàng đi vào tìm kiếm đáp án cho vấn đề nghi vấn của mình.

Một lúc sau, thần sắc khuôn mặt Nguyễn Thế Luân bỗng kinh ngạc đến nghệt ra, vô thức thoát khỏi sự liên hệ với hệ thống.

Bất tri bất giác, khóe miệng Nguyễn Thế Luân từ từ nhếch lên, kích động muốn cười to một tiếng nhưng hắn phải hấp tấp lấy tay che miệng lại, cố gắng kìm nén âm thanh phát ra:

“Trời đất quỷ thần ơi! Quá ngon cơm rồi! Hệ thống đại ca vạn tuế!”

Tâm tình Nguyễn Thế Luân cực kỳ hưng phấn, liên tục gầm thét bên trong nội tâm của mình.

Mới vừa rồi, hệ thống đã trình bày cho Nguyễn Thế Luân biết những quy tắc phương pháp tu luyện kia chỉ áp dụng dành cho đám đệ tử, đồ tôn của hắn hiện nay và môn phái trong tương lai mà thôi. Chứ riêng bản thân hắn thì không cần quan tâm đến những quy tắc phương pháp tu luyện đó.

Theo đó, cứ mỗi lần Nguyễn Thế Luân tiến hành triệu hoán sẽ tổn hao một lượng pháp lực nhất định, tùy theo cấp độ người hay vật được triệu hoán mà tính toán, nếu cấp độ càng cao thì mức tiêu hao pháp lực sẽ càng lớn.

Điều đó đồng nghĩa, việc Nguyễn Thế Luân cần phải làm đó chính là dùng tốc độ nhanh nhất để gia tăng cảnh giới cùng pháp lực của bản thân, chỉ cần cảnh giới của hắn đạt đến cấp độ nhất định, thì hệ thống hối đoái sẽ tương ứng tự động cung cấp cho hắn danh sách các vật phẩm cùng nhân vật cao hơn hắn một cảnh giới, để hắn có thể tiến hành giao dịch và sử dụng, mà không cần phải quan tâm đến bất cứ vấn đề nào khác.

Nói đơn giản … có nghĩa là …

Nguyễn Thế Luân … là nhân vật chính.

Hắn … có hệ thống dẫn đường.

Hắn … có điểm hối đoái.

Hắn … đẹp trai, ưu tú … e hèm, cái này bỏ qua đi, nói sau.

Vậy nên … Nguyễn Thế Luân bật hack …

Chúc mừng ….!!!! Congratulations….!!!

Người khác phải khổ sở tìm kiếm công pháp, vũ khí, pháp bảo, thú cưỡi, thú cưng này nọ. Sau đó còn phải tốn thời gian rèn luyện, tu dưỡng đám vật phẩm trên mới có thể phát huy được hết sức mạnh, tác dụng của mấy thứ này đây.

Còn đến lượt Nguyễn Thế Luân thì như thế nào? Hắn chỉ cần an ổn điều đặn tăng cường đẳng cấp cùng pháp lực của mình, khi nào có điểm hối đoái thì cứ việc thoải mái đi vào hệ thống để tiến hành giao dịch thứ mình muốn, giao dịch xong rồi thì cứ việc đi ra thế giới bên ngoài thoải mái sử dụng mà không cần phải quan tâm đến các vấn đề râu ria khác.

Đây có thể coi như là phúc lợi của hệ thống dành cho nhân vật chính đi.

- Khó trách! Khó trách! Ai kêu mình ưu tú như vậy, hệ thống đại ca chiếu cố mình cũng là việc thiên kinh địa nghĩa thôi mà! Ha ha ha.

Tâm tình Nguyễn Thế Luân mang theo hào khí dâng lên vạn trượng, thoải mái cười to.

Vui vẻ qua đi, Nguyễn Thế Luân bỗng chợt nhớ đến mình vẫn còn có công việc chính phải làm. Không chút do dự, hắn lập tức vận chuyển pháp lực thực hiện ngay việc triệu hoán.

Dưới sự điều động của pháp lực, thiên địa linh khí xung quanh Nguyễn Thế Luân bỗng nhiên xao động, vận chuyển theo một quỹ tích huyền ảo.

Một đường hầm không gian bất thình lình xuất hiện giữa thiên địa.

Tâm tình Nguyễn Thế Luân lập tức rơi vào trạng thái hồi hộp chờ đợi, bởi vì mỗi lần thực hiện triệu hoán chỉ mang tính chất ngẫu nhiên, chính bản thân hắn cũng không thể xác định được nhân vật mình sắp triệu hoán đến chính xác là ai, chỉ mong kết quả xuất hiện là một nhân vật mạnh mẽ một chút, có như vậy kỹ năng Tiềm Hành thuật mà hắn sẽ được học mới trở nên mạnh mẽ, hữu dụng.

Ngay sau khi đường hầm không gian vừa triệt để hình thành, lập tức có một thân ảnh đột ngột xuất hiện từ bên trong đường hầm không gian bước ra thế giới bên ngoài.

Áo giáp bó sát người, áo lót màu tím, phía trước mũ giáp có thêm một lớp giáp hình chữ thập trước trán, mặt nạ trùm kín mặt chỉ chừa lại đôi mắt, trên tay cầm một cặp lưỡi liềm nối với nhau bằng một sợi dây xích.

“Nhân vật: Hattori Hanzo. (Phiên bản giới hạn).

Chủng tộc: Tộc người.

Thế giới: Samurai Warrior.

Chức vụ: Thủ lĩnh ninja Iga.

Đẳng cấp tương đồng: Trúc Cơ tầng bốn.

Sức chiến đấu: Không kích hoạt.

Lực phòng thủ: Không kích hoạt.

Hiệu ứng đặc biệt: Không kích hoạt.

Cho phép sử dụng: Tiềm Hành thuật (Không thể sử dụng các kỹ năng khác).

Thời hạn sử dụng: 2 tiếng (1 canh giờ).”

Nhìn sơ qua phần giới thiệu, Nguyễn Thế Luân thầm nuốt nước miếng cố nén lòng kích động, đây không phải chính là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất thời kỳ Sengoku đó sao.

Thời kỳ Sengoku của Nhật Bản, còn gọi là thời kỳ Chiến Quốc. Chính quyền trung ương suy yếu, chư hầu gia tộc ở địa phương cầm binh tự chủ, giặc cướp mọc lên như nấm, nhân dân khổ sở không thể tả. Nhưng đồng thời anh hùng cũng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, hào tình vạn trượng, đại chiến liên miên. Đây là một trong những thời kỳ đặc sắc nhất trong lịch sử của đất nước Nhật Bản.

Hattori Hanzo, sở trường nhẫn thuật, không gì không làm được, không biết bao nhiêu đại tướng thời kỳ Chiến Quốc của Nhật Bản đã bị cha nội này ám sát chết tốt, Tiềm Hành thuật chỉ là một thuật pháp nho nhỏ của người này thôi.

Nguyễn Thế Luân cũng đã từng lựa chọn nhân vật Hattori Hanzo này khi chơi game Samurai Warrior, tuy không quá nổi bật nhưng bản thân hắn cũng rất thích nhân vật này, lý do bởi vì nhìn rất “Ngầu”.

“Đáng tiếc là hệ thống chỉ cho phép mình học tập và sử dụng Tiềm Hành thuật, không cho sử dụng bất cứ năng lực nào khác, nếu không học được thuật ám sát của Hattori Hanzo, muốn xưng bá thế giới này không chừng cũng có thể thực hiện thành công.”

Dẹp hết mấy suy nghĩ loạn thất bát tao qua một bên, Nguyễn Thế Luân nhanh chóng học tập Tiềm Hành thuật của Hattori Hanzo.

Quá trình này thật ra khá đơn giản, bước đầu Hattori Hanzo cô đọng ký ức kỹ năng, bao gồm yếu quyết và kinh nghiệm sử dụng, sau đó dùng thần thức truyền qua não hải của Nguyễn Thế Luân, như vậy là thành công.

Diễn giải ra thì dài dòng, nhưng thực tế thực hiện lại rất nhanh chóng, mà càng làm Nguyễn Thế Luân vui vẻ chính là chỉ cần học tập thành công, Tiềm Hành thuật sẽ trực tiếp đạt tới cảnh giới Đại viên mãn, nghĩa là sau này dù không có Hattori Hanzo, hắn cũng có thể thuận lợi sử dụng Tiềm Hành thuật, đây chẳng khác nào phúc lợi lớn mà hệ thống ưu đãi cho hắn.

Học xong Tiềm Hành thuật, Nguyễn Thế Luân lập tức dẫn theo Hattori Hanzo lén lút quay trở lại Thạch thôn.

Phản ứng của lão thôn trưởng có chút kỳ lạ, làm cho lòng nghi ngờ của Nguyễn Thế Luân nổi lên, bắt buộc phải tìm hiểu cho kỹ ẩn tình phía sau cho rõ ràng. Còn về tại sao hắn lại dẫn theo Hattori Hanzo, đơn giản vì chưa hết thời gian sử dụng, dẫn theo đỡ phí.

Nhóm hai người Nguyễn Thế Luân lặng yên không một tiếng động lẻn vào nội bộ Thạch thôn.

Hoàn cảnh sinh hoạt của Thạch thôn cùng Lang thôn gần như tương đồng không khác biệt nhau nhiều lắm, chỉ có điều nếu so sánh ngay lúc này về tinh thần của thôn dân trong làng, thì có thể ví tinh thần của thôn dân Lang thôn như một mảnh mây đen u ám, còn ngược lại đối với đám người ở Thạch thôn thì lại là một cảnh tượng vui mừng hớn hở.

Trên mảnh đất trống chính giữa thôn xếp đầy thi thể của các loại hung thú khác nhau, tất cả thôn dân Thạch thôn già trẻ trai gái, lớn từ người lão, nhỏ đến trẻ em đều vui vẻ ra mặt.

Nguyễn Thế Luân cùng Hattori Hanzo thi triển Tiềm Hành thuật nhanh chóng tìm được vị trí căn nhà của lão thôn trưởng Thạch thôn.

Vừa mới tiến vào sân nhà, Nguyễn Thế Luân đã nhìn thấy đứa nhỏ gặp ở cửa thôn đang nâng một cái bát sứ nhỏ, bên trong chứa đầy sữa, lén lút uống.

Cùng lúc, một đứa bé khác đứng trước cửa viện lão thôn trưởng lập tức vui vẻ kêu to trêu chọc:

- Ha ha, Tiểu Du Du lại đang bú sữa, hiện tại ba tuổi rưỡi rồi mà vẫn bú sữa! Lêu lêu!

- Đâu … đâu có!

Tiểu Du Du lúng ta lúng túng, một bàn tay mũm mĩm ôm chén nhỏ, dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nà còn lại vội vàng che đậy, không cho đám trẻ con nhìn thấy, lúc này khuôn mặt bé nhỏ của Tiểu Du Du đã đỏ bừng cả lên, lông mi thật dài khẽ run rẩy, giọng nói vô lực ra sức biện giải:

- Các ngươi nhìn lầm, ta... Kỳ thực... Đang uống nước.

“Ha ha..."

Đám trẻ con đứng trước cửa viện lão thôn trưởng nghe xong Tiểu Du Du biện hộ lý do, liền cười to. Nguyễn Thế Luân cũng bị đứa nhỏ đáng yêu ngây thơ này chọc cho khẽ mỉm cười vui vẻ.

Không để ý tới đám trẻ con đang cười đùa ngoài cửa, Nguyễn Thế Luân cùng Hattori Hanzo trực tiếp xuyên qua sân đi tới bên hông phải căn nhà, lỗ tai hắn khẽ giật giật, ngay lập tức liền nghe thấy âm thanh của lão thôn trưởng đang trò chuyện bên trong căn phòng:

- Đảo mắt ba năm qua đi, mới đó mà Tiểu Du Du cũng đã được ba tuổi rưỡi rồi.

Bình Luận (0)
Comment