Triệu Hoán Tổ Sư

Chương 7 - Bày Trận

Trong căn phòng tiếp tục vang lên âm thanh của một bà lão, theo Nguyễn Thế Luân dự đoán, đây chắc là âm thanh của vợ lão thôn trưởng:

- Ông để Tiểu Du Du từ chối vị đạo trưởng kia, có thể sẽ phát sinh ra phiền phức hay không? Mà nói cho cùng, ông thử nghiêm túc suy nghĩ xem Tiểu Du Du có thể thực sự là đệ tử chuyển thế của vị đạo trưởng kia hay không?

Lão thôn trưởng nghe vợ của mình chất vấn thì thoáng trầm ngâm đáp lời:

- Ta vốn là cho rằng vị đạo nhân kia là người của Thạch gia thuộc phe phái của Thạch Thiên Nghị, hoặc là người của Vu gia phía bên ngoại của Thạch Thiên Nghị, mang theo chủ ý xấu đến tìm Tiểu Du Du, ý đồ muốn nhổ cỏ tận gốc, nhưng theo sự việc diễn ra thực tế xem ra lại không phải như ta nghĩ, còn về chuyện đệ tử chuyển thế thì...

Lão thôn trưởng do dự một chút mới nói tiếp:

- Bà cũng biết, Tiểu Du Du vừa xuất thế đã xác định là người bất phàm, mới sinh ra mà đã có tu vi Trúc Cơ! Hơn nữa thân thể nó ban đầu còn mang chí tôn đạo cơ, loại thể chất vang dội cổ kim trong truyền thuyết, nếu như nói Tiểu Du Du thực sự là Đại tu sĩ chuyển thế trọng sinh, cũng chẳng có gì là quá ngạc nhiên cả.

Bà vợ của lão thôn trưởng nghe thấy chồng mình nói vậy mới thở dài thương cảm:

- Đáng tiếc chí tôn đạo cơ của Tiểu Du Du lại bị tên Thạch Thiên Nghị kia tàn nhẫn cướp đi. Nói sao cũng là huynh đệ cùng dòng họ, làm sao lại có thể nhẫn tâm đến như vậy? Khi đó Tiểu Du Du vẫn chưa tới nửa tuổi, đúng là một đứa trẻ đáng thương mà.

Thần sắc lão thôn trưởng nghiêm túc, ngữ khí kiên định nói ra:

- Tóm lại, ta đã đáp ứng cha nó, nhất định phải chăm sóc kỹ lưỡng cho Tiểu Du Du, vị đạo nhân kia nói cho cùng lai lịch xuất thân vẫn không rõ ràng, chúng ta cẩn thận tốt hơn. Thân thế Tiểu Du Du chỉ nên giới hạn hai người chúng ta biết rõ là được, tuyệt đối không thể để tin tức rò rỉ ra ngoài, bằng không Tiểu Du Du có thể sẽ gặp phải nguy hiểm.

Bên ngoài phòng, sau khi đã nghe được toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện từ nãy đến giờ của vợ chồng lão thôn trưởng Thạch thôn, thì mặt mày Nguyễn Thế Luân hớn hở hẳn lên.

Hắn cơ bản đã xác định rõ, đứa nhỏ tên gọi là Tiểu Du Du, mười phần chắc chín là nhân vật chính cấp bậc chân mệnh thiên tử.

Còn cái tên Thạch Thiên Nghị đã ra tay cướp đoạt chí tôn đạo cơ của Tiểu Du Du, dĩ nhiên theo kịch bản chính là loại hình nhân vật phản diện, trời sinh tử địch của nhân vật chính chứ còn gì nữa.

Chẳng trách đứa nhỏ này gân cốt có thể đạt đến max 10 điểm, trời sinh Trúc Cơ, hơn nữa thân thể còn mang theo chí tôn đạo cơ cao cấp nhất, thiên phú như vậy mà còn không phải max điểm, vậy thì trên đời này không thứ gì có thể gọi là max điểm được nữa rồi.

Bất quá theo như lời của lão thôn trưởng thì chí tôn đạo cơ của Tiểu Du Du đã bị người cướp đi, vậy tại sao hạng mục gân cốt của Tiểu Du Du vẫn được hệ thống đánh giá đạt 10 điểm đây?

Chẳng lẽ, đạo cơ của Tiểu Du Du còn có thể tái sinh?

Hay là sau khi đứa nhỏ tu luyện đạo pháp, thăng lên đẳng cấp Trúc cơ, vẫn có thể hình thành chí tôn đạo cơ thêm một lần nữa?

Nội tâm Nguyễn Thế Luân nghiêm túc liên tục suy đi nghĩ lại về vấn đề này, thân thể bên ngoài lại ra hiệu cho Hattori Hanzo lặng lẽ lui ra khỏi nội bộ Thạch thôn.

Hai thân ảnh nhanh chóng thoát đi Thạch thôn, khi đi đến đường núi phía bên ngoài cửa thôn cách đó không xa thì dừng lại, khuôn mặt Nguyễn Thế Luân mang theo thần sắc suy tư, thầm nghĩ:

“Muốn lão thôn trưởng buông bỏ lòng cảnh giác, chấp thuận cho Tiểu Du Du đi theo mình làm đồ đệ nếu chỉ sử dụng phương pháp bình thường chắc chắn sẽ không được, phải dùng cách khác. Vừa hay, đám người Lang thôn sắp đi đến tính sổ với Thạch thôn, mình có thể nhân dịp này thuận nước đẩy thuyền, giúp đỡ cho Thạch thôn vượt qua cơn kinh biến này, từ đó lấy được sự cảm kích của lão thôn trưởng, cuối cùng đạt thành mục đích chiêu thu Tiểu Du Du làm đồ đệ.”

Suy nghĩ kế hoạch hành động ổn thỏa, ngay sau đó Nguyễn Thế Luân liền bắt tay chuẩn bị thực hiện, hắn lập tức liên hệ với hệ thống hối đoái để tìm kiếm xem có vật phẩm thích hợp với hành động lần này của mình hay không.

Lúc đầu, Nguyễn Thế Luân chỉ định mua một số vật phẩm công kích bình thường, nhưng sau đó hắn chợt nhớ đến lão thôn trưởng có nhắc đến kẻ thù của Tiểu Du Du là người tu chân, vật phẩm phàm tục không có tác dụng lớn đến những nhân vật loại này.

Đề phòng cẩn thận những nhân tố bất ổn có thể xảy ra, đặc biệt là có khả năng sẽ chạm trán với người tu chân, Nguyễn Thế Luân quyết định xuất huyết, cắn răng đầu tư mua một bộ vật phẩm công kích cấp bậc Luyện Khí, thậm chí còn có thể gây sát thương đối với tu sĩ vừa mới bước vào đẳng cấp Trúc Cơ.

Một lúc sau, từ bên trong hệ thống hối đoái, Nguyễn Thế Luân đã tìm thấy vật phẩm mình cần.

“Vật phẩm có tư liệu như sau:

Tên gọi: Lôi tinh thạch.

Chủng loại: Tinh thạch.

Đẳng cấp: Hiếm.

Hiệu ứng: Dùng để bày trận pháp hệ Lôi.”

Theo phán định của hệ thống, những vật phẩm bên trong hệ thống hối đoái được phân chia thành năm đẳng cấp bao gồm Phổ thông, Hiếm, Siêu hiếm, Hi hữu cùng Tuyệt tích.

Tương ứng với từng đẳng cấp của vật phẩm là số điểm hối đoái Nguyễn Thế Luân phải trả khi trao đổi sẽ tăng lên theo.

Vô thanh vô tức, Nguyễn Thế Luân từ bên trong túi áo mình lấy ra chín viên tinh thạch màu tím óng ánh. Viên tinh thạch màu tím chính là Lôi tinh thạch, một loại tinh thạch chứa đựng kết tinh của sấm sét, nếu sử dụng để bày trận pháp công kích hệ Lôi thì uy lực sẽ tăng lên gấp nhiều lần.

Một trong những lý do khác để Nguyễn Thế Luân quyết định lựa chọn vật phẩm công kích hệ Lôi đó chính là tấm Thẻ triệu hoán Tru Tiên thế giới Thanh Vân Môn Đạo gia Vô thượng kỳ thuật “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết” đang được cất giữ bên trong túi đồ.

Trận pháp công kích hệ Lôi kết hợp cùng Đạo gia Vô thượng kỳ thuật “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết”, hiệu quả không thể chỉ tính là một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, sức sát thương tuyệt đối tăng lên theo cấp số nhân.

Vấn đề Nguyễn Thế Luân phải đau đầu lúc này chính là vấn về làm sao để bày trận pháp công kích hệ Lôi đạt được sát thương cao nhất.

Nếu để Nguyễn Thế Luân tự mình bày trận pháp thì uy lực chắc chắn sẽ không được như ý muốn, dù sao đẳng cấp và pháp lực của Nguyễn Thế Luân vẫn còn ở đẳng cấp tương đối thấp, còn nếu muốn sử dụng hệ thống hối đoái để triệu hoán trận pháp sư thì hắn đã xài hết sạch điểm hối đoái.

Mở ra gói quà người mới đem đến cho Nguyễn Thế Luân được 300 điểm hối đoái.

Nguyễn Thế Luân đã dùng 50 điểm để mua một bộ trang phục, lại mua thêm kỹ năng Tiềm Hành thuật hết 100 điểm, cuối cùng còn lại 150 điểm, hắn đầu tư toàn bộ vào chín viên Lôi tinh thạch này mất rồi.

Đương khi bối rối chưa biết làm thế nào cho thỏa đáng, ánh mắt Nguyễn Thế Luân vô tình nhìn sang Hattori Hanzo đang lạnh lùng đứng ở bên cạnh. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn:

“Hattori Hanzo là Thủ lĩnh ninja Iga, nhẫn thuật thông thạo, thành tựu về mặt trận pháp cũng không kém, ninja càng là bậc thầy của việc bố trí trận địa phục kích, ám sát, phá hoại, nếu mình có thể để hắn hỗ trợ bày trận pháp công kích hệ Lôi uy lực chắc chắn sẽ không kém, ít nhất cũng phải mạnh mẽ hơn tự thân mình bố trí gấp nhiều lần.”

Ánh mắt Nguyễn Thế Luân nóng rực vội vàng yêu cầu Hattori Hanzo hỗ trợ bày trận giúp mình, thế nhưng đáp lại hắn chỉ là cái lắc đầu từ chối lạnh lùng của Thủ lĩnh ninja Iga.

Đến lúc này Nguyễn Thế Luân mới chợt nhớ lại rằng hệ thống chỉ giới hạn cho Hattori Hanzo dạy hắn Tiềm Hành thuật chứ không thể sử dụng các kỹ năng khác.

Không nản lòng, Nguyễn Thế Luân liền mặt dày liên hệ với hệ thống, năn nỉ xin thả ra một chút giới hạn của Hattori Hanzo.

Có lẽ là trời thương hoặc hôm nay Nguyễn Thế Luân ra đường có coi giờ hoàng đạo, hệ thống vậy mà lại chấp nhận cho Hattori Hanzo hỗ trợ Nguyễn Thế Luân bày trận pháp công kích hệ Lôi dựa trên chín viên Lôi tinh thạch.

Một giờ sau, Hattori Hanzo xe nhẹ đường quen, dựa theo một quy luật thâm ảo tiến hành bố trí chín viên Lôi tinh thạch, bí mật tạo thành một bày trận pháp công kích hệ Lôi uy lực mạnh mẽ ở trên sơn đạo, thành quả này làm cho Nguyễn Thế Luân vui mừng đến mức nhảy dựng cả lên.

Ngay đúng thời điểm này, thời gian triệu hoán hữu hiệu Hattori Hanzo cũng kết thúc, đường hầm không gian lại xuất hiện thêm một lần nữa.

Một vòng sáng tức thì bao trùm toàn bộ thân người Hattori Hanzo, sau đó nhanh chóng bay vào và biến mất ở bên trong đường hầm không gian, trong chớp mắt đường hầm không gian cũng vô thanh vô tức biến mất theo.

Nguyễn Thế Luân dõi mắt nhìn theo đường hầm không gian đã biến mất không một dấu vết, được một lúc hắn mới cúi đầu nhìn về phía trận pháp công kích hệ Lôi đã ẩn giấu đi, chờ đợi kích hoạt trên đường núi, khẽ thở dài một cái, thầm nghĩ:

“Làm vú em cho người ta cũng không phải dễ dàng như vậy.”

Đưa tầm mắt nhìn phía phương hướng Lang thôn ở phía xa, sau đó lại quay nhìn con đường núi dẫn đến Thạch thôn, Nguyễn Thế Luân theo thói quen đưa tay khẽ sờ soạng mũi của chính mình:

- Người của Lang thôn nếu muốn tiến công đến Thạch thôn, con đường này là nơi chắc chắn bọn họ phải đi qua. Mọi sự đã đủ, chỉ đợi gió Đông mà thôi!

Mọi việc đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Nguyễn Thế Luân thầm suy nghĩ cân nhắc bước hành động kế tiếp của mình. Đang khi hắn muốn rời đi tìm một chỗ ẩn náo để chờ đợi các sự việc diễn ra theo kế hoạch mà hắn đã dự tính, bỗng nhiên ở nơi núi rừng sâu xa đột nhiên bùng lên một tiếng nổ lớn vang động, giống như tiếng nổ lớn trong các trận động đất núi lở.

Ngay tiếp theo đó, một tia sáng màu tím từ bên trong rừng sâu núi thẳm phóng thẳng lên trời, vừa nhìn liền biết ở nơi đó chắc chắn có xuất hiện bảo vật không tầm thường.

Nghĩ đến lúc trước người trong Lang thôn có nhắc tới các dấu hiệu bảo vật sắp xuất thế, Nguyễn Thế Luân không khỏi trợn mắt ngoác mồm kinh ngạc, lẩm bẩm:

- Đây không phải là bảo vật chuẩn bị sẵn cho Tiểu Du Du đó sao? Phúc duyên 8 điểm, tuy rằng không phải max điểm, cũng không phải là nhỏ, đúng là trời ban bảo vật mà.

Con ngươi nhanh đảo một vòng, lần thứ hai trên mặt Nguyễn Thế Luân hiện ra nụ cười như ánh nắng ấm áp, nhanh chóng hướng tới địa phương bảo vật xuất thế chạy đến.

Bình Luận (0)
Comment