Trùng tộc vốn chẳng biết gì về khái niệm hình chiếu ảo.
Nhưng Vương Trùng giờ đây cuối cùng cũng đã nhận ra sự thật: — Chúng đã sa vào một chiếc bẫy ảo giác tinh vi.
Từ lúc “Túi” bị cướp, cho đến khi trước mắt bày sẵn một hạm đội hùng hậu ngang ngửa trùng đàn — tất cả chỉ là màn kịch, nhằm dụ nó mang theo toàn quân, đuổi theo đến đúng toạ độ này.
Mà ở đây… rốt cuộc có thứ gì khiến đế quốc dám đánh cược cả thiên hạ?
Bầy trùng vẫn gào thét quẫy phá trong trường cảnh ảo, xé nát từng chiến hạm vô chủ không có thật.
Cuối cùng, Vương Trùng mới thấy sự thật phía sau tấm màn:
— Một khoảng không vô tận.
Chỉ còn Trụ Vực tịch mịch cùng muôn vàn tinh tú trải dài đến vô tận.
Nó thoáng ngây dại, cho đến khi nhận ra… giữa biển sao ấy có một điểm sáng khác thường.
Nhỏ bé, nhưng sáng đến chói loà.
Đó là một sao neutron — thiên thể cô độc, đường kính chưa bằng một chi của con trùng nó đang cưỡi, nhưng mật độ năng lượng toả ra kinh hồn.
Từ xa, nó chỉ là một đốm sáng nhạt. Song, quanh nó, đế quốc đã sớm dựng nên một cạm bẫy vượt ngoài tưởng tượng.
Những máy gia tốc cấp tàu sân bay đã vận hành từ lâu, rót vào đó năng lượng khủng khiếp. Vô số hạt mang điện xoáy cuộn quanh sao neutron, dựng lên một cơn bão phóng xạ dữ dội.
“20 giây.”
Quầng sáng mỗi lúc một rực rỡ. Trọng lực cực mạnh kéo bẻ cong mọi tia sáng quanh Trụ Vực.
“10 giây.”
Bầy trùng lơ lửng giữa hỗn mang, vẫn mờ mịt chờ lệnh. Vương Trùng gầm vang, thúc ép chúng tiếp tục chiến đấu.
“5.”
Diệp Tư Đình khẽ đẩy mắt kính, ánh sáng lạnh loé lên.
“4.”
Đôi mắt xanh của Heydrich vẫn luôn trầm tĩnh, lạnh lùng.
“3.”
Asachar ghì chặt tay điều khiển, đồng tử vàng không chớp, khóa chặt vào màn hình.
“2.”
Chiến giáp Bạch Lang Kỵ chỉ còn một cánh tay, dầu xanh lam rơi lơ lửng như ngọc trong hư không, nhưng vẫn kiên định đứng chắn trước Nero.
“1.”
Trong khoang điều khiển, Hoàng đế bạc đầu mở mắt. Đôi con ngươi đỏ thẫm ấy như ánh nhìn của vị chủ nhân Ngân Hà từ ngai vàng tường vi điềm nhiên nhìn xuống kết cục thảm hại của kẻ địch dám cả gan bén mảng đến đế quốc của ngài.
Ban đầu, chỉ là một khoảnh khắc tĩnh lặng.
Ngay sau đó, ngôi sao neutron bùng nổ. Hạt năng lượng cao đập dữ dội vào bề mặt, phun trào lửa sáng rực, tạo thành những vòng nổ kinh thiên động địa.
Ánh sáng nuốt chửng toàn bộ Trụ Vực Constantinople, quét sạch cả trùng đàn và cuốn trôi vô số di tích thiên thể xa xôi.
Vương Trùng gầm rống, chấn động cực độ. Nhưng dù là thủ lĩnh tộc trùng, nó cũng không kịp trở tay trước cơn thịnh nộ của mẹ thiên nhiên này.
Cơn bão Gamma bùng phát — uy lực đủ quét sạch cả một nền văn minh phồn thịnh.
Không gì có thể sống sót dưới ánh sáng ấy.
“Mồi lửa Constantinople” chính thức khai hỏa.
Đế quốc dùng chính sức mạnh của vũ trụ để giáng xuống kết cục hủy diệt của kẻ thù, cho trùng tộc thấy sức mạnh tuyệt đối vượt ngoài tầm hiểu biết chỉ biết đi cướp đoạt từ người khác của chúng.
…
Nero chờ đợi.
Một giờ. Hai giờ. Rồi ba giờ.
Tất cả hệ thống giám sát đều đã bị phá hủy, chỉ còn kính thiên văn theo dõi sao neutron. Khi ánh sáng dần lụi tàn, đế quốc mới dám cử phi đội trinh sát không người, ẩn dưới lá chắn khổng lồ, tiến vào toạ độ vừa bị san bằng.
Khu vực Constantinople giờ chỉ còn là phế tích — dư âm của trận tuyệt diệt.