Nero khẽ cau mày, nâng kiếm quang, rồi quay người tàn sát những con trùng ngoài vùng thao túng.
Hệ thống cất giọng, cười nhạt như đang chế giễu: “Thánh Tử thế mà bị dùng đến mức đổ cả máu rồi, vậy mà ngài vẫn không định cho hắn sống lâu thêm chút nào sao, bệ hạ?”
Nero chưa kịp đáp lời thì tin tức dồn dập truyền đến từ các tinh hệ khác: — tinh thần lực của St. Lophis đã vượt ra ngoài phạm vi vương đô, trực tiếp ảnh hưởng đến trùng đàn khắp nơi.
Trên nhiều chiến trường, vô số trùng điên cuồng cắn xé đồng loại, rồi lao thẳng vào những lò hằng tinh rực lửa, tự thiêu hủy chính mình.
Vòng cổ bạc phát sáng liên tục.
Cuối cùng, hắn chỉ lạnh lùng ra lệnh:
“Để hắn tiếp tục.”
Nero không hạ phòng tuyến, cũng không rút lại pháo quỹ đạo. Hắn rời vương đô, mang theo Lang Kỵ, bay thẳng đến những Trụ Vực tàn tạ nhất.
Trong suốt hai chu kỳ, vị hoàng đế tóc bạc đích thân dẫn quân, liên tục lao vào từng vùng, chỉ huy hạm đội quét sạch từng ổ trùng còn sót. Nếu không nhờ sự hỗ trợ của St. Lophis, chiến dịch này có lẽ sẽ kéo dài vô tận.
Trong lúc chém giết, Nero bất ngờ bắt gặp một cảnh tượng lạ lùng: một tóm binh trùng đang liều mạng cứu vài con thú hoang.
Những con trùng võ sĩ mặt mũi dữ tợn, nanh vuốt tua tủa, vậy mà lại lom khom giữa biển lửa, cẩn thận lục lọi tìm kiếm sinh mạng yếu ớt.
Chúng đào bới ra vài con dê núi, gấu túi lông cháy sém, rồi dùng xúc tu quấn chặt, lấy thân mình che chắn, vội vã rút khỏi vùng chiến hỏa. Trong hàng mắt kép của chúng ánh lên một vệt sáng trắng mờ—dấu hiệu rõ ràng của việc bị St. Lophis thao túng.
Nero vẫn không ngừng tay truy sát, nhưng trong đầu chợt dấy lên ký ức khoảnh khắc St. Lophis từng nâng niu một chú nai con, đôi mắt ngập tràn kinh ngạc và vui mừng ngẩng nhìn về phía hắn. Thậm chí, hắn còn nhớ đến lần đầu gặp Asachar, kẻ rõ ràng sở hữu sức mạnh hủy diệt trong chớp mắt, vậy mà vẫn cúi mình, dùng bàn tay cơ giáp khổng lồ nâng nhẹ một con chuột nhỏ, đặt xuống bãi cát.
Có lẽ, chính hình ảnh cậu bé hoàng tử trong ngục tối Hạt Vĩ, ôm thi thể lạnh lẽo của phụ vương, đã khắc sâu vào tâm trí hắn. Với những con người mang trái tim như thế, Nero lúc nào cũng thấy mình khó mà ra tay tàn nhẫn quyết tuyệt.
“Ngươi nói xem… nếu cốt truyện nguyên tác đã hoàn toàn sai lệch, thì số phận của nhân vật chính cũng sẽ thay đổi sao?” — hắn đột ngột hỏi hệ thống.
Hệ thống ngẩn ra một thoáng, rồi đáp: “Ờm… cũng có vài trường hợp điển hình tương tự đấy! Ví dụ, một ký chủ vốn chỉ là pháo hôi quần chúng, nhưng lại không chịu ‘nghe theo’ kịch bản. Thế là vai chính chẳng còn tuân theo CP gốc, quay sang yêu hắn. Sau đó, trời phạt giáng xuống, bùm! Vị ký chủ đó ngã gục ngay trước mặt vai chính. Từ đó, vai chính đau khổ tột cùng, hóa thành ma vương cuồng loạn, tàn sát tất cả, thậm chí đến mèo chó gà vịt cũng chẳng tha… Haizz, ngươi xem, dạng ký chủ như vậy có đáng bị trừng phạt không?”