Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 880

Nero hiểu rõ — hôn nhân hoàng tộc vốn là sự ràng buộc chính trị, không phải tự do lựa chọn. 

Nếu phụ hoàng và mẫu hậu cũng là vì đại cục, mục đích của sự kết hợp là sinh ra người thừa kế cường đại, thì lẽ ra công cuộc lựa chọn bạn đời của hắn cũng không nên thất bại như vậy.

Thế nhưng, độ thích hợp vẫn liên tục giảm cho đến mức không thể thực hiện ghép đôi được nữa.

Ngay cả khi hắn đã chấp nhận tất cả “vì đế quốc”, con số lạnh lùng kia vẫn tuyên bố: — hắn thất bại.

Đôi lần, Nero không nhịn được mà tưởng tượng — nếu mẫu hậu còn sống, có lẽ hắn sẽ gối đầu lên đùi bà mà khẽ hỏi: “Là do con quá cố chấp sao? Do con không muốn chấp nhận, nên tin tức tố mới phản kháng? Con phải làm gì để khiến nó nghe lời đây?”

Giữa không khí nặng nề, Heydrich đột nhiên lên tiếng.  

“Bệ hạ, ngài có từng nghĩ — vấn đề có thể nằm ở chính phạm vi cơ sở dữ liệu xứng đôi? Nếu mở rộng danh sách người phù hợp, xác suất thành công có thể sẽ cao hơn.”

Nero ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn: “Ý ngươi là… thêm cả những Alpha đang nắm quyền lực quân sự, hoặc có địa vị, xuất thân quý tộc — vào danh sách lựa chọn?”

“Đúng vậy.” Heydrich bình thản đáp, đôi mắt xanh nhìn thẳng, ánh sáng trong mắt hắn giao thoa cùng tia sáng phản chiếu trong đồng tử đỏ của Nero.

“Alpha và Omega vốn chênh lệch quá lớn về địa vị. Nếu dùng cùng phạm vi dữ liệu từng áp dụng cho tiên đế — vốn chỉ bao gồm Omega — để đối chiếu với Alpha, thì sai số sẽ cực kỳ cao. Chính vì thiếu mẫu dữ liệu mà kết quả của Noel Morton mới quá thấp, là nguyên nhân chính dẫn đến thất bại.”

Ánh nắng lướt qua mặt bàn, hắt lên đôi mắt Nero, vẽ thành vệt sáng mảnh như kim tuyến lay động. 

Trong khoảnh khắc ấy, Heydrich chợt thấy lại hình ảnh Nero trong buổi gặp Morton — tỉ mỉ, nghiêm trang, mang theo kỳ vọng. 

Cổ họng hắn nghẹn lại, một vị chát cay tràn lên nơi đầu lưỡi. 

Hắn hiểu rõ — cả hai đều giống nhau: một khi đã thất bại một lần, sẽ không muốn lặp lại thất bại đó lần thứ hai.

“...Đừng, anh trai.” Eva lên tiếng, như nhận ra điều gì đó. 

Ánh mắt nàng loáng lên vẻ lo lắng, nhưng Heydrich vẫn không đáp.

Trong mắt hắn, giờ chỉ còn lại Nero — vị hoàng đế ngồi trên ghế chủ tọa, đôi mắt đỏ thẳm như dung nham dưới đáy vực sâu mà hắn cam tâm tình nguyện nhảy xuống.

“Nếu tin tức tố của thần,” Heydrich chậm rãi nói, giọng khàn đi, “có độ phụ hợp vượt xa con số “46.26” đó, thậm chí đạt ngưỡng cao nhất trong toàn đế quốc… ngài có sẵn sàng cân nhắc ta làm bạn đời của ngài không, thưa bệ hạ?”

Trong khoảnh khắc đó, Eva như ngừng thở. Nàng liếc quanh, nhận ra tất cả mọi người trong phòng đều đồng loạt thay đổi tư thế —
cơ thể căng ra, ánh mắt sắc bén, tư thế sẵn sàng lao vào trận chiến sống còn. 

Nếu không có Nero ở đây, đầu Heydrich hẳn đã bị ấn xuống bàn nghị sự rồi.

Nhưng Nero lại không tỏ ra vẻ kinh ngạc gì. 

Không do dự, không dao động — chỉ là một sự tĩnh lặng sâu thẳm.

“Ngươi nguyện ý trở thành bạn đời của ta sao, Heydrich?”

“Đúng vậy, bệ hạ.” Giọng hắn trầm thấp, ẩn chứa run rẩy mảnh như sợi tơ. 

“Xin hãy cho thần cơ hội — để tin tức tố của thần có thể xứng đôi cùng ngài.”

“Và nếu kết quả vượt chuẩn, ngươi cam tâm cùng ta ghép đôi — đúng chứ?”

“Đúng vậy, bệ hạ.”

Ánh mắt của Heydrich như bùng lên ngọn lửa lam, như dung nham vỡ tung dưới lớp băng, nóng bỏng đến mức có thể thiêu cháy mọi thứ. 

“— Thần cam tâm tình nguyện.”

Hai người đối thoại nhanh hơn cả nhịp tim — lời nối lời, như thể đã biết sẵn đáp án của đối phương.

Eva chỉ kịp há miệng, tim đập loạn, đầu óc như bị bỏ lại phía sau. Đến khi cuộc đối thoại kết thúc, nàng mới nhận ra — mình đã nín thở từ lúc nào

Bình Luận (0)
Comment