Vân Tiếu Tu Tiên

Chương 21 - Ma Cốt Không Đầu

Dòng suy chưa cạn chợt nhìn ra

Phía trước hình dung bóng dị tà

Hai bộ xương khô đầu chẳng có

Mặt trong lồng ngực lửa manh nha.

Phút chốc bùng lên gương mặt lạ

Như là oán niệm của người ta

Cồng kềnh dị dạng từng bước đến

Nhếch mép thèm thuồng vẻ quỷ ma.

Tiếu, Tuyết hai người xanh mét mặt

Bao ngày đói khát rã rời ra

Ngỡ đâu ngủ giấc là qua hết

Nay thấy cảnh này khổ vậy ta.

Đều là một bụng rầu không nói

Bỗng một tiếng tru chấn động trời

Hai bộ cốt khô như hứng chí

Điên cuồng xông tới tấn công rồi.

Chút sức bình sinh còn sót lại

Lần này vận hết chạy nhanh thôi

Dẫu cho tán mạng nơi đâu đó

Vẫn tốt hơn nhiều bị nuốt tươi.

Tu vi giảm sút đường đen tối

Đặt vội bước chân dẫu ngại ngần

Loạng choạng dìu nhau thêm cực nhọc

Nhưng chưa từng nghĩ tự lo thân.

Dìu dắt nhau đi biết mấy dài

Trong màn đêm ấy thật bi ai

Như hư như thật ghim vào dạ

Một cảnh này đây mãi nhớ hoài!

Một chút hơi tàn ngay phút cuối

Bỗng đằng xa có ánh lam quang

Vội vàng chạy đến, thì ra nó

Thần vật hai cây ở miệng hang.

Giận tím mặt mày Vân Tiếu mắng

Tại vì bọn nó mới gian nan

Nay xem như mạng dường như đã

Sợi chỉ treo mành đợi gió sang.

Đương thời u oán hai gương mặt

Hai bộ xương khô lại ngỡ ngàng

Méo mó nhiều phần khi chạm đến

Ra là sợ hãi ánh lam quang.

Vân Tiếu nom trông liền đánh vận

Nắm tay Khuynh Tuyết bước thêm gần

Nhập vào vùng sáng đang vương vãi

Không thấy hiểm nguy, nhích mấy phân.

Thoáng cái hai người đã đến nơi

Ngồi ngay bên cạnh ánh lam ngời

Tâm tình trầm trọng chưa xua được

Lại thấy nặng nề, ánh sáng vơi.

Hai gương mặt quỷ treo trên không

Thấy vậy liền vui lượn mấy vòng

Lại nhập vào trong xương cốt trắng

Lao về Tiếu, Tuyết, vẻ cuồng ngông....

Bình Luận (0)
Comment