Bóng râm gió thoảng lớn lên dần
Tâm tình khuây khoả hoà men rượu
Thuận miệng ngâm nga chuyện thế nhân!
Tiếu, Tuyết nghe qua vui quá thểMộng, Trương nhị lão khổ lòng ghê
Chuyện xưa sẵn giọng đành đem kể
Một kiếp can qua lắm nặng nề!
Nhưng lão niên rồi đâu quản nữaLần lần nói hết chuyện xa xưa
Xem như kinh nghiệm cho hai trẻ
Phiêu bạt sau này bớt nắng mưa!
Ngày tháng như này cứ nhẹ quaHai già hai trẻ một căn nhà
Sen tàn, cúc lụi, lê đơm quả
Kiếm say, người mệt, chuyện dưới hoa.
Yên bình lặng lẽ qua năm thángNhộn nhịp trần gian đã chẳng màng
Nào biết Hoả Tông gây sóng gió
Nhân ngày tiệc thọ, thiệp mời sang.
Dằn mặt quần hùng bằng hội võKhoe người tài tuấn, tỏ ta đây
Thất châu tu sĩ đều cười khổ
Tông chủ Hoả tông, cái kẻ này!
Đạo hạnh ngàn năm râu tóc bạcVẫn không buông bỏ chút hư danh
Cùng thời Trương lão nhưng tâm cảnh
Có khác gì đâu đứa trẻ ranh!
Mộng, Trương nhị lão lòng khinh bỉTiếu, Tuyết hai người buộc phải đi
Thể diện tông môn không thể vứt
Tận nhà khiêu khích buộc sân si!
Tông chủ tiễn chân đám thiếu niênDưới hai mươi tuổi lên phi thuyền
Quà mang tráp lễ nhưng mà thật
Chẳng chút vui nào chỉ tức điên!
Hoả tông cường đại ai không biếtCông pháp thuần công mạnh tự xưa
Trong tứ đại tông còn lớn nhất
Nhưng mà độ lượng lại lưa thưa....