Tâm pháp, thần binh, đủ thứ đồ
Đệ tử tấn thăng lần đầu đến
Được quyền đăng nhập một lần vô.
Thần binh tùy chọn nhưng hai bộTâm pháp, thần thông, bát trận đồ
Học được bao nhiêu, xem phận, số
Chẳng ai quản kẻ có tiền đồ.
Hôm nay Tiếu đến cùng năm ngườiMới nhập nội môn hôm trước thôi
Khuynh Tuyết cũng là trong số đó
Nhìn nàng, hắn lạnh toát mồ hôi!
Lãnh diễm kiêu sa nữ tử màĐường gươm mũi kiếm đụng là ra
Tâm tình nóng nảy kinh thiên hạ
Người thế này đây khó gả nha!
Nghĩ thầm trong bụng Tiếu chuồn xaMười thước an thân tốt thật mà
Bốn bạn kia nhìn không rõ chuyện
Ngỡ tâm hắn ngạo, khinh người nha!
Tiếu khổ trong lòng không giải thíchĐành là lặng lẽ chọn thần binh
Nào đao, nào kiếm, nào thiên kích
Nào giáo, nào chùy..., thật chấn kinh.
Tiếp đến, thần thông chia bát phẩmCông, phòng có đủ chọn tùy tâm
Tiếu xem một lượt, đều ưng cả
Cứ lựa cao siêu học thuộc lòng...
Nửa buổi vậy mà đã sớm quaThần binh Tiếu chọn cũng rườm rà
Thần thông phải thuộc càng thêm chậm
Quản giáo đỏ mày thét lại la.
Mấy bạn cùng đi rầy thối ruộtMặt mày cúi thấp vội vàng ra
Chỉ duy Khuynh Tuyết không làm lạ
Vô sĩ, kẻ này vốn vậy nha!
Trương Bằng trưởng lão đợi từ lâuVừa thấy hắn ra bước đến đầu
Hỏi hắn chọn gì trong chốn ấy
Nghe xong, tức quá ký lên đầu.
"Ngươi ở trong kia chọn thật lâuCao siêu học thuộc để trong đầu
Rồi mai tu luyện bằng chi vậy?
Tức chết ta rồi, não bọ sâu"
Tiếu giờ mới nhớ mình quên chọnMấy cái thần thông luyện lúc đầu
Toàn học cao siêu toàn bát phẩm
Nghĩ thôi kinh hãi một hồi lâu....
Mấy gã đi theo Khuynh Tuyết thấyTrong lòng sung sướng lúc người đau
Miệng cười chúm chím như hoa nở
Hận lửa đang to lại chẳng dầu....
Tiếu buồn rười rượi bước đi mauĐao, kiếm thần binh đỏ một màu
Sau núi một mình tu luyện mãi
Nhưng mà tâm pháp quá thâm sâu.
Trương Bằng trưởng lão than rồi thởPhá lệ, tư truyền Huyễn Thạch Băng
Đây vốn thần thông băng sư cảnh
Xem là tứ phẩm cũng chưa bằng.
"Thật là xin lỗi Trương Bằng lãoLúc ấy ta tham chẳng hiểu sao
Quên mất trước sau là chánh đạo
Nhọc lòng lão lại phí công lao"
Trương Bằng trương lão im không nóiPhất áo rời đi chẳng tiếng nào
Tiếu thấy thẹn lòng nhưng cũng kệ
Sau này báo đáp, có làm sao?