Vị Trí Hoàn Mỹ

Chương 29

*CẢNH BÁO: Editor dịch ngôn từ th* t*c. Bám sát nghĩa, không nói giảm nói tránh. Không chịu được vui lòng next chương tiếp theo. 

 

Nhiệt độ nóng rực quấn lấy nhau, nỗi xấu hổ cũng theo đó mà tan biến. Tựa như buổi sơ khai khi thần tạo ra thế giới, vốn dĩ con người sinh ra đã là tr*n tr** và chân thật.

 

"Hạ Thần, đừng sợ, là anh đây." Giọng nói trầm ấm của Lục Hành Thư kéo Hạ Thần trở về thực tại. Hạ Thần không nói nên lời, ngay sau đó lại bị khao khát mãnh liệt xô đến đến mức mất kiểm soát. Cậu nức nở, vươn tay chủ động ôm lấy cổ Lục Hành Thư, đáng thương cầu khẩn: "Giúp em với... khó chịu quá..."

 

Cậu khe khẽ chạm môi vào anh, vụng về nhưng vội vã đưa chiếc lưỡi nhỏ luồn vào khoang miệng anh.

 

Pheromone của Alpha khiến cậu gần như muốn buông hết phòng bị, hoàn toàn đầu hàng. Toàn thân Hạ Thần run rẩy, vừa sợ hãi vừa khát khao.

 

Sau gáy trơn láng của cậu vẫn chưa có vết cắn nào, Lục Hành Thư giành lấy thế chủ động, hôn cậu hết lần này đến lần khác. Mỗi khi kết thúc một nụ hôn, anh lại lập tức siết lấy cằm cậu, ép cậu hé môi, cạy mở hàm răng trắng đều, tiếp tục cướp lấy dòng mật ngọt nơi khoang miệng ấy.

 

Trong sự lặp lại quấn quýt, pheromone giao hòa tạo nên mùi hương mờ ám ngày càng nồng đậm. Hạ Thần đã bị l*t s*ch không còn mảnh vải che thân, da thịt trắng mịn phơi bày dưới ánh mắt cháy bỏng của đối phương.

 

Lục Hành Thư cúi người đè lên thân thể cậu, chống tay nâng người dậy, kéo phăng áo sơ mi của mình, thân hình rắn chắc không chút mỡ thừa hiện ra trọn vẹn trước mắt Hạ Thần.

 

Anh v**t v* gò má nóng hừng hực của cậu, nơi mu bàn tay vẫn còn in hằn vết cắn đang rỉ máu lấm tấm. Khoảnh khắc lý trí đứt đoạn, anh áp mu bàn tay mình lên sau gáy Hạ Thần, hung hăng cắn xuống. Cơn đau truyền đến khiến anh bừng tỉnh, đây là Hạ Thần, là người anh yêu.

 

Nhưng Hạ Thần không muốn bị đánh dấu. Lục Hành Thư cảm thấy buồn bã trong lòng. Rõ ràng cả hai đều có tình cảm, vì sao lại không thể để anh đánh dấu cậu? Đôi mày anh hơi sa xuống, trong giây phút khao khát và do dự đan xen, anh cố trấn định để nghĩ cho rõ hành động của mình.

 

Thế nhưng Hạ Thần lại không thể đợi thêm được nữa. Cậu đưa bàn tay không bị thương nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay anh đang áp lên má mình, đầu lưỡi mềm mại và ẩm ướt lướt qua đầu ngón tay anh, mang theo run rẩy và khẩn cầu.

 

Thanh âm ướt át tràn ngập không gian, bị phóng đại đến cực điểm. Hạ Thần khẽ vặn vẹo người trong cơn đau đớn xen lẫn khát cầu. Là một Omega, thân thể cậu đã sớm mềm nhũn, nơi hậu huyệt phía sau ướt đẫm không thể kìm chế, chất lỏng trong suốt âm thầm rỉ ra, loang ra những vệt dính ướt trên ga giường.

 

Nơi d**ng v*t mẫn cảm mang theo sắc hồng non mịn trước bụng đã c**ng c*ng, bởi vì nụ hôn dài dằng dặc ban nãy của Lục Hành Thư mà không chịu nổi, nơi q** đ** khẽ rỉ ra một giọt trắng đục, ẩm ướt dính sát vào da bụng, khiến cả cơ thể như bị thiêu đốt trong ngọn lửa h*m m**n không cách nào trốn tránh.

 

Sự bình tĩnh mà Lục Hành Thư vừa cố gắng gom góp được lập tức bị phá vỡ trong nháy mắt. Anh th* d*c nặng nề, hơi thở nóng rát như bị ngọn lửa d*c v*ng thiêu đốt. Chiếc quần căng chặt phô ra vật thể to lớn bên trong, lều vải dựng thẳng đầy ngạo nghễ, vừa chói mắt vừa khiến người ta khó mà rời mắt. Càng không lộ rõ hình dạng, lại càng khiến nó trở nên bí ẩn, gợi cảm đến nghẹt thở.

 

Hạ Thần ngước mắt nhìn anh đầy chờ mong, ánh mắt mơ màng mà khao khát, thậm chí còn tham lam đưa đầu lưỡi l**m nhẹ ngón tay anh, m*t lấy cắn nhẹ, như đang khẩn cầu, lại như dụ dỗ. Không hề che giấu khao khát mãnh liệt nơi đáy lòng.

 

Omega trong kỳ ph*t t*nh rất khó kiểm soát hành vi của bản thân, chỉ biết làm theo bản năng mà đòi hỏi, cho dù Hạ Thần vô cùng không muốn.

 

Cậu không muốn để Lục Hành Thư nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác thế này của mình, cậu mong được kết hợp với anh trong một hoàn cảnh tự nhiên hơn. Thế nhưng cậu càng cố giữ bình tĩnh, cơ thể lại càng không chịu nghe lời, trong cơn ph*t t*nh cứ tự ý làm ra những hành động phóng túng.

 

Cậu buông tay ra, không chịu nổi mà đưa tay chạm vào d**ng v*t đang căng cứng g*** h** ch*n, vừa nghẹn ngào vừa run rẩy v**t v* lên xuống, mang theo âm sắc như khóc nấc từng tiếng.

 

"Để anh giúp em."

 

Lục Hành Thư khom người đỡ lấy eo Hạ Thần đẩy lên một chút, rồi đưa tay nắm lấy d**ng v*t của cậu. Đầu lưỡi anh mạnh mẽ l**m qua nơi q** đ** khiến Hạ Thần khẽ run lên một trận. Lưỡi của Lục Hành Thư mềm mại, ướt át, cẩn thận từng chút một l**m m*n tr*n Hạ Thần. 

 

Phần t*nh d*ch vừa vội vã trào ra, anh lập tức nuốt lấy. Vừa m*t nhẹ, anh vừa dùng tay v**t v* d**ng v*t của Hạ Thần, cuối cùng thì nuốt trọn toàn bộ vào miệng. Khoang miệng ấm nóng bao bọc lấy d*c v*ng của cậu, cảm giác khoái lạc êm dịu lan tỏa khắp toàn thân Hạ Thần.

 

đ** ng*c của Hạ Thần khẽ dựng lên, c**ng c*ng và ửng đỏ một cách mê người.

 

Lục Hành Thư nhả ra d**ng v*t đang run rẩy của cậu, nuốt trọn lấy dòng t*nh d*ch vừa nhận được trong miệng. Hạ Thần dù vừa b*n r* nhưng vẫn chưa hoàn toàn mềm nhũn, nơi đó vẫn hơi cương, khẽ run lên theo từng nhịp thở gấp. 

 

Lục Hành Thư cúi xuống hôn lấy cậu như dã thú, vị tanh ngọt trong miệng quyện với nước bọt càng khiến nụ hôn trở nên hoang dại. Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng x** n*n lấy đ** ng*c ửng đỏ của Hạ Thần, cảm giác nóng rát và ngứa ngáy lan khắp cơ thể khiến cậu không thể không trở nên nhạy cảm, toàn thân run rẩy đáp lại từng động tác của anh.

 

Đôi môi và đầu lưỡi tham lam chiếm đoạt không chút kiêng dè, mỗi một nụ hôn của Lục Hành Thư đều khiến pheromone bá đạo của Alpha xâm chiếm thêm một phần, làm Hạ Thần choáng váng đến mê mẩn, không còn phân biệt được thực tại.

 

Khi đ** ng*c của Hạ Thần đã nóng bừng lên, Lục Hành Thư cuối cùng cũng thẳng người dậy. Môi anh đỏ bừng, đáy mắt ngập tràn d*c v*ng mãnh liệt. Anh nhìn chằm chằm vào Hạ Thần đang mơ màng đầy mê loạn, chậm rãi đưa tay cởi đai lưng. 

 

d**ng v*t thô to mang sắc sẫm bật ra, khẽ nghiêng đầu trồi lên giữa lớp lông đen phía dưới, dựng đứng với kích thước khiến người ta nghẹt thở, c**ng c*ng đến mức gần như không thể căng thêm được nữa, trơ trọi lộ rõ trước mắt. Hạ Thần nhìn chằm chằm vào nó, không kìm được mà nuốt khan một ngụm nước bọt.

 

Lục Hành Thư bắt được động tác ấy của Hạ Thần, dứt khoát cởi phăng quần mình, vòng tay qua nách cậu nhấc bổng lên, để cậu d*ng ch*n ngồi lên người anh. Hạ Thần mơ mơ màng màng mất đi thăng bằng, hai tay vội ôm chặt lấy cổ Lục Hành Thư, từng hơi thở đều mang theo âm điệu như rên khẽ. 

 

Cậu ngơ ngác nhìn anh, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã thấy người đối diện không chờ được mà cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt cậu, nóng lòng như muốn nuốt trọn cả sự mềm mại ấy vào lòng.

 

Mà lúc này, h* th*n của Hạ Thần lại một lần nữa căng cứng, vô tình chạm vào d**ng v*t của Lục Hành Thư, hai nơi nóng bỏng đối diện, đầu chạm đầu. Của Alpha vô cùng đầy đặn, ít nhất phải lớn gấp đôi của cậu. 

 

Hạ Thần ngứa ngáy trong lòng, cậu cúi đầu đưa một ngón tay khẽ chạm lên đ** kh*c to lớn của Lục Hành Thư. Miệng lưỡi khô nóng, cậu ngửa đầu lên đòi một nụ hôn, và Lục Hành Thư tất nhiên không chút do dự mà cúi xuống đáp lại.

 

Anh mạnh mẽ hút lấy đầu lưỡi cậu, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau dây dưa không rời. Lục Hành Thư đưa tay phủ lên tay Hạ Thần, cùng cậu nắm lấy hai d**ng v*t một lớn một nhỏ v**t v* lên xuống.

 

Hạ Thần sao có thể chịu nổi k*ch th*ch như vậy, cả người cậu mềm nhũn, hơi thở dồn dập từng đợt. Một tay Lục Hành Thư nắm lấy tay cậu cùng nhau chuyển động, tay còn lại thì siết chặt lấy eo Hạ Thần, thỉnh thoảng còn bóp nhẹ một cái, khiến Hạ Thần lại thêm càng run rẩy.

 

Lúc này, toàn thân Hạ Thần đều trở nên nhạy cảm đến cực độ, càng không chịu nổi sự trêu chọc như vậy. Cậu nghiêng người, đưa bàn tay đang băng gạc đặt lên ngực Lục Hành Thư. Sợ làm cậu đau thêm, Lục Hành Thư lập tức dịu lại, buông tay ra. 

 

Thế nhưng hai d**ng v*t vẫn kiên cường dựng đứng, không chút suy giảm. Anh cúi đầu, nhẹ hôn lên bàn tay bị thương của Hạ Thần, giọng khàn khàn, trầm thấp mang theo ám muội: "Bên dưới em đã ướt hết rồi."

 

Hạ Thần làm sao không biết chất lỏng từ hậu huyệt mình tràn ra đã dính ướt cả lên đùi Lục Hành Thư, ẩm ướt đến mức chỉ cần khẽ động một chút là nơi tiếp xúc liền vang lên tiếng dính nhớp đầy ám muội. 

 

Cậu khẽ rên một tiếng, eo hơi nhúc nhích, t*** h***t lúc khép lúc mở, đói khát đến mức không thể kiềm chế, như đang tha thiết mời gọi.

 

"Tướng quân Lục ... em..." Cậu cất tiếng đầy tủi thân, như thể muốn nói gì đó, nhưng cảm giác xấu hổ lại dồn dập kéo đến khiến lòng rối bời. Hậu huyệt đã sớm ướt đẫm, mềm nhũn đến hỗn loạn, vậy mà Lục Hành Thư vẫn chưa tiến vào. 

 

Hạ Thần muốn nói thẳng ra điều mình khao khát, nhưng lại không thể nào mở miệng nổi, thật quá mất mặt, quá khó nói... Cổ họng nghẹn lại, chỉ còn lại hơi thở dồn dập và ánh mắt khẩn cầu lấp lánh lệ.

 

Hạ Thần đỏ bừng đến tận mang tai, cậu lùi lại một chút, rồi dứt khoát cúi người nâng lấy h* th*n của Lục Hành Thư. Cậu cố gắng đưa phần đ** kh*c vào miệng, đầu lưỡi cẩn thận ấn lên lỗ nhỏ nơi q** đ**, mỗi động tác đều mang theo sự dè dặt xen lẫn khao khát. Từng giọt nước bọt trong suốt theo khóe môi trượt xuống, kéo thành một sợi tơ bạc óng ánh, nhỏ lên phần lông rậm rạp dưới h* th*n của Lục Hành Thư, sáng lấp lánh như giọt sương rơi trên cỏ non.

 

d**ng v*t của anh đã hoàn toàn c**ng c*ng, dựng thẳng như một cột trụ, khiến Hạ Thần không thể nuốt trọn. Cậu đành chuyên tâm l**m m*t phần đầu, mỗi động tác đều mang theo nỗ lực và khẩn thiết. Mùi pheromone đậm đặc của Alpha tràn ngập trong khoang miệng, xâm chiếm từng tấc cảm giác, không chút lưu tình cướp đoạt lý trí của Hạ Thần, khiến cậu càng lúc càng chìm sâu trong mê loạn, không thể thoát ra.

 

Hạ Thần mạnh mẽ m*t lấy một cái, chỉ nghe Lục Hành Thư bật ra một tiếng rên trầm thấp như dã thú, anh đưa tay luồn ra sau lưng cậu, v**t v* dọc theo sống lưng một cách đầy chiếm hữu. Cho đến khi anh nghiêng người, chạm tới phần xương cụt của cậu, rồi bất ngờ đưa một ngón tay vào hậu huyệt mềm ẩm ấy, nhẹ nhàng ra vào từng nhịp.

 

"Ưm..." Hạ Thần khẽ rên lên, phần đầu d**ng v*t đột nhiên không kiểm soát được mà b*n r*.

 

t*nh d*ch trắng đục chảy dính hết lên ga giường, Hạ Thần thật sự không chịu nổi nữa. Cậu gần như bật khóc níu chặt lấy cánh tay Lục Hành Thư, như đang leo lên người anh mà cọ sát, nghẹn ngào nói: "Tại sao không giúp em... em khó chịu quá... Lục Hành Thư, em khó chịu lắm..."

 

Vừa dứt lời, hậu huyệt vì ngón tay Lục Hành Thư vừa rút ra mà tràn ra một dòng chất lỏng trong suốt, xấu hổ chảy dọc theo mặt trong đùi cậu.

 

Từng giọt từng giọt, nóng rực như chạm đến tận cùng sâu thẳm của d*c v*ng.

 

Lục Hành Thư hít sâu một hơi, trong lúc Hạ Thần gần như sụp đổ vì cảm xúc, chỉ một câu "Em muốn anh vào trong..." đã khiến anh không thể kìm nén được nữa. Anh đè Hạ Thần xuống nâng hai chân cậu lên rồi th*c m*nh thân mình, hung hăng đưa d**ng v*t to lớn nóng rực vào nơi hậu huyệt ẩm ướt đang tràn trề bên dưới.

 

t*** h***t lần đầu tiên bị tiến vào chặt khít đến mức khiến người ta nghẹt thở. kh*** c*m vô tận bùng nổ ngay khoảnh khắc g*** h*p, cuộn trào không thể kìm nén.

 

Sự hưng phấn tràn ngập trong não bộ của Lục Hành Thư cũng khiến Hạ Thần toát ra một lớp mồ hôi mỏng.

 

d**ng v*t nóng rực áp sát vào lớp dịch ẩm ướt dính nhớp, t*** h***t vì đang trong kỳ ph*t t*nh nên càng thêm thích ứng, liên tục tiết ra chất dịch bôi trơn tươi mới. Dưới sức nóng mãnh liệt và cảm xúc dâng trào, d**ng v*t của Lục Hành Thư nổi đầy gân xanh thô ráp.

 

Hậu huyệt đã được làm ướt hoàn toàn khiến anh có thể tiến vào đến tận gốc, mà trên người Hạ Thần gần như chỗ nào cũng đều là điểm mẫn cảm, chỉ cần khẽ va chạm liền khiến cậu run rẩy phản ứng.

 

Lục Hành Thư thở hổn hển, hoàn toàn không còn thời gian để dịu dàng nữa.

 

Rất nhanh, anh liền bắt đầu ra vào một cách cuồng nhiệt, thậm chí không hề có lấy một khoảng chuyển tiếp chậm rãi. Mỗi cú thúc đều tựa như thiên đường, khiến người ta mê mẩn, chìm đắm, hoàn toàn đánh mất bản thân.

 

"Ưm... a... Lục... Lục Hành Thư...ha" Hạ Thần bị va chạm đến mức chỉ còn lại những tiếng rên đứt quãng, cậu cắn chặt môi dưới, cố ép mình im lặng. Thế nhưng động tác của Lục Hành Thư lại khiến cậu quá đỗi dễ chịu, dễ chịu đến mức cậu gần như bắt đầu yêu thích cảm giác trong kỳ ph*t t*nh này. Không thể nào, tuyệt đối không thể... Làm sao cậu có thể thích được kỳ ph*t t*nh của chính mình chứ.

 

Cậu lại tự mình phủ nhận lần nữa.

 

Hạ Thần cảm thấy bản thân thật quá mất mặt, nhưng mỗi khi Lục Hành Thư hơi chậm lại một chút, cậu lại không cam lòng mà khẽ vặn vẹo eo, chủ động tìm kiếm thêm k*ch th*ch. Sau vài lần như thế, cậu mới nhận ra thì ra Lục Hành Thư cố ý. Hạ Thần cau mày, thấy anh thật quá đáng, liền cố ý siết chặt cơ thể bên trong lại một chút như để trả đũa. Không ngờ hành động ấy lại khiến d**ng v*t của Lục Hành Thư càng thêm nóng rực, c**ng c*ng đến mức rõ ràng hơn cả lúc trước.

 

"Tiểu Thần, Tiểu Thần..." Lục Hành Thư thì thào gọi tên cậu, gương mặt dịu dàng như sắc xuân, nhưng th*n d*** lại dữ dội như dã thú, ra vào một cách hung hăng, thô bạo, khiến nơi nhạy cảm nhất của Hạ Thần cũng bị va chạm đến tơi tả rối loạn.

 

Hạ Thần không thể kìm chế cảm xúc vào lúc này, ngay cả mình đang ở đâu cậu cũng không phân biệt nổi nữa, chỉ biết vừa khóc vừa gọi tên anh, nức nở trong hỗn loạn.

 

t*** h***t không ngừng rỉ nước, ẩm ướt lan theo khe mông thấm ướt cả ga giường. Mồ hôi của Lục Hành Thư cũng nhỏ xuống rơi trên lồng ngực Hạ Thần. Anh từ trên cao nhìn xuống cậu, ánh mắt nóng rực, đầu ngón tay lại bắt đầu x** n*n đ** ng*c của Hạ Thần, kẹp lấy mà nhào nặn.

 

Nhưng chỉ thế vẫn chưa đủ, Lục Hành Thư dứt khoát dùng cả hai bàn tay to lớn xoa bóp ngực cậu, làn da trắng mịn nơi lồng ngực bị bóp đến đỏ ửng. Pheromone sôi trào không ngừng bùng nổ giữa hai người, từng đợt, từng đợt như lửa thiêu lan khắp cơ thể.

 

Hạ Thần không nhịn được mà lại bắn thêm lần nữa. Khác với trước đó, lần này nơi hậu huyệt cũng bị lấp đầy. Cảm giác thỏa mãn và khoái lạc ấy mãnh liệt đến vô song, khiến cậu chẳng còn muốn suy nghĩ thêm điều gì, trơ trẽn chủ động đòi hôn. 

 

Lục Hành Thư cắn mạnh môi cậu một cái, rồi dốc sức tăng tốc, trong nơi hậu huyệt vừa ướt át vừa mềm mại ấy, anh gầm lên một tiếng trầm thấp, trao đi lần đầu tiên của mình. Hoàn toàn bắn sâu vào trong Hạ Thần.

 

Không đủ, hoàn toàn không đủ.

 

Nhưng Hạ Thần đã b*n r* ba lần, h* th*n cũng đã hoàn toàn tràn ngập trong kh*** c*m. Cậu nằm trên giường, hai chân mở rộng thành hình chữ M, th* d*c từng hơi, toàn thân run rẩy, vẫn còn đắm chìm trong kh*** c*m vừa rồi. Miệng huyệt đỏ hồng, dính nhớp, khẽ khép mở không ngừng, đến mức không thể khép lại được nữa. Bên trong còn có chất lỏng trắng đục sánh đặc rỉ ra, dâm mỹ đến cực điểm.

 

d**ng v*t của Lục Hành Thư hoàn toàn chưa hề xìu xuống. Kỳ ph*t t*nh của Omega đối với một Alpha mà nói có sức hấp dẫn không thể kháng cự. So với xuân dược, nó còn hiệu quả hơn nhiều, chỉ một lần b*n r* căn bản không đủ để thỏa mãn Lục Hành Thư.

 

Mà kỳ ph*t t*nh của Hạ Thần vẫn còn lâu mới được thỏa mãn, tuyến thể sau gáy chưa bị đánh dấu khiến pheromone cứ thế trào dâng mãnh liệt, hoàn toàn không cách nào kìm nén. Cậu chỉ có thể l*m t*nh đến khi nào thật sự thỏa mới thôi. Không bao lâu sau, hậu huyệt vừa bị làm qua một lần lại bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, cậu kẹp chặt hai chân, r*n r* như thiếu nữ hoài xuân, khiến Lục Hành Thư cả người bốc hỏa, gân xanh trên trán cũng nổi cả lên.

 

Lục Hành Thư tách rộng hai chân cậu ra, từng nụ hôn rơi dọc theo xương quai xanh, xuống ngực, rồi đến rốn của Hạ Thần. Khi mạnh mẽ khi dịu dàng, mỗi cái chạm đều khiến người ta ngứa ngáy đến khó chịu. Đến khi hôn xuống nơi d**ng v*t của Hạ Thần, t*** h***t phía dưới vì co thắt mà xen lẫn dịch thể, phát ra một tiếng "ọp ọp" dâm mỹ. Hầu kết Lục Hành Thư khẽ chuyển động, anh cúi đầu trực tiếp dùng đầu lưỡi đưa sâu vào hậu huyệt của cậu.

 

"A...!" Cả trái tim Hạ Thần run lên, mười đầu ngón tay vô thức đan vào tóc Lục Hành Thư không ngừng r*n r*.

 

"Không... đừng l**m... vào... đừng... ha!"

 

Còn chưa nói hết câu, Hạ Thần đã bị Lục Hành Thư ngồi bật dậy kéo mạnh vào lòng. Anh dựa lưng vào đầu giường, đặt Hạ Thần cưỡi lên thân d**ng v*t mình, hông th*c m*nh một cái trực tiếp đâm sâu vào nơi tận cùng trong cơ thể cậu.

 

"Không được... sâu... sâu quá rồi... a..." Hạ Thần vừa khóc vừa nói, một tay chống lên bụng dưới của Lục Hành Thư, tay kia thì đưa lên miệng ngậm vào, cắn nhẹ không ngừng.

 

Nét mặt ướt đẫm nước mắt như đang tố cáo hành vi c**ng b** của Lục Hành Thư, nhưng lại thoáng hiện vẻ mê say. Thoải mái quá, thật sự quá thoải mái. Như thể cả người đang bị đưa lên tận mây xanh, nhẹ bẫng, lâng lâng đến mất kiểm soát.

 

Lục Hành Thư trầm giọng: "Vậy thì chúng ta chậm lại một chút."

 

"Không... đừng... đừng chậm lại..." Hạ Thần lắc đầu loạn xạ, hai tay nắm chặt lấy tay Lục Hành Thư, mười ngón tay đan vào nhau. Cậu bắt đầu tự mình lắc eo, tự động chuyển động, chủ động nghênh hợp.

 

Não bộ Hạ Thần giờ đây trống rỗng, hoàn toàn bị kh*** c*m chi phối. Âm thanh ma sát giữa vạch tường thịt bên trong hậu huyệt và d**ng v*t của Lục Hành Thư vang lên dâm mỹ đến cực điểm. Ban đầu còn thấy xấu hổ, nhưng giờ đây lại thấy hay đến mức làm người ta phát nghiện.

 

Nơi g*** h*p chặt chẽ giữa hai người vì cao trào mà càng trở nên khít chặt hơn.

 

Lục Hành Thư nhìn gương mặt Hạ Thần bị mình làm đến hoảng loạn, trong lòng bỗng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, thứ cảm giác hạnh phúc ấy dường như sắp tràn ra ngoài. Anh nhếch khóe môi, đặc biệt phóng túng mà một lần nữa đè Hạ Thần xuống dưới thân, hạ hông th*c m*nh ra vào không ngừng, dùng sức đến mức gần như muốn lật ngược cả người cậu ra mà làm.

 

Hạ Thần mềm nhũn như nước, miệng không ngừng bật ra những tiếng r*n r* vỡ vụn, liêm sỉ đã sớm bị cậu quẳng sạch xuống gầm giường từ lâu.

 

Cậu bị nhịp điệu thúc vào làm cho hoảng loạn, hoang mang rối bời, chỉ biết ôm chặt lấy vai Lục Hành Thư vừa khóc nức nở vừa r*n r*. Đột nhiên n** m*m m** sâu thẳm nhất trong cơ thể bị Lục Hành Thư mạnh mẽ xuyên đến, như đánh thẳng vào điểm cấm khiến Hạ Thần cả người run bắn, ngửa đầu bật thét trong hoảng loạn: "Đừng... đừng mà!"

 

Nhưng Lục Hành Thư sớm đã không còn nghe lọt bất cứ lời nào. Cơn d*c v*ng hỗn loạn khiến anh hoàn toàn mất kiểm soát, sự khát khao thắt nút trỗi dậy mãnh liệt đến phát cuồng. Một cú th*c m*nh như muốn phá vỡ mọi giới hạn, cuối cùng cũng khiến anh tìm được cửa vào nơi sâu thẳm nhất của cậu.

 

Anh không còn màng đến sự đồng ý của cậu nữa, d*c v*ng chiếm hữu khiến anh phát điên.

 

d**ng v*t của anh mạnh mẽ đâm sâu vào nơi sâu kín nhất của Hạ Thần, mang theo lực đạo vô cùng mãnh liệt không hề nương tay. Trong tiếng khóc nghẹn ngào vì đau đớn của Hạ Thần, Lục Hành Thư bắt đầu tiến hành thắt nút, từng đợt t*nh d*ch nóng rực phóng thẳng vào sâu bên trong, như muốn đánh dấu cậu hoàn toàn, triệt để chiếm lấy.

 

Một khi quá trình thắt nút và xuất tinh đã bắt đầu, nếu chưa bắn hết thì sẽ không thể dừng lại được.

 

Cổ họng của Hạ Thần đã khàn đặc vì la hét, yếu ớt tựa lên người Lục Hành Thư, toàn thân không còn chút sức lực. Vùng bụng dưới thậm chí đã hơi nhô lên vì quá mức căng đầy. Khi cơn d*c v*ng tản đi, kỳ ph*t t*nh cuối cùng cũng khép lại. 

 

Hạ Thần khẽ run, đầu óc dần tỉnh táo trở lại. Cậu khàn giọng, nghẹn ngào thốt lên một tiếng yếu ớt: "Đau quá..."

 

Việc lần đầu tiên bị khai mở đường sinh sản và thắt nút ph*ng t*nh, đối với Omega mà nói, vốn chẳng phải là chuyện gì dễ chịu.

 

Cùng lúc đó, Lục Hành Thư cũng dần tỉnh táo lại. Hai người vẫn duy trì tư thế kết hợp và xuất tinh, chưa thể tách rời. Trong cơ thể Lục Hành Thư tràn ngập cảm giác thoả mãn sau khi thắt nút, cùng cảm giác chiếm hữu sâu sắc đến mê đắm. Anh cúi đầu hôn lên cằm Hạ Thần, nhẹ nhàng ôm lấy cậu, khàn giọng trấn an: "...Chịu thêm chút nữa, sẽ qua nhanh thôi."

 

Hạ Thần khẽ lắc đầu, ngoan ngoãn dụi đầu vào bên cổ Lục Hành Thư như một chú mèo con đang tìm hơi ấm. Ngay khoảnh khắc Lục Hành Thư kết thúc đợt xuất tinh cuối cùng, cậu cũng kiệt sức mà chìm vào giấc ngủ.

 

--------------------------------------

 

Ông cố nội mẹ ơi. Đọc H với dịch H nó khác nhau 1 trời 1 vực.

Bình Luận (0)
Comment