Viện Điều Dưỡng Tam Giới - Túy Ẩm Trường Ca

Chương 23

Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà

 

Cố Thời không chắc lắm: "Anh muốn...?"

 

Tạ Cửu Tư giải thích: "Cửu U là vùng đất bị cương phong đóng băng hàng trăm triệu năm, sau khi được tôi canh giữ thì ở đó mới tốt hơn một chút, bây giờ mất đi hàm hỏa, luân hồi hỗn loạn, tôi nghĩ, nếu cương phong có thể phát điện, vậy dùng điện tạo ra nhiệt độ, nếu có thể giải quyết vấn đề đóng băng và vấn đề vong hồn biến mất, luân hồi hỗn loạn có lẽ sẽ được giảm bớt phần nào."

 

Cố Thời: Điêu.

 

Cố Thời nhìn bóng đèn LED lúc sáng lúc tối trong tay Tạ Cửu Tư, nghĩ thầm cậu đúng là chưa từng gặp người nào chứng minh câu "Học đi đôi với hành" hoàn hảo nhanh chóng như thế này.

 

Cố Thời respect.

 

Nhưng hiện thực vẫn là hiện thực, Cố Thời nói: "Con người chưa từng tiếp xúc với cương phong, chưa chắc có thể áp dụng được."

 

Nghe vậy, Tạ Cửu Tư hỏi Cố Thời: "Con người ghi chép lại cương phong như thế nào?"

 

Điểm số khoa văn của Cố Thời khá cao, cậu nhớ lại, bắt đầu giải thích với Tạ Cửu Tư.

 

Cương phong, theo ghi chép trong điển tịch mà Cố Thời đã đọc, chính là đề cập đến gió ở độ cao.

 

Theo lời Cố Tu Minh, cương phong là tên gọi những cơn gió mà các tổ tông ngự kiếm phi hành không thể nào chinh phục được.

 

Cố Thời và Cố Tu Minh chỉ nhìn thấy những yêu quái nhỏ, chưa từng gặp đạo sĩ có thể ngự kiếm phi hành, sự hiểu biết của họ về cương phong đều dựa trên kiến thức địa lý.

 

Chính là tầng đối lưu, tầng trung lưu và vân vân của khí quyển.

 

Cố Thời và Cố Tu Minh nhất trí cho rằng cương phong chính là dòng khí trên và dưới của tầng đối lưu, những người ngự kiếm phi hành biên soạn điển tịch có lẽ cũng là ở dưới tầng đối lưu.

 

Con người phải chịu đựng gió, sương, mưa, tuyết cũng là do bầu khí quyển ở tầng đối lưu gây ra.

 

Còn tầng trung lưu ở phía trên tầng đối lưu, hướng gió trong khí quyển tương đối đơn giản, có ít yếu tố ảnh hưởng hơn tầng đối lưu.

 

Về cơ bản, máy bay hàng không dân dụng ngày nay đều bay trên đỉnh tầng đối lưu và dưới đáy tầng trung lưu trong bầu khí quyển.

 

Ai đã từng ngồi trên máy bay chở khách cỡ trung trở lên thì sẽ biết, khi máy bay bay êm ái, thi thoảng ngẩng đầu lên sẽ bắt gặp cảnh mặt trời chói chang, bầu trời không gợn mây, khi cúi đầu nhìn xuống sẽ thấy biển mây đen và sấm sét đì đùng.

 

"Vì vậy chúng tôi cho rằng cương phong là ám chỉ các cơn bão ở tầng đối lưu."

 

Tạ Cửu Tư vừa nghe vừa dùng PAD tra cứu những thuật ngữ xa lạ, sau đó lắc đầu: "Cương phong không phải là "gió" trong quan niệm thông thường, gió trên đời này không thể nào chia cắt linh hồn, còn đối với những người không có tu vi, nếu gió chạm vào là sẽ chết ngay."

 

Cố Thời nghĩ thầm, vậy sao anh còn muốn dùng cương phong để phát điện?

 

Tạ Cửu Tư trước giờ luôn chậm chạp, nhưng bây giờ lại như nhìn thấu suy nghĩ của Cố Thời: "Nguyên lý luôn giống nhau, tôi có một số ý tưởng."

 

Cố Thời hoàn toàn không biết gì về học bá: "Anh học được ở đâu?"

 

Tạ Cửu Tư vươn tay lướt PAD, tìm giáo trình online về vật lý trung học cơ sở, sau đó nói với Cố Thời - người phụ trách thu chi tài chính của Viện Tam Giới: "Chúng ta nên mua các tài liệu giảng dạy."

 

Yêu cầu này quá trời hợp lý, Cố Thời không nghĩ ra lý do để phản đối.

 

Cậu gật đầu: "Được."

 

Tạ Cửu Tư buông nẹp ống dây trong tay xuống, thèm thuồng nói: "Vật lý thực sự rất thú vị."

 

Cố Thời: Cảm ơn đã mời, nhưng tôi không nghĩ vậy.

 

Cố - điểm số khoa học tự nhiên cực kỳ kém - Thời ráng nở một nụ cười ngại ngùng nhưng lịch sự.

 

Tạ Cửu Tư cầm danh sách Cố Thời mang đến: "Đây là cái gì?"

 

"Đây là những yêu quái nhỏ mà tôi đã liên hệ, tôi định đến hỏi ý kiến của các anh về việc nhập sổ hộ khẩu."

 

Không phải đại yêu quái nào cũng bằng lòng có mối quan hệ với những yêu quái nhỏ, như Thao Thiết, hắn rất kiêu ngạo, cho rằng mình có thể tự làm được.

 

Tạ Cửu Tư: "Tôi không cần."

 

"Được." Cố Thời gạch tên của Tạ Cửu Tư, đứng lên, "Có thể phiền anh đưa tôi đi tìm những người khác được không? Tôi không biết đường."

 

Tạ Cửu Tư đồng ý, nhìn Cố Thời rời đi, click mở khóa học vật lý, tiếp tục học.

 

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, Cùng Kỳ đã lan truyền thông tin rằng "Cố Thời là người giúp đỡ mà Bạch Trạch kêu Tạ Cửu Tư tìm" cho toàn bộ yêu quái ở Viện Tam Giới biết.

 

Có lẽ Đế Thính cũng xuất phát từ ý muốn bảo vệ người giúp đỡ thật sự nên không ngăn cản hành vi tung tin đồn khắp nơi của Cùng Kỳ.

 

Điều này khiến Cố Thời bị vây xem cực kỳ tàn ác khi đến chào hỏi từng yêu quái, đồng thời mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ.

 

Thần ma yêu giới ở Viện Tam Giới trước đây cũng từng được cung phụng và sùng bái, đối với việc để người khác nuôi mình, bọn họ không cảm thấy có gì không đúng.

 

Cố Thời kêu bọn họ chọn đối tượng để vào sổ hộ khẩu, làm lại danh sách mới, sau khi đóng dấu xong thì đến gặp Lý Bế Chủy.

 

Tuy Lý Bế Chủy hay lảm nhảm, nhưng việc lảm nhảm không làm giảm hiệu suất công việc của hắn.

 

Cố Thời đưa đồ cho hắn trước giờ cơm trưa, khi chuẩn bị tan tầm vào cùng ngày hôm đó thì được thông báo là đã xong.

 

Cố Thời nhận tài liệu bên kia đưa tới, click mở hệ thống kế toán của viện điều dưỡng, sổ sách của Viện Tam Giới trống rỗng.

 

Cố Thời thở dài cam chịu, đi xuống tầng bộ phận tài chính để hỏi cách báo cáo các tài khoản bên ngoài với cục thuế vụ, nhận được đáp án rằng tài chính của Viện Tam Giới hoàn toàn độc lập, bọn họ chưa từng nhận được bất kỳ tài liệu nào.

 

"Sao vậy? Tài chính Viện Tam Giới có vấn đề gì à?"

 

Đương nhiên Cố Thời không thể thừa nhận: "Không có, chỉ là sếp nói, bắt đầu từ quý sau sẽ thống nhất sổ sách."

 

Cố Thời không đợi người của bộ phận tài chính hỏi tiếp, lòng bàn chân như được bôi dầu quay về văn phòng của mình, bắt đầu tăng ca làm sổ sách.

 

-- Cố Thời đã phát hiện ra công dụng kỳ diệu của sếp Tạ, chỉ cần gọi một tiếng là có thể kêu Tạ Cửu Tư đưa cậu về nhà, tiện lợi an toàn, ít carbon và thân thiện với môi trường.

 

Lý Bế Chủy chấm công tan tầm, nhắn hỏi Cố Thời: 【 Tối nay có đi chơi không? 】

 

Cố Thời trả lời bằng dấu chấm hỏi.

 

【 A Thiện: Ngày mai cuối tuần không đi làm, chúng ta đi nhảy Disco nhé! Con người thật sự quá lợi hại, tại sao lại có thể nghĩ ra nhiều cách hưởng thụ thú vị đến vậy, hôm qua chúng tôi chưa kịp đến tiệm mát xa! Đi tắm kỳ! Đi mát xa chân! Hôm nay phải đi hết toàn bộ, đám Tất Phương cũng đi, cậu đi chung không? 】

 

【 Cố Thời: Cảm ơn đã mời, không đi, không chung, đang tăng ca. 】

 

【 A Thiện:? Cố Thời cậu thay đổi rồi, cậu trở nên nhàm chán như Tạ Cửu Tư! 】

 

Thật vô nghĩa.

 

Cố Thời cảm thấy mình bị xúc phạm nhẹ.

 

Rõ ràng cậu thú vị hơn Tạ Cửu Tư rất nhiều!

 

【 Cố Thời: Sếp Tạ khác với đám học tra các anh, người ta đã bắt đầu suy xét đến việc dùng cương phong phát điện cải tạo lại Cửu U, tôi cũng bắt đầu lập sổ sách bảo vệ viện điều dưỡng, còn các anh lại đi nhảy Disco. 】

 

【 A Thiện: Ừm ừm ừm được được được xông lên! Các cậu cố lên các cậu là nhất! Tôi là đồ vô dụng! yeah! 】

 

Cố Thời:???

 

Phắc?

 

Lý Bế Chủy mẹ nó anh học theo ai vậy?

 

Con người có một đống ưu điểm anh không học, lại học cách đánh trống rút lui nhanh như vậy!

 

Cố Thời hít sâu một hơi, nghĩ đến tiền lương tăng ca thì bình tĩnh lại.

 

Khi Tạ Cửu Tư nghe Cố Thời gọi, anh đang tiến hành một thí nghiệm nhỏ mới.

 

Anh cầm kết quả thí nghiệm của mình xuất hiện trước mặt Cố Thời.

 

Cố Thời nhìn hai chiếc ly thủy tinh trong tay Tạ Cửu Tư, bên trong ly chứa chất lỏng trong suốt, có một ít hoa bìm bìm trong chất lỏng.

 

Bên trái là hoa bìm bìm màu đỏ, bên phải là màu xanh lam.

 

Vừa gặp nhau là Tạ Cửu Tư đã chia sẻ niềm vui của mình với Cố Thời: "Một thí nghiệm nhỏ về sự đổi màu của anthocyanin trong điều kiện axit và kiềm."

 

"?" Cố Thời bối rối, "Nguyên liệu thí nghiệm anh lấy ở đâu ra vậy?"

 

"Baking soda và giấm trắng có sẵn trong bếp ở nhà ăn."

 

Cố Thời nghĩ thầm, xong rồi, tiến độ và khả năng thích ứng của Tạ Cửu Tư quá mạnh mẽ.

 

Có lẽ không bao lâu nữa, cậu sẽ không còn cách nào để gạt sếp Tạ, thậm chí còn sẽ bị sếp Tạ nhìn thấu lời nói dối trước đây.

 

Cố Thời lo lắng sốt ruột, nhìn Tạ Cửu Tư, lại cảm thấy có lẽ mình đã nghĩ quá nhiều.

 

Ánh mắt Tạ Cửu Tư sáng quắc nhìn chằm chằm cậu, vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong mắt lại lộ rõ sự chờ mong.

 

Con suối hình vòng cung trong trẻo tỏa sáng rực rỡ.

 

Cố Thời đột nhiên nhanh trí, khen ngợi: "Anh thật giỏi!"

 

Tạ Cửu Tư lập tức hài lòng, đặt hai ly hoa bìm bìm xuống: "Cậu kêu tôi có việc gì sao?"

 

"Tôi muốn về nhà." Cố Thời nói.

 

Tạ Cửu Tư gật đầu, định đưa Cố Thời về thì nghe cậu hỏi: "Anh có muốn đến nhà tôi cùng ăn cơm tối không? Tay nghề nấu nướng của tôi cũng tạm được."

 

Tạ Cửu Tư khó hiểu: "Có nhà ăn mà."

 

"..." Cố Thời im lặng một lát, khóe môi nhếch lên, nói chuyện vô cảm như một khúc gỗ, "Anh nói đúng, ăn ở nhà ăn khá tốt, tiết kiệm tiền."

 

Tạ Cửu Tư cảm thấy phản ứng của Cố Thời có gì đó không đúng.

 

Anh đưa Cố Thời về nhà, nhìn hai ly bìm bìm trên bàn, càng nghĩ càng thấy không đúng, thế là cũng đi theo đến ngoài Điện Sơn Môn của Thương Ngô Quan, đi đến sân Cố Thời đang ở.

 

Cố Thời phát hiện Cố Tu Minh vẫn chưa ra ngoài.

 

Nhưng đồ ăn và khoai lang đỏ trong nồi để dành cho ông đã được ăn hết.

 

Cố Thời rửa nồi, định đến sân sau hái hai cây cải bắp thì nhìn thấy Tạ Cửu Tư ở ngoài bếp đẩy cửa đi vào.

 

Cố Thời sửng sốt: "?"

 

Tạ Cửu Tư nói bằng trực giác: "Tôi tới ăn cơm."

 

Cố Thời cười một tiếng: "Không phải anh ăn ở nhà ăn sao?"

 

Tạ Cửu Tư ngay thẳng: "Nhưng cậu không vui."

 

"Tôi không có." Cố Thời nhanh chóng phủ nhận.

 

"?" Tạ Cửu Tư hơi mờ mịt, "Vậy hả?"

 

Cố Thời gật đầu một cách chắc chắn, sau đó hơi nâng cằm lên, khóe miệng nhếch lên: "Nhưng tới cũng đã tới rồi, tôi sẽ cho anh xem tay nghề của tôi!"

 

Cố Thời có một món sở trường, cậu học được khi làm công rửa chén trong quán ăn Hồ Nam lúc trước.

 

Ớt cay trứng vịt Bắc Thảo cà tím*, thơm ngon dễ chế biến, rất thích hợp để ăn kèm với cơm.

 

*Tên tiếng Trung của món này là "擂辣椒皮蛋茄子", mình search ra tên tiếng Anh là "mashed pepper with preserved egg end eggplant".

 

Ngay cả ông già không thích ăn cay cũng có thể ăn ba chén cơm lớn với món này!

 

Cố Thời hưng phấn dẫn Tạ Cửu Tư đến vườn trồng cà tím, sau đó đi xuống hầm lấy trứng vịt Bắc Thảo rồi đặt lên bếp nhóm lửa.

 

Bữa tối gồm hai món chay, một món thịt và một món canh, Tạ Cửu Tư ăn sạch sẽ ớt cay và nồi cơm.

 

Cố Thời đang uống canh trứng rong biển, chợt nhìn thấy tin nhắn WeChat hiện lên trên điện thoại của mình.

 

Là Chu Văn nhắn đến, một đoạn nhắn thoại.

 

Cố Thời mở ra, nghe thấy tiếng chó sủa ngắt quãng lúc ẩn lúc hiện.

 

【 Chu Văn: Cứu bé!! 】

 

Ban đầu Cố Thời định tra điển tịch, bây giờ có Tạ Cửu Tư ở đây, không hỏi thì phí quá.

 

"Tạ Cửu Tư, có loại yêu quái dạng chó nào có thể sử dụng lửa không?"

 

Tạ Cửu Tư: "Hỏi Bạch... Hỏi Đế Thính đi."

 

Cố Thời dứt khoát tag Đế Thính trong group.

 

Nhưng người trả lời cậu đầu tiên không phải Đế Thính, mà là Tất Phương.

 

【 Tất Phương: Là Họa Đấu nhỉ, chó của nhà Trọng Lê, Trọng Lê cũng tỉnh rồi? 】

 

Cố Thời quay đầu nhìn Tạ Cửu Tư: "Trọng Lê là ai?"

 

Cái này thì Tạ Cửu Tư biết: "Hỏa Thần, từng giúp đỡ con người, được con người ca ngợi là "Chúc Dung"."

 

Cái tên thật quen thuộc.

 

Cố Thời rất kính nể.

 

Tạ Cửu Tư hỏi: "Trọng Lê và Tất Phương đều thuộc hỏa, là bạn thân, cậu có tin tức về cậu ta?"

 

"Không phải, nếu có tin tức thì chắc là Họa Đấu." Cố Thời kể chuyện của Chu Văn cho Tạ Cửu Tư.

 

"Có lẽ Họa Đấu ngửi được mùi của Tất Phương trên người con người kia." Tạ Cửu Tư đặt đũa xuống, "Bây giờ vẫn chưa rõ tình huống của Trọng Lê, nên nhanh chóng dẫn nó về càng sớm càng tốt."

 

Cố Thời cũng đặt đũa xuống: "Vậy tôi đi ngay đây."

 

"Tôi đi với cậu, Họa Đấu là thuộc hạ của Hỏa Thần, nó khá mạnh." Tạ Cửu Tư ung dung nói, "Nhưng nhờ Lý Bế Chủy, tôi phát hiện năng lực thuần hóa thú của tôi không tệ lắm, thuần phục Họa Đấu chắc là không khó khăn gì."

 

Lý Bế Chủy đang nhảy Disco hăng say bỗng hắt xì một cái.

 

°°°°°°°°°°

 

Lời editor: Mà Lý Bế Chủy con gì ấy nhỉ, không thấy nhắc đến.

Bình Luận (0)
Comment