Vừa Nhìn, Anh Liền Thích Em

Chương 25

Hôm nay tôi thăng thiên rồi.

Hôm nay Chu Châu cũng thăng thiên rồi

—— [Sổ tay ghi chép tính năng máy xúc]

Thử tưởng tượng khung cảnh này thử xem: Bạn ngồi ăn đồ nướng trong sân, độc lập tự do ăn rất mãn nguyện, dư vị sau khi ăn tuyệt vời vô cùng, đến mức bạn không nỡ đánh răng. Đúng lúc này, hàng xóm trèo vào vườn nhà bạn, không chỉ lật luôn bàn đồ nướng của bạn, mà còn ấn bạn lên cửa, đánh chiếm thành trì, đến cả chút ít mùi đồ nướng còn lại trong khoang miệng bạn cũng bị cướp sạch.

Bạn sẽ có phản ứng thế nào.

Lúc này, Đường Vãn Vãn đang đối mặt với vấn đề này.

Cổ đẩy Thẩm Khác ra, hơi buồn bực: “Thẩm Khác anh đói lắm à?”

Thẩm Khác: “??”

Đường Vãn Vãn: “Sao anh lại muốn ăn cả mùi thịt nướng trong miệng tôi?! Nếu anh đói thế, ban nãy ở sạp đồ nướng, anh gọi nhiều xiên nướng vậy sao không ăn rồi lại cướp trong mồm tôi??”

Thẩm Khác: ????

Thẩm Khác tức tới phát cười: “Đường Vãn Vãn, em cảm thấy tôi đang cướp mùi đồ nướng trong miệng em à?”

Đường Vãn Vãn tức tới sắp khóc: “Lẽ nào không phải ư?”

Thẩm Khác: “Giờ trong miệng em vẫn còn mùi xiên nướng à?”

Đường Vãn Vãn rơi một giọt nước mắt: “Không! Còn! Nữa! Bị anh ăn hết rồi, cái đồ— ưm—”

Thẩm Khác lại lần nữa lấp kín môi cô, còn hung dữ hơn lần trước.

Lần này không chỉ đánh thành chiếm đất mà còn thổi lửa đốt núi.

Đường Vãn Vãn bị hôn cho ngơ ra.

Trong đầu cô chợt xuất hiện một khung cảnh thế này.

Sạp đồ nướng trong nhà mình tuy hết rồi, nhưng trong sân lại nở rất nhiều hoa như thể có phép màu, thi nhau đua nở, có hoa hồng, có hoa bách hợp, có hoa oải hương và rất rất nhiều loại hoa tươi không rõ tên, sặc sỡ rực rỡ đủ kiểu đủ dáng thi nhau tung nở.

Bên ngoài sân còn có cả bỏng ngô.

Chiếc máy nổ bỏng bằng tay kiểu cũ, bùng một tiếng cực to, hạt ngô chớp mắt nổ tung, nổ thành hàng trăm vạn hạt bỏng.

Thơm thơm ngọt ngọt, bạn ăn hết miếng này đến miếng khác.

Vì ham ăn nên miệng sưng lên rồi.

*

Hôm sau, tại công ty.

Đường Vãn Vãn chạy tới phòng vệ sinh soi gương, ban nãy cô bị đồng nghiệp trêu, hỏi cô có phải yêu đương rồi không.

“Rõ thế sao?” Cô nhìn môi mình trong gương: “Hình như hơi sưng, có cả vết răng nhưng đâu đến nỗi như môi xúc xích đâu.”

Thẩm Khác thật đáng ghét.

Ở phòng bên cạnh có một cô gái đi ra, nhìn Đường Vãn Vãn trong gương, vừa rửa tay vừa cười nói: “Cô bôi tí son lên che đi là được.”

Đường Vãn Vãn: “Giờ cô đánh son chưa?”

“Đánh rồi.”

“Màu cũng đẹp đấy. Hãng nào vậy, tôi cũng mua một cái.

“Màu môi và chất môi của mỗi người khác nhau, yêu cầu về son cũng khác nhau, với cả, son môi phải phối theo màu sắc, kiểu dáng quần áo cô mặc mỗi ngày.” Cô gái phổ cập một lần kiến thức thường thấy về son môi, cũng nói luôn màu son và hãng son mà cô ấy đang dùng.

Đường Vãn Vãn nghe tới mức đầu như nổ tung: “Không phải son toàn màu đỏ cả à?”

Cô gái: “…”

Đường Vãn Vãn xua tay: “Thôi, phiền phức quá, làm phụ nữ khổ thật.”

Cô gái: “…”

Cả ngày Đường Vãn Vãn đều không tập trung mà cứ hồn bay lơ lưng đâu đấy.

Tối qua Thẩm Khác hôn cô ba lần, lần nào cũng là hôn kiểu Pháp.

Lần cuối cùng là cô chủ động hôn. Ôm mặt.

Đường Vãn Vãn cảm thấy lúc đó cô chắc chắn bị hạ độc rồi, chứ không sao lại chủ động kéo Thẩm Khác đòi hôn chứ?

Thẩm Khác còn vừa hôn vừa xoa đầu cô, khung cảnh có chút vượt khỏi tầm kiểm soát, cảm giác như làm loạn cả luân thường đạo lý.

Cuối cùng cô bừng tỉnh, đẩy Thẩm Khác ra chạy về nhà.

Nụ hôn đầu mất rồi, cô thăng thiên rồi.

Mùi vị của việc hôn môi hoá ra là đắc đạo thăng thiên.

Một đêm không mơ, ngủ một giấc ngọt ngào tới sáng.

Đường Vãn Vãn nằm bò ra bản, gửi weixin cho Chu Châu: [Tao tha hoá rồi. Tao thăng thiên rồi.]

Chu Châu: [Tao cũng tha hoá cũng thăng thiên rồi.]

Đường Vãn Vãn: [Nụ hôn đầu của tao mất rồi.]

Chu Châu: [Lần đầu kết hôn của tao cũng mất rồi.]

Đường Vãn Vãn: [Mày đừng bắt chước tao.]

Đường Vãn Vãn: [Ủa alo?????]

Đường Vãn Vãn: [Lần kết hôn đầu á!!!!]

Chu Châu: [Mày mau ra vòng bạn bè ngồi đợi tao đi, like đầu bình luận đầu, tung hoa đầu tiên cho tao!!!]

Đường Vãn Vãn vội mở vòng bạn bè ra, reset lại.

Status giây trước Chu Châu mắng đăng lên, Đường Vãn Vãn còn chưa kịp nhìn đã like đầu và bình luận đầu tiên luôn: [Tung hoa tung hoa tung hoa.]

Làm xong tất cả, cô mới nhìn kỹ lại nội dung status này, sợ tới mức vứt điện thoại lên bàn.

Rồi cô lại cầm lên, đọc từng chữ.

Chu Châu: [Bởi vì ảnh lớn tuổi, bởi vì ảnh không thích tắm. “Ảnh”]

Trong bức ảnh, tay lớn ôm lấy tay nhỏ, bàn tay nhỏ cầm hai tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ rực.

Đây là một status có kèm định vị, định vị hiển thị là ở cục dân chính khu Đông Thành, Thành phố Đồng.

Đường Vãn Vãn: !!!!!!!

Ngất luôn.

Chu Châu gọi mấy cuộc cô đều không nghe, cô bịt tai mình lại, hổng nghe đâu hổng nghe đâu, như thể bị nữ chính Quỳnh Dao nhập.

Không! Chấp! Nhận! Nổi!

Cảm giác như thể bị Chu Châu cắm sừng vậy.

Không phải Chu Châu đã nói sẽ cùng cô độc thân đến cùng, cả đời này không kết hôn sao? Đã hứa là cùng debut mà cô ấy lại lén lút solo rồi!

Đợi đã, Chu Châu yêu đương lúc nào? Cô ấy tìm đâu ra tên đó.

Đầu Đường Vãn Vãn như nổ tung, tối qua cô ngơ ngơ giao nụ hôn đầu cho Thẩm Khác, đầu vốn dĩ đã ngơ ngơ, giờ Chu Châu lại cho cô thêm một gậy cảnh cáo.

Trong đầu cô toàn là, cô và Thẩm Khác loạn luân rồi, Chu Châu thì cắm sừng cô lén kết hôn rồi.

Đường Vãn Vãn nằm bò ra bàn, cùng lúc gửi cùng một tin nhắn cho Thẩm Khác và Chu Châu, chỉ hai chữ: [Nghỉ chơi.]

*

Thẩm Khác lại sốt rồi.

Từ lúc quay về từ chuồng lợn, anh bắt đầu sốt đi sốt lại, hạ sốt rồi qua một lúc lại bắt đầu sốt. Sốt nặng sốt nhẹ thi nhau kéo tới.

Tối qua lúc anh tới sạp đồ nướng thì đã hạ sốt. Sau đấy có lẽ do hứng gió ở sạp đồ nướng, cũng có thể là bị mùi dầu khói làm cho buồn nôn, trên đường từ tiệm nướng về tới khu chung cư, anh đã bắt đầu khó chịu, đau đầu, chóng mặt.

Quên luôn cả việc bị câu nói nào của Đường Vãn Vãn chọc tức, bắt đầu cãi nhau với cô, cãi đến tận cửa nhà.

Người anh lúc đó lúc lạnh lúc nóng, đầu óc choáng váng. Nhìn Đường Vãn Vãn như thể não làm bằng sắt thì vừa tức vừa sầu, nhất thời xúc động cưỡng hôn cô.

Ba lần, lần cuối là cô chủ động.

Có lẽ cô bị doạ nên dán sát tới vậy vẫn chưa nhận ra anh bị sốt.

Sau đấy thì cô trốn về nhà khóa cửa lại.

Thẩm Khác đứng ở ngoài gần một tiếng, cơ thể càng ngày càng không chống cự nổi nữa. Thế là anh bảo AI Đường Mông Chó gọi tài xế tới, quay về nhà họ Thẩm truyền nước.

Ngủ một giấc, sáng nay tỉnh lại đã hạ sốt.

Sau khi ăn sáng, Thẩm Khác đi vào vườn coi bé Ba.

Anh nghĩ, tối qua loạn cào cào như vậy, muốn hiểu được nụ hôn đó chắc dung lượng não của Đường Vãn Vãn cũng phải làm việc cật lực. Thế nên anh nhân lúc nóng rèn sắt, giúp cô hiểu được vậy.

Cách giải thích của anh là — mang bé Ba tới tìm Đường Vãn Vãn, nói cho cô nghe về xuất thân của bé lợn này, thuận lý thành chương cùng cô ôn lại chuyện cũ rồi tỏ tình.

Lúc anh ra sân tìm bé Ba, bé Ba có vẻ đang dỗi, dùng tốc độ một trăm mét vượt rào xông về phía anh, húc anh bay ra vườn hoa.

Vườn hoa đang tưới nước, vòi tưới nước 360 độ.

Thẩm Khác bị tưới ướt đẫm lại bắt đầu sốt.

Nằm mê man trên giường một ngày lại nhận được tin nhắn Đường Vãn Vãn muốn nghỉ chơi anh.

Thẩm Khác: “?”

Lẽ nào Đường Vãn Vãn bị lây cảm từ anh ư?

Thẩm Khác muốn hỏi thẳng cô nhưng nghĩ lại, với lối logic não bộ của Đường Vãn Vãn, chắc chắn sẽ cảm thấy nụ hôn cô tối qua là muốn truyền bệnh cho cô.

Thẩm Khác gọi A Giang tới, ngồi xe của cậu ta lén lút rời khỏi nhà họ Thẩm.

*

Đường Vãn Vãn mất hồn mất vía tan làm, Chu Châu gửi rất nhiều tin nhắn cho cô, cô đều không đọc, mãi đến khi về tới khu chung cư Hạnh Phúc, cơn tức đã nguôi cô mới từ từ mở ra.

Chu Châu liên tục xin lỗi và giải thích.

Đường Vãn Vãn xem từ trên xuống dưới, kết luận được 4 tin tức quan trọng.

Chu Châu kết hôn chớp nhoáng. Mới chỉ xác định mối quan hệ thật sự với chồng cô ấy được 10 ngày.Công việc của chồng cô ấy rất bận, chuyện đăng ký kết hôn là sáng nay nhất thời quyết định.Hai người bọn họ đều chấm đối phương, cho dù sau này chia tay, cô ấy cũng không hối hận.Bản tính hai người hợp nhau. Ở cạnh anh ấy, Chu Châu cảm thấy vui như động vật.

Đường Vãn Vãn gãi đầu, không thể hiểu nổi vui kiểu động vật là vui kiểu gì.

Chu Châu: [Có nhân thì sẽ có quả, báo ứng của ảnh chính là tao.]

Chu Châu: [Vãn Vãn, thật ra, mày biết ảnh đó.]

Sau đó Chu Châu gửi mặt trong giấy chứng nhận kết hôn của bọn họ tới.

Bức ảnh 20 phân, một nam một nữ dựa vào nhau, trong từng đường tơ kẽ tóc cũng vô cùng ngọt ngào.

Cô gái đáng yêu dịu dàng, người đàn ông mạnh mẽ cường tráng.

Ơ ấy, khuôn mặt người đàn ông này quen quen.

Lại nhìn tên – Cao Bằng Phi.

???!!!

Đối tượng xem mắt đầu tiên của Đường Vãn Vãn, anh cảnh sát tiếp tục bày sạp xem mắt trong quán rượu ấy.

Chu Châu miêu tả anh ta thế nào nhỉ? Đo bằng mắt thì khoảng mười tám, lúc ngồi xuống khung đùi khụ khụ khụ.

Bình Luận (0)
Comment