Vừa Nhìn, Anh Liền Thích Em

Chương 32

—— [Sổ tay ghi chép tính năng máy xúc]

Trương Kỳ Chính và Đường Vãn Vãn là cùng một chuyên ngành, Trương Kỳ Chính học ở lớp 3, Đường Vãn Vãn học lớp 2, tuy không cùng một lớp, nhưng có vài lớp học chung sẽ học cùng, nên đều quen nhau cả.

Thành tích chuyên ngành của Trương Kỳ Chính rất tốt, hồi năm ba còn được chọn làm thành viên của nhóm sáng tạo khoa học kỹ thuật của trường, hồi đó Đường Vãn Vãn cũng trong nhóm này. Bọn họ đại diện trường tham gia cuộc thi sáng tạo khoa học kỹ thuật sinh viên toàn quốc và nhận được giải nhất.

Cũng chính từ lúc ấy Trương Kỳ Chính mới có tình cảm với Đường Vãn Vãn, nhưng biết sao Đường Vãn Vãn lại cứng rắn quá, chưa từng rung rinh.

Đại học Khoa học kỹ thuật nằm ở Thành phố Đồng. Giáng sinh năm tư lại đúng vào cuối tuần, Đường Vãn Vãn tan học bèn về nhà luôn, lúc Trương Kỳ Chính gõ nồi gọi tỏ tình ở dưới lầu trong đêm Giáng sinh cô không có ở trường. Có người đã gửi video Trương Kỳ Chính vào lớp, Đường Vãn Vãn xem rồi lại quên béng mất, không hề để tâm.

Tính tình Trương Kỳ Chính khá bướng bỉnh và hơi cố chấp.

Lúc anh ấy tỏ tình, có người đã nói với anh ấy rằng Đường Vãn Vãn không có ở ký túc xá, nhưng Trương Kỳ Chính không tin, anh ấy ôm nổi ngồi đợi dưới toà ký túc, đợi tới khi ký túc tắt đèn, quản lý ký túc ra đuổi anh ấy, anh ấy mới đi. 

Đến thứ hai quay lại trường, buổi sáng sau khi tan học, Đường Vãn Vãn bị Trương Kỳ Chính ôm một cái nồi chặn lại ở hành lang.

Mặt Trương Kỳ Chính đỏ bừng, lắp bắp nói lại quá trình rèn giũa cái nồi sắt này.

Đường Vãn Vãn chăm chú lắng nghe rồi đưa ra lời chất vấn: “Tỷ lệ cát silic của cậu hình như sai rồi.”

Trương Kỳ Chính sững người: “Tớ đã cân chuẩn từng gam một, trước khi chế tạo tớ cũng đã dùng chất lỏng với tỉ lệ tương tự để thí nghiệm rồi, tớ cảm thấy không có vấn đề gì cả…”

“Trong phòng thí nghiệm và thực tế thao tác cũng sẽ có chênh lệch mà.”

Hai người đột nhiên trở nên học thuật rồi bắt đầu nghiêm túc thảo luận về chủ đề này.

Cuối cùng, Đường Vãn Vãn nói: “Thế cậu đã mở nồi ra chưa?”

“Vẫn chưa.” Mắt Trương Kỳ Chính sáng lấp lánh: “Để tớ mở nồi ra rồi lại tới tìm cậu nhé.”

Đường Vãn Vãn: “Được.”

Trương Kỳ Chính cầm chiếc nồi sắt tung tăng rời khỏi đó. Một bạn nữ đứng bên cạnh chứng kiến tất cả mọi chuyện há hốc mồm.

Bạn nữ đó vỗ vỗ vai Đường Vãn Vãn: “Cao tay thật, quả là quá cao tay.”

Đường Vãn Vãn: “…”

Bạn nữ đó: “Không ngờ cậu lại dùng cách này để từ chối Trương Kỳ Chính nha, cậu ta là Trương Kỳ Chính đó, giáo sư nói chuyện với cậu ta cũng phải đồ mồ hôi đấy.”

Đường Vãn Vãn: “Tớ đâu có từ chối gì đâu, những gì tớ vừa nói đều dựa trên số liệu đấy.”

Bạn nữ đó: “?”

Cảm giác server máy chủ của hai người hơi khang khác à nha.

Bạn nữ đó: “Cậu cảm thấy Trương Kỳ Chính ôm nồi tới tìm cậu làm gì?”

“Đêm Giáng Sinh cậu ta đứng dưới lầu gọi tớ, bạn cùng phòng tớ nói là cậu ta thích tớ, tớ cũng tưởng là vậy, nhưng giờ tớ lại nghĩ là không phải.” Đường Vãn Vãn suy nghĩ: “Giờ tớ chắc chắn là cậu ta tới tìm tớ để thảo luận việc rèn nồi sắt.”

Bạn nữ kia: “…”

Việc Trương Kỳ Chính đêm Giáng Sinh đứng dưới lầu gọi tỏ tình lại tặng nồi, hôm sau lại cầm nồi chặn Đường Vãn Vãn ở hành lang lại bị cô dùng số liệu thực tế để phủ nhận như thế.

Sự việc này nhanh chóng lan truyền trong viện cơ điện, từng một thời trở thành chủ đề trò chuyện giải sầu sau giờ học của mọi người.

Sau đấy còn có người cho rằng cái nồi của Trương Kỳ Chính này giống y hệt cái nồi thần kỳ của Sói Đỏ vậy, có cùng một tác dụng như vậy.

Sói đỏ là nhân vật chính trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng “Cừu vui vẻ và sói xám”, chiếc nồi thần kỳ là một đặc điểm đặc trưng của nó. Cái trend chiếc nồi thần kỳ lúc ấy đã tạo ra rất nhiều tác phẩm đu trend, bày đủ các trò trêu chọc ma quỷ các thứ.

Thậm chí có người còn nói đùa với Trương Kỳ Chính, cho anh ấy một ý tưởng tệ hại, bảo anh ấy học theo Sói Xám, dùng cái nồi này hầm một con dê cho Đường Vãn Vãn, nói không chừng Đường Vãn Vãn vui quá sẽ nhận cái nồi này đấy.

Đương nhiên Trương Kỳ Chính không hầm dê, mà anh ấy nấu một nồi cơm.

Bởi vì lần trước Đường Vãn Vãn nói với anh, bảo anh “mở nồi” rồi hẵng tìm tới cô. Mở nồi tức nghĩa là thực hiện biện pháp bảo dưỡng nồi trước khi dùng lần đầu tiên, sau khi mở nồi xong, mới có thể dùng được bình thường.

Một tối tự học nọ, anh nấu một nồi mì, rồi gọi điện thoại cho Đường Vãn Vãn, báo rằng anh đã mở nồi, mời cô nghiệm thu. Đường Vãn Vãn đang ngồi trong phòng tự học làm bài tập, sau khi nhận điện thoại, cô cũng chẳng nghĩ nhiều, một mình đi ra khỏi phòng tự học.

Trương Kỳ Chính đang bê nồi đứng đợi ở vườn hoa ngoài tòa giảng đường, nhìn thấy Đường Vãn Vãn đi tới, anh ấy mong đợi mở nắp nồi ra: “Cậu đói chưa? Tớ nấu bữa khuya nè.”

Nước trong nồi còn đang nóng bốc khói, bên trong là một con mèo đã nấu chín.

Đường Vãn Vãn sợ hãi, cơ thể hành động nhanh hơn não bộ, cô đấm một phát từ dưới đáy nồi lên.

Chiếc nồi sắt úp lên đầu Trương Kỳ Chính, nước mì nóng hồi và con mèo chết trong nồi xả lên mặt cậu ta.

Trương Kỳ Chính “điên rồi”.

Chuyện này rất ít người biết.

Tốt nghiệp gần kề, cố vấn học tập cố gắng giảm sức ảnh hưởng của chuyện này xuống mức thấp nhất, còn liên tục dặn dò Đường Vãn Vãn, không cho cô kể chuyện này cho những người không liên quan khác nghe.

Đường Vãn Vãn đồng ý để cho trường học toàn quyền xử lý.

Nhà trường đã can thiệp điều tra nhưng không thu được kết quả gì.

Mèo không phải là do Trương Kỳ Chính nấu, anh không biết ai đã “thay xà đổi cột”, đổ mì của cậu ta đi rồi đổi thành một con mèo chết.

Bác sĩ nhà trường khám nghiệm tử thi cho chú mèo và đưa ra kết luận, mèo đã bị luộc sôi tới chết.

Bạn cùng phòng Trương Kỳ Chính làm chứng, cậu ấy nấu mì ở trong ký túc, hơn nữa bọn họ chưa từng nhìn thấy mèo ở ký túc, càng không nghe thấy tiếng mèo kêu.

Cứ vậy, chuyện này đã thành một “vụ án tâm linh”.

Nhưng tâm lý và tinh thần của Trương Kỳ Chính dần dần có vấn đề, sau đấy thậm chí cậu ấy không thể tự lo liệu cho cuộc sống của mình nữa nên đã bị người thân lén đón về nhà.

Nhà họ Trương là một gia đình bình thường, trong nhà có hai anh con trai, anh con cả là Trương Tông Chính, anh con cút là Trương Kỳ Chính.

Tính cách của Trương Tông Chính khá điềm tĩnh hướng nội, năng lực làm việc cũng rất tốt. Lúc em trai xảy ra chuyện, anh ấy đang trong giai đoạn khởi nghiệp. Công ty vừa có chút thành công, ngày nào anh ấy cũng ở lại công ty, rất ít khi quan tâm tới chuyện ở nhà. Bố mẹ hiểu anh ấy vất vả nên không kể chuyện này ra làm phiền lòng anh ấy, cũng vì vậy đã bỏ lỡ giai đoạn chữa trị tốt nhất cho Trương Kỳ Chính.

Ban đầu bố mẹ Trương còn không biết nguyên nhân con trai mình bị vậy, tưởng là anh ấy học hành áp lực nên mới thế, định để cho anh gap year một năm ở nhà chữa cho khoẻ.

Sau đó nghe nói ở đâu đó, thằng nhóc này bị vậy là vì một đứa con gái.

Đi nghe ngóng khắp nơi, không biết nghe được ở đâu một phiên bản nửa giả nửa thật.

Trương Kỳ Chính vì để tỏ tình với một cô gái mà đã tự mình chế tạo một cái nồi sắt định tặng cho cô gái ấy rồi lại bị cô ấy từ chối sỉ nhục trước mặt, yêu cầu cậu ấy dùng cái nồi này nấu cơm cho mình. Trương Kỳ Chính thành thật đi nấu một nồi cơm, lúc bê cho cô, nhân lúc cậu ấy không chú ý, cô gái đó đã lén bỏ một con mèo chết vào trong nồi, rồi vu khống cho Trương Kỳ Chính, đổ cả cơm cả con mèo chết lên mặt cậu ấy, nhằm chế giễu cậu ấy. Trương Kỳ Chính chịu hai luồng đả kích, tâm lý bất bình thường nên mới mắc bệnh tâm thần.

Bố mẹ Trương nghe xong thì sốc lắm, bèn tới trường làm loạn.

“Chứng cứ” đầy đủ – video Trương Kỳ Chính gõ nồi hét tỏ tình; ảnh Trương Kỳ Chính cầm nồi chặn Đường Vãn Vãn ở hành lang giảng đường; ảnh Đường Vãn Vãn hất cả mì cả mèo chết lên mặt cậu ta; ảnh Trương Kỳ Chính đầu đội nồi đang hét to.

Không tìm được người đổi trắng thay đen, tức nói theo cách khác thì là ai cũng có thể là người ấy, bao gồm cả Đường Vãn Vãn.

Lúc ấy còn có người tiết lộ cho bố mẹ Trương, Đường Vãn Vãn và Trương Kỳ Chính đều nộp đơn xin tuyển thẳng thạc sĩ của trường, nhưng cuối cùng suất đó lại dành cho Đường Vãn Vãn, còn Trương Kỳ Chính lại không được. Sự “kỳ diệu” và “trùng hợp” của chuyện này, chỉ cần bạn muốn là có thể giải thích theo nhiều kiểu.

Tổng hợp tất cả “bằng chứng” lại, Đường Vãn Vãn không thể phản bác.

Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của bố mẹ Trương, nhà trường đành dàn xếp mọi chuyện cho yên, huỷ suất tuyển thẳng thạc sĩ và bầu chọn sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của Đường Vãn Vãn.

Nhưng bệnh tình của Trương Kỳ Chính không vì “Đường Vãn Vãn bị nhận phạt” mà trở nên đỡ hơn, bố mẹ Trương thù lắm, từng kéo Đường Vãn Vãn tới nhà gặp Trương Kỳ Chính, còn định trả thù bằng cách mà cô đã làm với con mình.

Mẹ Trương đã nấu sống một con mèo ở nhà, định học theo cách mà Đường Vãn Vãn đã làm, đổ con mèo chết đó lên mặt cô, để cô nếm thử mùi vị ấy.

Lúc bà ta ném con mèo chết ấy sang, Trương Kỳ Chính đột nhiên lao từ trong phòng ngủ ra đứng chặn trước mặt Đường Vãn Vãn.

Con mèo chết ấy lại lần nữa đập lên mặt Trương Kỳ Chính.

Mẹ Trương suýt chút nữa ngất xỉu, Trương Kỳ Chính bị k*ch th*ch, bệnh tình lại nặng thêm.

Vì có Trương Kỳ Chính “bảo vệ” nên bố mẹ Trương không tới tìm Đường Vãn Vãn nữa.

Không ai hay biết, hôm đó sau khi quay lại trường, tâm trạng của Đường Vãn Vãn rất suy sụp, kể từ lúc đó, cô đã lâm vào trạng thái sợ hãi bất an tự trách trong một khoảng thời gian dài… các chứng mất ngủ, chán ăn, lần lượt tìm tới cô…

Mùa tốt nghiệp, ai cũng bận thực tập, mới bước ra xã hội, ai nấy đều phải chịu đựng những cú quật ngã và sự tàn khốc của hiện thực, bận rộn việc của mình tới sứt đầu mẻ trán nên chẳng còn hơi đâu đi hóng hớt chuyện.

Nên việc tâm trạng của Đường Vãn Vãn tụt mood không khiến mọi người để ý tới lắm.

Cố vấn học tập và bên phía nhà trường liên tục chèn ép cô, không cho cô lan những tin đồn bất lợi ra, cô không nói với ai khác thật, kể cả bố mẹ.

Khoảng thời gian đó, cô đã mắc chứng rối loạn căng thẳng sau sang chấn với mèo, Chu Châu học chuyên ngành thú ý, thực tập tại bệnh viện thú y, ngày nào cũng tiếp xúc với chó mèo, nên chủ đề trò chuyện hàng ngày đều liên quan tới mấy con động vật nhỏ này, vì sợ nghe thấy chữ “mèo” nên cô đều cố ý né Chu Châu.

Chu Châu biết tâm trạng cô không tốt, tưởng cô bị chấn thương tình bạn. Vì không lâu trước đó, hoa khôi ngành điện tử là Vương Tiểu Âm đã lén lấy căn cước của Đường Vãn Vãn đi bệnh viện để phá thai, sau khi biết chuyện này, Đường Vãn Vãn bị đả kích đã đoạn tuyệt quan hệ bạn bè với Vương Tiểu Âm. Chu Châu vì thấy bất công cho Đường Vãn Vãn nên đã từng tìm Vương Tiểu Âm để xả giận thay cho Đường Vãn Vãn. Nhưng hình như Đường Vãn Vãn không muốn nói nhiều về mấy chuyện này, sau nhiều lần, cô ấy cũng chỉ “báo chuyện vui chứ không báo chuyện buồn”, hai người cũng chỉ nói mấy chuyện tích cực…

Từ nhỏ Đường Vãn Vãn đã là người cứng rắn, có lúc cũng cố chấp, cô suy nghĩ mọi thứ đều rất thẳng thắn, không ghim thù lâu, có gì nghĩ không thông thì sẽ để đó không nghĩ nữa, ăn một bữa ngon ngủ một giấc mai là hết.

Ngây thơ dứt khoát đơn giản, lúc đó, tất cả những thứ này đã trở thành khuyết điểm chí mạng của cô.

Lúc cô ăn không ngon ngủ không yên, gặp phải chuyện không nghĩ thông nổi thì cách này không còn tác dụng nữa. Cô từng hai ngày liên tục không ăn không uống không ngủ, chỉ nằm trên giường suy đi nghĩ lại một chuyện — Tại sao lại đổ cho cô là người đổi con mèo chết đó chứ? 

Cô nghĩ mãi cũng không hiểu.

Cứ đâm đầu vào chỗ bế tắc là một chuyện đáng sợ, đặc biệt là với những người cứng rắn, có đâm nát toét đầu ra cũng không chui ra nổi.

Trước đây cô chưa từng suy nghĩ mấy vấn đề hão huyền như triết lý cuộc sống, giờ như là báo ứng, tất cả những thứ này cùng một lúc ào về phía cô.

Cô bắt đầu suy nghĩ sao con người phải sống, ý nghĩa của việc sống là gì, không tìm được ý nghĩa của việc sống có phải có nghĩa là cô sống vô tích sự không…

Cuối cùng, thậm chí cô còn nghĩ tới cái chết.

Lúc ấy, cô đang thực tập ở xưởng xe, người thầy dẫn dắt cô là Triệu Mãnh.

Bình Luận (0)
Comment