“Na Na, cô đừng như vậy…” Thẩm Kỳ Nhiên thấy Lạc Na khóc đến ngây người, nhất thời không biết giải thích thế nào.
“Thật ra… Du Tư Tháp không giống như chúng ta nghĩ đâu, cô đừng lo lắng quá.”
“Cái gì mà ‘không giống như chúng ta nghĩ’?” Lạc Na vừa lau nước mắt, đôi mắt đỏ hoe nhìn hắn.
“Chẳng lẽ anh định nói, thật ra hắn là người tốt sao?”
“…”
Lạc Na vừa nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Kỳ Nhiên,
trong lòng lập tức chùng xuống.
Đây rõ ràng là dấu hiệu bị tẩy não, vừa lừa thể xác lại lừa cả tâm hồn. Họ đã quá coi thường tên cặn bã Du Tư Tháp này!
“Kỳ Nhiên” Lạc Na túm lấy vai Thẩm Kỳ Nhiên, nhìn thẳng vào mắt cậu , vẻ mặt nghiêm túc.
“ Anh mau tỉnh táo lại đi! Anh đã bị con độc trùng Du Tư Tháp kia mê hoặc rồi! Giờ dừng lại vẫn còn kịp!”
“ Tôi không có…”
“Nếu không phải vậy thì sao cậu lại có thể nói giúp kẻ thù không đội trời chung của chúng ta!”
“…” Nói cũng sai, không nói cũng sai, Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy mình thật khó xử.
Lạc Na đột nhiên kêu lên một tiếng: “À! Tôi hiểu rồi!”
Thẩm Kỳ Nhiên: ?
Cô lại biết chuyện gì vậy?
“Kỳ Nhiên” Lạc Na căng thẳng hạ thấp giọng.
“Có phải vấn đề kỳ đ*ng d*c của anh đột nhiên được giải quyết rồi không?”
Cô càng nghĩ càng thấy hợp lý. Dù sao Thẩm Kỳ Nhiên không thể vô duyên vô cớ lại nói giúp Du Tư Tháp được.
“ Anh bị ảnh hưởng bởi pheromone của mùa sinh sản, bị Du Tư Tháp hấp dẫn, nên mới nhìn hắn bằng con mắt khác, đúng không?”
“…”
Lạc Na đau lòng vỗ vỗ vai Thẩm Kỳ Nhiên, nói với giọng đầy xót xa.
“Thôi được rồi, chuyện này cũng bình thường thôi, nhiều người cũng sẽ như vậy. Đợi mùa sinh sản kết thúc, anh sẽ có thể trở lại bình thường. Nhưng khi anh tỉnh táo lại, chắc chắn sẽ muốn đào hố chôn mình ngay tại chỗ, tôi là người từng trải mà, tôi hiểu anh .”
“…”
Na Na, rốt cuộc trước đây cô đã trải qua những gì vậy?
Phu nhân Lộ Ti, chuyên viên trang điểm, đã mang theo dụng cụ bước vào. Lạc Na không tiện tiếp tục bàn luận về Du Tư Tháp với Thẩm Kỳ Nhiên, vỗ vai cậu rồi rời đi. Thẩm Kỳ Nhiên vốn định kể cho Lạc Na việc Du Tư Tháp chủ động cung cấp thông tin tình báo, nhưng nhìn thái độ của đối phương, có lẽ dù có nói cũng sẽ bị cho là mình đang giúp Du Tư Tháp tẩy trắng. Thôi, vẫn là đợi một thời gian nữa rồi nói vậy…
Nhưng lời nói của Lạc Na đã gợi ý cho Thẩm Kỳ Nhiên. Cậu cảm thấy mình đã hiểu được nguyên nhân vì sao Du Tư Tháp đột nhiên biến thành một con trùng ngốc bạch ngọt “não tình yêu”.
Sau đó, buổi biểu diễn diễn ra suôn sẻ. Không biết có phải do pheromone đã được ổn định hay không, khán giả dưới khán đài tuy vẫn cuồng nhiệt, nhưng không còn điên cuồng tấn công kết giới tinh thần lực như những lần trước.
Kể từ khi mùa sinh sản bắt đầu, đây là lần đầu tiên Thẩm Kỳ Nhiên không cần vừa biểu diễn dương cầm vừa phải bổ sung kết giới tinh thần lực của mình, thuận lợi kết thúc buổi biểu diễn.
Ung dung cúi chào kết màn, Thẩm Kỳ Nhiên trở lại hậu trường. Vì hôm nay người hâm mộ khá lý trí, cậu không cần vội vàng rút lui như chạy nạn, định trang điểm xong rồi mới đi. Không ngờ vừa đẩy cửa bước vào, đã thấy có người đang đợi mình bên trong.
“Sao anh lại ở đây?” Nhìn thấy Du Tư Tháp ung dung ngồi trong phòng, Thẩm Kỳ Nhiên rất ngạc nhiên. Hôm nay là thời gian làm việc, đối phương thân là thủ lĩnh Cục An Toàn, công khai trốn việc như vậy cũng được sao?
“ Tôi muốn gặp cậu thì đến thôi.”
Thiệu Hành thậm chí còn bán cả tài liệu mật của Cục An Toàn, đương nhiên cũng không muốn gánh vác công việc của Cục An Toàn cho nguyên chủ. Dù sao, hắn chỉ cần một thân phận như vậy mà thôi, chứ không phải thật sự làm công cho Đảng Trùng Tộc.
“Dù sao cũng không ai dám quản tôi.”
“…” Trốn việc để “sờ cá” mà còn nói được một cách hợp tình hợp lý như vậy, phục thật.
“Du Tư Tháp” đứng dậy, như biến ảo thuật, trong tay đột nhiên xuất hiện một bó hoa, vẫn là hoa ly trắng muốt:
“Tặng cậu , chúc mừng cậu hôm nay biểu diễn thành công.”
Sau buổi biểu diễn, việc người hâm mộ tặng hoa bày tỏ lòng mình là rất thường thấy. Tuy nhiên, vì Thẩm Kỳ Nhiên mỗi lần đều vội vàng rút lui, bên cạnh lại luôn có bảo tiêu vây quanh, nên những bó hoa thực sự có thể đến tay cậu thì đếm trên đầu ngón tay. Thẩm Kỳ Nhiên nhìn bó hoa trong tay người đàn ông, không có ý định nhận.
“Lòng thành đã nhận, hoa thì miễn đi.”
Bị từ chối tặng hoa hai lần liên tiếp, Thiệu Hành có chút không chắc chắn nói: “Anh không thích hoa ly sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên lắc đầu: “Tôi chỉ là không thích anh.”
“Không sao, tôi thích cậu là được rồi.”
Thẩm Kỳ Nhiên vừa tức giận vừa buồn cười, người này mặt dày thật, mình vẫn nên nhắc nhở hắn một chút thì hơn.
“Du Tư Tháp, anh biết bây giờ là mùa sinh sản chứ?”
Thiệu Hành liếc cậu một cái: “Đương nhiên.”
“Anh nói anh thích tôi, thực ra chỉ là bị mùa sinh sản ảnh hưởng, sinh ra ảo giác mà thôi.”
Thẩm Kỳ Nhiên trực tiếp bê nguyên lời Lạc Na ra, học hỏi và áp dụng ngay tại chỗ
“Chờ mùa sinh sản kết thúc, anh tỉnh táo lại, chắc chắn sẽ muốn đào hố chôn mình ngay tại chỗ đấy, thật đấy.”
“…”
Thiệu Hành nhăn mày “ Cậu cho rằng tôi bị mùa sinh sản ảnh hưởng ư?”
“Rất nhiều con trùng đều sẽ như vậy.” Thẩm Kỳ Nhiên vỗ vỗ vai hắn.
“Không cần tự ti hay uể oải, chúng tôi đều có thể hiểu mà.”
Thiệu Hành xoa xoa thái dương, một lúc lâu sau nói:
“Được.” Hắn tiện tay đặt bó hoa ly lên bàn trang điểm
“Chờ mùa sinh sản kết thúc, cậu sẽ biết tôi rốt cuộc có bị ảnh hưởng hay không.”
Ngoài cửa truyền đến một vài tiếng bước chân, xen lẫn tiếng nói chuyện của Lạc Na với người khác. Nhớ đến vẻ mặt kích động của Lạc Na trước buổi biểu diễn hôm nay, Thẩm Kỳ Nhiên lập tức nói với người đối diện.
“Anh đi nhanh đi, bạn tôi không hoan nghênh anh lắm, nếu cô ấy thấy anh ở đây, chắc chắn sẽ xảy ra xung đột.”
Vừa dứt lời, cửa phòng lập tức bị gõ vang, ngay sau đó bị đẩy ra. Lạc Na với vẻ mặt vui vẻ bước vào.
“Kỳ Nhiên, đại lão nói hôm nay mời chúng ta đi Quán Lá Phong liên hoan! Một giờ nữa sẽ có xe đến đón chúng ta, anh mau dọn dẹp một chút đi!”
Lạc Na vẻ mặt vui sướng, không hề có gì bất
thường. Thẩm Kỳ Nhiên sửng sốt một chút, rồi quay đầu nhìn Du Tư Tháp, phát hiện đối phương đã không thấy đâu nữa. Có lẽ khi Lạc Na vừa vào cửa, hắn đã dùng thủ đoạn nào đó nhanh chóng di chuyển và rời đi.
Xuất quỷ nhập thần như vậy, quả nhiên là phong cách của một đầu lĩnh đặc vụ.
“Ai? Có người chạy đến hậu trường tặng hoa cho anh à?” Lạc Na lập tức phát hiện bó hoa ly trên bàn trang điểm, không khỏi có chút tò mò. Ngoài cửa luôn có bảo tiêu gác, nếu không phải là người quen mặt, họ sẽ không cho phép người lạ vào.
“Không biết, khi vào đã thấy có rồi, có lẽ là người khác làm rơi.”
Thẩm Kỳ Nhiên bất động thanh sắc dời bó hoa đi, sau đó ngồi xuống trước bàn trang điểm.
“Tôi tẩy trang trước, cô chờ tôi một chút nhé.”
Một giờ sau, Thẩm Kỳ Nhiên và Lạc Na đều đã chuẩn bị xong xuôi, xe do Thủ lĩnh Đảng Nhân Tộc phái tới cũng đã đến dưới lầu.
Hai người cùng nhau ra khỏi phòng hóa trang, theo bảo tiêu đi thang máy xuống dưới lầu. Lúc này, buổi biểu diễn đã kết thúc từ lâu, trong tòa nhà cơ bản không còn ai.
Khi đoàn người đi qua đại sảnh sắp ra đến cổng chính, Thẩm Kỳ Nhiên định liếc nhìn giờ trên điện thoại, nhưng vừa sờ tay thì điện thoại lại không có trên người cậu
Ai? Chẳng lẽ là để quên ở phòng hóa trang trên lầu?