Khi khoảng cách chỉ còn khoảng 5 centimet – tức còn chưa đến nửa nắm tay – Tả Dữu đột nhiên giật mình như con nai hoảng hốt, đôi mắt mở to, rồi lùi liên tục về sau.
Chiếc bánh quy giữa hai người cũng theo đó rơi xuống đất.
Lần đầu tiên thử thách – thất bại.
【 Aaaaa! Sao không ăn tiếp! Dữu Dữu ơi Dữu Dữu, tôi thật sự tưởng em sẽ là người giữ được bình tĩnh kia, ai ngờ em lại phụ lòng tôi quá! Nhưng mà, khuôn mặt đỏ bừng của em đáng yêu quáaaaa 】
【 Ôn lão sư đỉnh quá mà, tiếc ghê! Nếu vừa rồi Dữu Tử không lùi lại, có khi lần đầu đã thành công luôn rồi đó 】
【 Không sao, vẫn còn lần hai. Dữu Tử chắc cũng chưa quen làm mấy trò kiểu này. Cố lên, về sau kiểu gì chẳng còn cả chục lần nữa (cười gian) 】
“A! Sao không... hôn luôn đi chứ!”
Câu đầy tiếc nuối này đến từ fan đầu đàn của couple – Đường Ngữ Yên.
Lưu Duyệt lập tức ngoảnh mặt làm ngơ, coi như chưa nghe gì hết.
Tả Dữu đứng ngây tại chỗ vài giây, sau đó cẩn thận liếc nhìn Ôn Cảnh Hình, trong lòng lo lắng phản ứng vừa rồi của mình có khiến anh nghĩ lung tung không.
Nhưng thật may, lúc cô nhìn sang, Ôn Cảnh Hình vẫn giữ biểu cảm bình tĩnh như mọi khi, như thể vừa rồi không có gì xảy ra.
Bọn họ chỉ đơn giản là thất bại lần đầu mà thôi.
Thái độ bình thản đó của anh khiến Tả Dữu cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Ừ, đúng rồi, cứ coi như đây là một nhiệm vụ thôi! Phải thắng!
Cô hít sâu một hơi, tự nhủ bản thân chỉ vì lần đầu tiếp xúc gần với một người con trai nên mới thấy không quen.
Lần sau có kinh nghiệm rồi!
Cô còn chuẩn bị kỹ hơn – nhắm tịt mắt lại luôn!
“Đạo diễn, làm lại đi.”
Nghe Tả Dữu yêu cầu, tổ đạo cụ lập tức đưa lên chiếc bánh quy thứ hai.
Hai người bắt đầu lại.
Lần này, Tả Dữu không mở mắt suốt quá trình, vừa ăn vừa tự nhủ: Chỉ là nhiệm vụ thôi! Nhất định phải thắng!
Ôn Cảnh Hình thấy phản ứng ban nãy của cô dữ dội như vậy, lần này cẩn thận hơn, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà không khiến cô khó xử.
Cả hai đều tập trung, bánh quy càng lúc càng ngắn, và lần này – không có chút phản ứng lạ nào.
Ai cũng tưởng nhiệm vụ lần này chắc chắn sẽ thành công.
Cho đến khi – đột nhiên đồng tử Ôn Cảnh Hình co lại, như vừa cảm nhận được thứ gì, cả người bỗng lao về phía trước trong một bước nhỏ...
Trong khoảnh khắc ấy, xung quanh như chợt im bặt vì hành động của Ôn Cảnh Hình.
Vừa rồi hai người họ đã đứng khá gần, Ôn Cảnh Hình còn bước tới gần hơn một chút, thế nên…
【A a a a! Tôi tuyên bố, "ôn nhu là anh" là thật rồi! Thầy Ôn với Tả Dữu là thật đấy!】
【Chết tiệt, anh cameraman ơi, đổi góc được không vậy? Cho tôi một cú cận mặt đi, tôi muốn xem ảnh chất lượng cao của cặp đôi này!】
【Thầy Ôn còn bước nhẹ một bước, đúng là "ôn nhu là anh" chính thức bước vào đường đua chính rồi! Mọi người, bệ phóng cho cặp đôi này kết hôn sinh con đã xây xong nha!】
Tả Dữu tròn mắt, cả người như bị đóng băng tại chỗ.
Cô nhìn Ôn Cảnh Hình ở khoảng cách gần trong gang tấc, cảm nhận được hơi thở phả ra từ mũi anh, bên khóe môi dường như còn có một cảm giác mềm mại là lạ, mát mát, như kiểu viên kẹo dẻo cô thích nhất.
Tả Dữu không nhịn được khẽ mím môi, bản năng của một đứa ham ăn khiến cô muốn l**m một chút.
Mà phía bên kia, cameraman dường như cảm nhận được lời kêu gọi mãnh liệt của cộng đồng mạng, lập tức lấy lại tinh thần, định xoay góc quay để bắt cận mặt.
Nhưng ai ngờ ngay giây sau, anh ta lại thấy Ôn Cảnh Hình thản nhiên liếc qua, sau đó giơ tay lên, nhanh chóng đẩy nhẹ đầu Tả Dữu vào sát ngực mình.
Động tác này thành công giúp Tả Dữu tránh được cú lia máy không mong muốn trước mặt bao nhiêu người.
Anh không phải không muốn làm gì đó.
Chỉ là tình huống hiện tại rõ ràng không phù hợp.
Dù sao thì anh cũng rất khó chắc chắn bản thân có thể tiếp tục đóng tiếp được trong trạng thái này.
【A a a a! Ôn cẩu, từ giờ tôi quyết định gọi anh là Ôn cẩu luôn! Gì mà thầy Ôn với lão Ôn, đều là người nhà thôi, để tụi tôi coi một chút thì có sao! Quá đáng ghê, vừa mới đẩy thuyền đã bị lật!】
【Tức thiệt, tức quá đi mất! Thầy Ôn định giấu đến bao giờ nữa vậy, không thể cho tôi coi ké một chút à! Tôi là fan chính chủ mà!】
【Hehe, tuy không được thấy cảnh cụ thể, nhưng trong đầu tôi đoàn tàu nhỏ đã chạy quanh địa cầu ba vòng rồi nha, hehe…】
【Bạn phía trên à, không giấu bạn đâu, tôi còn nghĩ sẵn tên cho con của thầy Ôn với Tả Dữu rồi đó.】
【Tuy không thấy cảnh hôn rõ ràng, nhưng khoảnh khắc thầy Ôn kéo Tả Dữu vào lòng vẫn thật sự rất man nha a a a! Đây là bảo vệ người ta đó, đúng là một thầy Ôn dịu dàng mà vẫn mạnh mẽ!】
【Hình ảnh đẹp quá luôn ấy! Dữu Tử nhỏ nhắn nép trong lòng thầy Ôn, còn anh ấy thì như một thần hộ mệnh, che chở cô bé vào lòng. Tôi muốn vẽ lại khoảnh khắc này quá đi!】
【Bạn vẽ đi, tôi đã chụp màn hình rồi đây, nếu cần ảnh gốc để tham khảo thì nhớ hỏi tôi nha!】
"Ai, trời ơi, sao lại không cho tụi mình coi vậy trời! Thằng nhỏ này, ghen tuông dữ thần luôn!"
Đường Ngữ Yên yên lặng thu tay về, giọng đầy tiếc nuối nhưng vẫn xen chút vui vẻ.
Cũng không biết cú đẩy "vô tình" lúc nãy của cô có khiến quan hệ giữa Tả Dữu và Ôn Cảnh Hình tiến thêm bước nữa không!
Ơ chết, không đúng không đúng, sao lại nói là cố ý được, rõ ràng là vô tình thôi mà!
Đây là quy luật tự nhiên rồi, định sẵn Ôn Cảnh Hình và Tả Dữu là một cặp mà~
Người chứng kiến toàn bộ quá trình như Lưu Duyệt chỉ biết há hốc mồm: “!!!”
Cảm ơn, người đã tê liệt hoàn toàn.
Tả Dữu đang vùi mặt trong ngực Ôn Cảnh Hình, mất vài giây để nhận ra cô đang ở đâu.
Cô cảm nhận được hương thơm dịu nhẹ, mát lạnh và có phần mộc mạc quen thuộc từ người Ôn Cảnh Hình.
Bên tai là tiếng tim đập trầm ổn nhưng rõ ràng đang dồn dập hơn thường ngày.
Thình thịch — thình thịch.
Một tiếng, lại một tiếng, nhanh đến mức khiến cô bắt đầu nghi ngờ không biết có phải Ôn Cảnh Hình sắp ngất xỉu không…
Nhưng cô còn chưa kịp phản ứng thì lại nhận ra…
Ủa, sao tim mình cũng đập nhanh dữ vậy?
Hồi nãy cô với Ôn Cảnh Hình… hình như… môi chạm môi.
Tức là… hôn rồi.
Nghĩ đến đây, Tả Dữu cảm giác cả người như sắp bốc cháy.
Dù có cách lớp áo, cô vẫn nghi ngờ mặt mình nóng đến mức có thể khiến Ôn Cảnh Hình bị bỏng.
Không muốn để Ôn Cảnh Hình phát hiện, cô chợt dùng tay chống lên tay anh, cố đẩy anh ra.
Ôn Cảnh Hình không kịp phản ứng, lùi lại vài bước, vô tình dẫm trúng chân Ôn Dương ở phía sau.
Ôn Dương vừa mới bị cảnh kia làm cho ngẩn người, chưa kịp né nên suýt kêu toáng lên như heo bị chích điện, nhưng vì sĩ diện mà cố nhịn.
Ôn Cảnh Hình nhận ra nhưng không hề dao động, thậm chí còn vô tình giẫm thêm một lần nữa, rồi mới khẽ nói với thú bông hình gấu phía sau: “Xin lỗi, không để ý.”
Ôn Dương giận đến mức muốn xé bộ đồ thú bông ra luôn!
Nói xong câu xin lỗi, Ôn Cảnh Hình liếc nhìn Tả Dữu, thấy cô đỏ mặt tía tai, cố gắng đứng yên như không có chuyện gì xảy ra, khẽ ho một tiếng: “Khụ khụ, nhiệm vụ này tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng chắc là chúng ta đã hoàn thành rồi.”
Tả Dữu vẫn không nhìn anh, chỉ cúi xuống nhìn mặt đất.
Chỉ thấy dưới chân có một mẩu bánh quy nhỏ đến mức gần như không nhìn thấy.
Có lẽ là do lúc Ôn Cảnh Hình cúi xuống, không may làm rơi ra.
Nhìn kỹ lại, bánh quy chỉ còn dài khoảng hai milimet…
Bánh quy bị cắn đến ngắn như vậy, ai nhìn cũng đoán được “cuộc chiến” vừa rồi dữ dội cỡ nào, chắc chắn có một phần cơ thể phải dính sát vào nhau rồi.
Đạo diễn gọi nhân viên đo lại kích thước bánh quy còn sót, kết quả — đúng hai milimet.
【Mọi người ơi, cái này gọi là gì? Gọi là bằng chứng không thể chối cãi! Dù có mời thầy lý giải logic cũng bó tay thôi!】
【Đúng là thầy Ôn, diễn giỏi đã đành, ăn bánh quy cũng có phong cách, một cây bánh quy ăn ra cảm giác tình yêu. Sao không ăn thêm một cây nữa cho rõ luôn?】
【Trời ơi tiếc ghê, tôi cứ tưởng lần này bọn họ fail rồi chứ, không ngờ thầy Ôn lại quá lợi hại! Đang đối mặt với nhóc xinh đẹp như thế mà vẫn nhớ phải hoàn thành nhiệm vụ! Đại diện hội shipper, tôi nghiêm khắc khiển trách anh vì quá thiếu chuyên tâm nha!】
【Ha ha ha ha, mấy bạn nhìn Dữu Tử kìa, buồn cười ghê! Không dám nhìn mặt thầy Ôn luôn! Tôi mà là thầy Ôn thì đợt này không dỗ bạn nhỏ cho đàng hoàng là xong đời đấy!】
【Ê, mà có ai chú ý thầy Ôn sao tự nhiên bước tới không? Như bị ai đẩy ấy?】
【Không để ý luôn, nhưng phía sau thầy ấy… chẳng phải chỉ có mỗi con gấu ngốc kia thôi à? Vậy chẳng lẽ con gấu đó là người trợ giúp?】
Còn người thật sự ra tay — Đường Ngữ Yên — chỉ lặng lẽ nhìn vào màn hình với gương mặt vô tội.
Ai kêu con gấu quá to, che hết tay của cô làm gì.
Ngoài Lưu Duyệt đứng cạnh ra, chẳng ai thấy rõ cô đã làm gì.
Bánh quy đủ điều kiện, thế là nhiệm vụ lần này của Ôn Cảnh Hình và Tả Dữu coi như thành công mỹ mãn.