Xuyên Về Cổ Đại Cùng Tình Định Trồng Trọt Dựng Cơ Đồ

Chương 104

Hôn nhân là chuyện đại sự trong đời người, mà ở thời cổ đại thì trình tự cầu hôn lại càng đặc biệt rườm rà.

 

Lý Thái đã đến Phong Nhạc thành từ một ngày trước.

 

Lần trước đến nơi này thì trạm dịch còn chưa xây xong, lần này quay lại đã hoàn công. Lúc trước Thu Mộng Kỳ từng giới thiệu với ông rằng trạm dịch này là để tiếp đãi cả quan viên lẫn bá tánh bình thường.

 

Trạm dịch vốn là một cơ cấu phụ thuộc của triều đình, do quan phủ hoặc nha môn địa phương phụ trách quản lý và vận hành, dùng để phục vụ những người truyền đạt văn thư công vụ và tin tình báo quân sự, hoặc để các quan viên qua lại ăn nghỉ, đổi ngựa trên đường. Những loại chuyển thư khẩn cấp kiểu ba trăm dặm, sáu trăm dặm... đều phải nhờ vào từng trạm dọc đường mà tiếp tế. Trạm dịch phải cung cấp chỗ nghỉ ngơi và ngựa cho các nhân viên công vụ qua đường, thuê đầu bếp, tiểu nhị, phu ngựa... Tất cả những khoản này đều ngốn một chi phí rất lớn. Nay phần lớn các huyện đều nghèo rớt mồng tơi, tài chính nha môn căn bản không thể gánh nổi chi phí của trạm dịch, rất nhiều nơi không thể tiếp tục vận hành, khiến cho công việc truyền tin trong nội bộ quan phủ gặp không ít bất tiện.

 

Sau khi được tu sửa, trạm dịch ở Phong Nhạc như khoác lên diện mạo mới, diện tích rộng hơn, vẻ bề ngoài vẫn giản dị khiêm tốn như xưa, nhưng phần trang trí lại rất được chăm chút, bên trong cũng được thiết kế theo tiêu chuẩn, đơn giản mà thoải mái.

 

Trạm dịch chia phòng ở theo nhu cầu khác nhau, từ phòng khách cao cấp, phòng thường cho thương vụ, phòng đôi tiêu chuẩn đến phòng ngủ tập thể đều có đủ.

 

Khiến cho người ở cảm thấy tương xứng với thân phận, thấy xứng đáng với đồng tiền bỏ ra.

 

Lý Thái không muốn vào thành, yêu cầu được ở lại trạm dịch, Thu Mộng Kỳ cũng không miễn cưỡng, đích thân đưa ông cùng Lý Hữu Tài đến làm thủ tục nhận phòng, tiện thể giới thiệu sơ qua thiết kế mới của trạm dịch.

 

Trạm dịch chia thành hai khu đông và tây, phía đông là khu thương vụ dành cho công chức, còn phía bên kia là khu thương lữ phục vụ dân thường.

 

Ban đầu Thu Mộng Kỳ dẫn Lý Thái và Lý Hữu Tài sang khu thương vụ, nào ngờ lại bị từ chối.

 

"Lần này ta đến là vì chuyện riêng, sao có thể ở miễn phí bên đó, chẳng phải lại tiêu tốn ngân lượng của nha môn các ngươi sao."

 

Thu Mộng Kỳ thấy ông nguyên tắc như vậy, không khỏi sinh lòng kính trọng, tất nhiên sẽ không gạt bỏ quyết định của ông, liền đưa ông sang khu thương lữ.

 

Thiết kế của khu tây đơn giản trang nhã, theo phong cách tối giản lạnh nhạt.

 

Lý Thái đi dọc theo hành lang, không nhịn được mà đưa mắt nhìn quanh: "Mộng Kỳ, thiết kế này rất tốt, không cần trang trí hoa lệ, vừa tiết kiệm lại thoải mái, cũng đỡ công bảo dưỡng. Bên cạnh lại trồng mấy bụi trúc, đúng là tăng thêm phần tao nhã."

 

"Thúc phụ nói rất đúng, trạm dịch quan trọng nhất là thoải mái và sạch sẽ, khiến người ta cảm thấy như ở nhà, lại yên tâm khi lưu trú, chi phí hợp lý, dân chúng cũng thích đến."

 

Lý Thái liên tục gật đầu. Rất nhanh, ba người đã đi đến đại sảnh lầu tây, tiểu nhị ở quầy đã đứng dậy, tươi cười chào đón: "Thu huyện lệnh đến rồi, ngài đến trọ hay dùng bữa?"

 

"Dẫn thúc phụ ta tới trọ, mở hai phòng khách quý."

 

Lý Thái ngẩng đầu quan sát xung quanh, ở quầy dài có hai tiểu nhị, một nam một nữ, đều mặc đồng phục giống nhau, tóc tai chải chuốt gọn gàng, mặt mày tươi cười.

 

Còn một tiểu nhị khác thì đang xử lý thủ tục trả phòng cho khách chuẩn bị rời đi.

 

Trên bức tường sau lưng tiểu nhị là một tấm bảng gỗ lớn, bên trên khắc chữ ghi rõ giá cả các loại phòng.

 

Phòng khách quý: một lượng/một đêm

 

Phòng tiêu chuẩn: một tiền/một đêm

 

Phòng thường: năm mươi văn/một đêm

 

Giường ngủ tập thể lớn: năm mươi văn/một đêm

 

Giường ngủ tập thể nhỏ: ba mươi văn/một đêm

 

*Editor giải thích chút: Phòng thường và Phòng tập thể lớn giá như nhau, chất lượng đều như nhau nhưng tệp khách hàng khác nhau và phòng tập thể thường dành cho đội nhóm, đoàn, thương đội, lính tráng...

 

......

 

"Cái này tốt, niêm yết giá rõ ràng, nhìn một cái là biết giá, muốn ở loại phòng nào cũng rõ ràng rành mạch."

 

Thu Mộng Kỳ cười nói: "Chúng ta chủ trương minh bạch giá cả, dân chúng đến trọ cũng không lo bị chặt chém."

 

Tiểu nhị làm thủ tục nhận phòng mỉm cười nói với Lý Thái: "Khách quan, mở cho hai vị hai gian phòng khách quý, phiền ngài xuất trình văn thiếp hoặc lộ dẫn để trạm dịch chúng ta đăng ký."

 

Thu Mộng Kỳ không nói thân phận của Lý Thái cho tiểu nhị, cố ý để hắn đi đủ toàn bộ quy trình.

 

Lý Thái nghe nói cần có quan bằng hoặc lộ dẫn, liền tỏ ý tán thưởng gật đầu: "Tốt lắm, các người tính toán rất chu đáo, như vậy việc quản lý cũng tiện. Có điều ta với Hữu Tài không ở phòng khách quý, đổi sang hai phòng tiêu chuẩn."

 

Đối với Lý Thái mà nói, một lượng bạc một đêm vẫn là khá đắt, tiền lương của quận thủ cũng chẳng bao nhiêu, huống hồ hiện giờ triều đình còn đang nợ bổng lộc chưa phát.

 

Lý Hữu Tài càng khỏi nói, chỉ là một quản gia hạ nhân, cho dù có tiền cũng không thể vượt mặt chủ nhà mà ở phòng khách quý, vội xua tay nói mình chỉ cần ở phòng thường.

 

"Thúc phụ, Lý quản gia, lần này không để hai vị phải tự bỏ tiền. Mời thúc phụ từ xa đến giúp ta làm mai, mà lại để thúc phải tự trả tiền trọ, chuyện này truyền ra ngoài thì mặt mũi ta biết để đâu."

 

"Không được, số bổng lộc ít ỏi của ngươi cũng khó mà trang trải sinh hoạt, giờ còn phải lập gia đình, lại phải chuẩn bị sính lễ, tiết kiệm được chút nào hay chút nấy, đừng tiêu xài lãng phí."

 

"Không giấu gì thúc phụ, đêm nay thúc ở đây cũng không phải là ở miễn phí."

 

"Ồ?" Lý Thái nghi hoặc nhìn cô.

 

"Trạm dịch này mới khai trương không lâu, chúng ta đang muốn mời vài người có địa vị, có kinh nghiệm đến ở thử, sau đó sẽ cần thúc phụ góp ý cải thiện, để tiện cho việc hoàn thiện về sau."

 

"Ta không tin lời nói khéo của ngươi, ta ở phòng tiêu chuẩn vẫn có thể góp ý cho ngươi."

 

"Không không, hai tháng nay rất nhiều thương khách và dân thường đến trọ, phần lớn đều chọn phòng tiêu chuẩn trở xuống, những loại phòng này ý kiến đã thu thập đầy đủ, giờ chỉ còn thiếu phòng khách quý."

 

Lý Thái nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý, đưa tay lấy tiền trong túi: "Vậy được, thì xa xỉ một lần ở thử phòng khách quý vậy."

 

"Đã nói là ta mời, sao người lại tự lấy tiền ra," Thu Mộng Kỳ vội từ chối, lại hạ giọng nói, "Thúc phụ đừng lo, ta có tiền hay không, trong lòng người cũng rõ, giấy và nhang muỗi ta đều có cổ phần, mời người ở vài đêm phòng quý tân, ta vẫn mời nổi."

 

Lý Thái thoáng khựng tay lại, rồi mới cười tủm tỉm đặt túi tiền xuống: "Giờ thì chịu thừa nhận rồi, nếu đã vậy, vậy chúng ta cũng không khách sáo."

 

Nói rồi lấy ra văn điệp thân phận đưa cho tiểu nhị.

 

Tiểu nhị nhanh nhẹn ghi chép xong, lại lấy ra một tờ thẻ giấy có đóng dấu ngày tháng đưa cùng với văn điệp cho ông và Lý Hữu Tài: "Hai vị khách quan, đây là văn điệp thân phận của hai vị, còn có phiếu bữa sáng của trạm dịch ngày mai, dựa vào phiếu này có thể tới khu dùng bữa tầng một ăn sáng."

 

Lý Thái nhìn Thu Mộng Kỳ như Lưu Lão Lão vào Đại Quan Viên: "Ở đây còn bao luôn bữa sáng sao? Tất cả các loại phòng đều có sao?"

 

"Trừ giường tập thể ra thì các loại phòng khác đều có phiếu bữa sáng."

 

Lý Thái nhìn Thu Mộng Kỳ, tay chỉ chỉ cô: "Tiểu tử nhà ngươi, đầu óc cũng lanh lợi lắm, như vậy thì tửu lâu nhà người ta còn làm ăn gì được."

 

"Bữa sáng cũng đơn giản, chỉ có cháo, bánh bao, bún phở, hải sản gì đó đơn sơ, chủ yếu là no bụng, sau này sẽ cố gắng đưa thêm đặc sản của Phong Nhạc chúng ta lên bàn ăn. Khách qua đường ăn được món đặc sắc ở đây, biết đâu sẽ muốn mua mang về, vậy coi như cũng mở được đường tiêu thụ."

 

"Hay-hay-hay, Mộng Kỳ a Mộng Kỳ, sao ngươi lại có cái đầu thông minh đến vậy, Phong Nhạc có ngươi, không muốn giàu cũng khó, hài tử tốt, thúc phụ hôm nay đúng là mở rộng tầm mắt."

 

Thu Mộng Kỳ vội đẩy công lao sang cho Tô Vận, giúp nàng kiếm thêm một làn sóng thiện cảm: "Chủ yếu vẫn là do Khanh Vận nghĩ ra, chỉ một mình ta thì không chu toàn đến vậy được."

 

"Tô cô nương quả thật là nhân tài hiếm có, sau này ngươi nhất định phải đối xử với nàng cho tốt."

 

"Đó là đương nhiên, ta nhất định sẽ đối xử tốt với nàng."

 

Tiến vào trong nữa là khu khách phòng, Thu Mộng Kỳ liền nói với Lý Thái: "Thúc phụ, giờ tiểu nhị sẽ dẫn người và Lý quản gia tới phòng, người nghỉ ngơi một chút, lát nữa ta sẽ tới đón đi ăn tối, rồi bàn chuyện mai đi Đại Hà thôn."

 

Lý Thái gật đầu, "Vậy được, ngươi cứ đi đi."

 

Thu Mộng Kỳ nhìn hai người lên lầu, lúc này mới quay người trở về nha môn.

 

Khu quý tân nằm ở tầng hai, Lý Thái và Lý Hữu Tài dưới sự dẫn đường của tiểu nhị lên lầu.

 

Phòng của hai người nằm cạnh nhau, đầu tiên tới phòng của Lý Hữu Tài, lúc tiểu nhị mở cửa, Lý Thái cũng không nhịn được liếc mắt nhìn qua.

 

Phòng khách cũng rất đặc biệt, bài trí rộng rãi sáng sủa, đồ đạc sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, mỗi chiếc giường đều được làm từ gỗ tử đàn thượng hạng, trên giường trải chăn đệm sạch sẽ ngăn nắp, phồng xốp, nhìn thôi đã thấy ấm áp.

 

Mỗi phòng đều có cửa sổ, có thể thưởng ngoạn phong cảnh xung quanh trạm dịch, khiến người ta tâm tình thư thái.

 

"Lão gia, cái giường này lại là gỗ tử đàn, chắc chỉ có phòng quý tân mới có tiêu chuẩn thế này thôi."

 

Lý Thái gật đầu: "Phòng quý tân đương nhiên thiên về xa hoa, còn phòng tiêu chuẩn thì chưa chắc."

 

"Lão gia, vị Thu huyện lệnh này thật sự không đơn giản, người nhìn xem, còn có cả phòng rửa mặt riêng -- ái chà, còn dùng ống trúc dẫn nước lên, chỗ này chỉ cần vặn nhẹ là có nước chảy ra rồi, thật sự tiện --."

 

Tiểu nhị đứng ngoài cửa cười nói: "Khách quan, bọn tiểu nhân đã lắp một guồng nước nhỏ bên dưới, chỉ cần quay nhẹ là nước sẽ được đưa lên, chính là để khách ở trọ thấy tiện lợi và thoải mái."

 

"Không cần nói, chắc chắn là do Tô cô nương nghĩ ra cách này."

 

Tiểu nhị gãi đầu nói: "Lúc xây trạm dịch tiểu nhân cũng có tới làm công nhật, lúc đó bản thiết kế là do Thu huyện lệnh đưa ra, có phải do Tô cô nương vẽ hay không thì tiểu nhân cũng không rõ."

 

Lý Thái nói: "Chắc chắn là nàng ấy."

 

Nói xong liền không nhịn được quay trở về phòng mình, muốn xem thử phòng mình có được như phòng kia không.

 

Vào đến phòng, quả nhiên cách bài trí giống hệt phòng của Lý Hữu Tài, cũng là giường và bàn ghế làm từ gỗ tử đàn, trên bàn còn đặt đủ văn phòng tứ bảo, chỉ là nghiên mực được khảm liền vào mặt bàn, đoán chừng là để tránh khách mang đi, giấy có tổng cộng mười tờ, kèm theo một cây bút lông và một khối mực nhỏ.

 

Bên cạnh còn dựng một tấm bảng gỗ nhỏ, trên khắc dòng chữ: Bút mực giấy miễn phí sử dụng, có thể mang đi. Nếu có nhu cầu mua, xin liên hệ với cửa hàng.

 

Phía dưới còn khắc một hàng địa chỉ.

 

Lý Thái không nhịn được vuốt râu cười lớn: "Hay cho cái tên Thu Thực nhà ngươi, quảng bá đến mức này, giấy mực và bút lông sao còn phải lo không bán được!"

 

Ông lại đi quanh phòng một vòng, gần như chỗ nào cũng mang đến cho ông sự ngạc nhiên, từng chi tiết đều nằm ngoài dự liệu, khiến ông không ngớt lời tán thưởng.

 

Khi thấy bên cạnh cửa có treo một chùm chuông nhỏ, ông không để ý dòng chữ bên cạnh, tiện tay kéo thử một cái.

 

Đinh--

 

Rất nhanh sau đó, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

 

Ông mở cửa, thì thấy một tiểu nhị khác mặc cùng bộ y phục đứng ngoài, cười tươi rói lộ tám cái răng và hai lúm đồng tiền, vui vẻ nói: "Khách quan, xin hỏi có điều gì cần yêu cầu sao?"

 

---

 

Tác giả có lời muốn nói:

 

Cảm tạ các tiểu thiên sứ đã ném phiếu bá vương hoặc tưới dung dịch dinh dưỡng cho ta trong khoảng thời gian từ 2023-07-09 21:04:17 đến 2023-07-10 21:35:00.

 

Cảm tạ tiểu thiên sứ đã ném hỏa tiễn: Úc Phi 1 cái;

 

Cảm tạ tiểu thiên sứ đã ném địa lôi: Chu Mẫn Mẫn, Một Con Trâu, Hải Vương Tử Kai, Một Mình Dạo Chơi, Thơ Tình Họa Dịch Kết Hôn, mỗi người 1 cái;

 

Cảm tạ tiểu thiên sứ đã tưới dung dịch dinh dưỡng: Tiểu Minh Đồng Học Không Thêm Băng, Ái, mỗi người 10 bình; Hoài An 9 bình; Ta Phất Tư Bối 5 bình; Nhân Sinh Như Diễn Toàn Dựa Kỹ Thuật Diễn 3 bình; Chước, Moraynia, Khách Qua Đường, Ai Nha Nha 0806, mỗi người 1 bình;

 

Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, ta sẽ tiếp tục cố gắng!

Bình Luận (0)
Comment