Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 100 - Chương 100. Sinh Hài Tử Sinh Hồ Đồ 2

Chương 100. Sinh hài tử sinh hồ đồ 2 Chương 100. Sinh hài tử sinh hồ đồ 2

Tống Đoàn Viên tiến lên thấp giọng nói: “Tờ giấy nợ kia chỉ để dọa nương của con, không tính toán thiệt tình đòi nàng!”

Vương Ngọc Lan gật gật đầu: “Nương, con biết, nương không cần giải thích! Chúng ta đi vào trong phòng đi, bọn họ đập cửa trong chốc lát mệt mỏi sẽ tự rời đi!”

Tống Đoàn Viên gật gật đầu, ngước mắt nhìn Tống Phúc Tin một cái, tiến lên, kéo lấy cánh tay hắn.

Tống Phúc Tin cúi đầu liếc mắt nhìn tay Tống Đoàn Viên một cái.

“Lão nhị, chúng ta đi vào trong phòng nói chuyện!” Tống Đoàn Viên nói.

Tống Phúc Tin gật gật đầu.

Vương Lý Thị ở ngoài cửa hô nửa ngày, lại không dám phá cửa mà vào, hơn nữa có các thôn dân nhìn náo nhiệt, cuối cùng mệt mỏi cũng thật sự giống như Vương Ngọc Lan đã nói, chỉ chốc lát sau liền xám xịt rời đi.

Nghe thấy bên ngoài không còn động tĩnh, Vương Ngọc Lan mới thả lỏng ra.

“Ngọc Lan, đây là tờ giấy nợ kia!” Tống Đoàn Viên đi vào trong phòng lấy giấy nợ ra tới, giao cho Vương Ngọc Lan, “Con cầm đi, như vậy con cũng yên tâm!”

“Nương, con không có gì không yên tâm, con……”

“Cầm đi!” Tống Đoàn Viên đặt giấy nợ vào trong tay Vương Ngọc Lan.

Vương Ngọc Lan sau đó mới gật gật đầu.

“Các con về phòng trước đi, ta có lời muốn nói với lão nhị!” Tống Đoàn Viên phân phó Tống Phúc Quý.

Tống Phúc Quý vội vàng mang theo Vương Ngọc Lan về phòng.

Vừa rồi cãi nhau, Tống Song Hỉ mang theo Tống Tiếu Tiếu không dám ra cửa, lúc này cũng liền rụt đầu đi vào.

Trong nhà chính chỉ còn dư lại Tống Đoàn Viên và Tống Phúc Tin.

“Lão nhị, con có phải vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, vì sao ta không cho con đi học, giữ con ở lại trong nhà hay không?” Tống Đoàn Viên hỏi.

Tống Phúc Tin do dự một chút nói: “Nương, nương vừa rồi cũng nghe được, Vương Vạn Lâm như vậy, cũng được Lữ tiên sinh thưởng thức, nhận được ví trị thí sinh tăng cường, sang năm có thể khảo cử nhân giống như con, nương có biết, lần trước bởi vì một bộ xiêm y kia, nương đã khiến con bỏ lỡ cái gì không?”

Tống Đoàn Viên nhắm mắt, thở dài, nàng biết trong lòng Tống Phúc Tin vẫn luôn nghĩ chuyện này mà.

Hiện giờ nàng cũng không thể gạt hắn nữa, lựa chọn như thế nào, bản thân Tống Phúc Tin quyết định đi!

“Ta đây hỏi con, người như Vương Vạn Lâm, mà vị Lữ tiên sinh kia cũng chịu thưởng thức, vậy con cảm thấy Lữ tiên sinh là người như thế nào?” Tống Đoàn Viên hỏi.

Tống Phúc Tin sửng sốt một chút.

Nói thật, khi hắn biết Vương Vạn Lâm kia trở thành thí sinh tăng cường là nhờ Lữ tiên sinh mà hắn luôn kính trọng, trong lòng hắn đích xác có chút thất vọng.

Người khác còn chưa tính, hắn từ nhỏ cùng Vương Vạn Lâm đi theo cha hắn đọc sách, Vương Vạn Lâm ngoại trừ một gương mặt trắng nõn, thì chính là bao cỏ, đọc sách mấy năm cũng không có giải thích của chính mình, cho nên hắn mới có thể thi đồng sinh mấy lần vẫn không trúng.

Nhưng hôm nay, hắn ta lại nhảy một cái trở thành thí sinh tăng cường, trực tiếp có thân phận học sinh, có thể tham gia khảo thí cử nhân.

Tống Đoàn Viên thấp giọng nói: “Con khả năng cảm thấy hắn đi lối tắt rất dễ dàng liền đạt được thứ mà chính mình muốn, trong khi con lại không biết, hắn cũng phải đánh đổi!”

Tống Phúc Tin sửng sốt: “Hắn dùng cái gì để đánh đổi?”

Vương Vạn Lâm này trong nhà nghèo rớt mùng tơi, chỉ có da mặt lớn lên đẹp một chút, hắn có thể sử dụng cái gì để đổi?

“Ngày mai con trở lại thư viện đi!” Tống Đoàn Viên không có giải thích tiếp, chỉ nói như vậy.

Bình Luận (0)
Comment