“Không có gì, cũng may là ngươi kịp thời phát hiện ra vấn đề, nếu chậm hơn, nói không chừng người cũng bị cảm nhiễm!” Ngưu đại bá vừa nói vừa khua xe bò đi về phía ngoài.
Bây giờ đang là sáng sớm, xe đều là đi từ nông thôn về phía thị trấn, không có người từ thị trấn trở về nông thôn, cho nên trên xe chỉ có hai người Tống Đoàn Viên và Tống Phúc Quý.
“Nghe nói người bán ngựa kia chính là người ở quân doanh, cũng không biết rốt cuộc cuối cùng đã xử lý như thế nào!” Ngưu đại bá một bên đánh xe một bên nói.
“Người quân doanh?” Tống Đoàn Viên sửng sốt, vậy ngựa trong quân……
Thẩm Lận vội vã tiến vào tòa nhà Kỷ gia, liếc mắt nhìn khắp nơi một cái, hỏi Đại Sơn: “Nương tử Tống gia đâu?”
Đại Sơn bưng dược, nhỏ giọng nói: “Nàng ấy đã về nhà!”
“Về nhà? Không phải đã nói là cho nàng đi đến quân doanh nhìn một cái sao?” Thẩm Lận nhíu mày, “Ta đều đã khoác lác với bên kia, nói là cao đồ của Hách thần y, hiện giờ người đi rồi, vậy phải làm sao?”
“Thẩm công tử, tiểu nhân khuyên ngài đừng đánh chủ ý lên nương tử Tống gia!” Đại Sơn thấp giọng nói.
Thẩm Lận dừng một chút, cũng đúng, Kỷ Trường An thà rằng chôn toàn bộ trâu ngựa chưa biết có cảm nhiễm hay không, cũng không muốn làm Tống Đoàn Viên đi mạo hiểm, càng đừng nói đi vào trong quân.
Chỉ là một nữ nhân như vậy, thật sự đáng giá để Kỷ Trường An đối đãi như vậy sao?
“Đại Sơn!” Đột nhiên, âm thanh lạnh băng của Kỷ Trường An từ bên trong vang lên.
Đại Sơn run run một chút, vội nói: “Thẩm công tử, lát nữa ngài nhất định phải nói vài câu lời hay cho tiểu nhân, tiểu nhân cũng là vì tốt cho công tử, buổi tối kia hung hiểm như vậy, thật sự không tìm thấy đại phu, tiểu nhân mới đi gõ cửa nhà nương tử Tống gia, sự thật chứng minh, nếu không phải tiểu nhân mời được Tống nương tử, công tử sao có thể khoẻ lên nhanh như vậy, cho nên……”
Đại Sơn còn chưa có nói xong đã cảm kích vội vã chạy vào.
Thẩm Lận ngơ ngác, chạy nhanh đi vào theo.
Kỷ Trường An nhìn Đại Sơn trầm giọng hỏi: “Ngươi rốt cuộc đã nói gì với Tống Đoàn Viên?”
Đại Sơn vẻ mặt đưa đám: “Công tử, nàng không chịu tới, tiểu nhân vừa tức giận lại vừa sốt ruột, liền nói công tử đã vì nàng làm rất nhiều việc như vậy, nàng sao lại có thể……”
Kỷ Trường An nhíu mày, Đại Sơn chạy nhanh quỳ gối trên mặt đất.
“Công tử, tiểu nhân không có nói bậy, công tử từ khi đến trấn Thanh Sơn gặp được Tống nương tử, tựa như thay đổi thành một người khác, tiểu nhân nghĩ không rõ, công tử vì sao phải để ý một nông phụ ở nông thôn như thế!”
Khi Đại Sơn đang nói, Thẩm Lận cũng đi đến.
“Được rồi, công tử vừa mới khỏi bệnh, đừng kích động như thế!” Thẩm Lận vội nói, trộm đưa ánh mắt cho Đại Sơn, “Ngươi mau đi xuống đi!”
Đại Sơn để dược xuống, chạy nhanh lui ra ngoài.
“Đại Sơn không biết tình huống, công tử cần gì phải tức giận với hắn!” Thẩm Lận tiến lên nói.
Kỷ Trường An dựa vào trên giường, chậm rãi nhắm mắt lại.
“Chỉ là ta thật sự tò mò, Tống Đoàn Viên năm đó và hiện tại không phải không giống nhau sao? Sao có thể hấp dẫn được sự chú ý của công tử?” Thẩm Lận tiến lên hỏi.
“Ngươi nói nhiều quá!” Kỷ Trường An trầm giọng nói.
Thẩm Lận đành phải đóng chặt miệng, do dự một chút hỏi: “Ngày trở lại đô thành sắp tới rồi, công tử có đi theo Trình Vương trở về không? Rốt cuộc công tử vừa mới sinh bệnh, Hách thần y liền xuất hiện luôn, Lương Vương sợ là đã biết quan hệ giữa công tử và Trình Vương.”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Biết lại như thế nào?”
Thẩm Lận sửng sốt một chút, đúng vậy, biết lại có thể như thế nào? Ngần ấy năm, thoạt nhìn Kỷ Trường An là ở kẽ hở giữa Trình Vương và Lương Vương cầu sinh tồn, kỳ thật trong âm thầm ai cũng không dám đắc tội với Kỷ Trường An.
Từ đãi ngộ của Mộ Tư Lí - ân sư của Kỷ Trường An mấy năm nay ở trong triều là có thể nhìn ra được.
Thế lực hai bên các loại mượn sức.
“Công tử lưu lại nơi này, là vì tránh né phân tranh giữa hai vương gia hay là vì người……”
Ở trong ánh mắt uy nghiêm của nam nhân, Thẩm Lận nuốt nửa câu sau trở về.