Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 1361 - Chương 1361. Cuối Cùng Danh Tiết

Chương 1361. Cuối cùng danh tiết Chương 1361. Cuối cùng danh tiết

Kim phu tử hôn mê bất tỉnh, Hách lão nhân đã tiến đến nhìn qua, nhưng không tìm được nguyên nhân bệnh.

"Sợ là không phải chứng bệnh bình thường!" Kỷ Trường An nhíu mày.

Hách lão nhân vuốt vuốt chòm râu: "Đích xác không phải y lực có khả năng đạt tới, sợ là vu cổ!"

"Là Thu Vãn!" Kỷ Trường An nhíu mày, hắn ngàn tính vạn tính, không nghĩ tới Thu Vãn công kích Kim phu tử.

Hách lão nhân lắc đầu: "Thứ này lão phu liền bất lực!"

Kỷ Trường An do dự một chút: "Có một người nói không chừng có thể cứu được Kim phu tử!"

Kỷ Trường An nói xong, xoay người đi ra ngoài.

Kỷ Trường An gõ gõ cửa, bên trong truyền đến âm thanh đạm nhiên của nữ tử, "Vào đi!"

Kỷ Trường An đẩy cửa đi vào, liền thấy Thái Bình ngồi ngay ngắn ở trước bàn, trên bàn để mõ, bên cạnh để kinh Phật đã sao một nửa.

"Thật đúng là khách ít đến!" Thái Bình nhìn Kỷ Trường An, nhàn nhạt cười cười, "Nghĩ như thế nào lại đến gặp ta?"

"Mẫu thân, con muốn nhờ mẫu thân cứu một người!" Kỷ Trường An nói.

"Kim phu tử?" Thái Bình nhàn nhạt nâng mi mắt lên.

"Đúng vậy!" Kỷ Trường An gật đầu.

Thái Bình nhàn nhạt nói: "Kim phu tử dám huỷ hoại phệ hồn trận của Thu Vãn, hắn hẳn là đã sớm biết hắn sẽ có kết cục như vậy! Ta lại không hiểu vu thuật, ta có thể giúp con cái gì được?"

"Năm đó phu nhân Oai Hùng sợ nhất chính là mẫu thân, lúc ấy tuy rằng con còn nhỏ, nhưng lại nhớ rất rõ ràng!" Kỷ Trường An nhìn về phía Thái Bình, "Thuật vu cổ của phu nhân Oai Hùng, đối với người khác đều dùng được, nhưng duy độc đối với mẫu thân một chút đều không có tác dụng, cho nên mẫu thân nhất định có biện pháp đối phó phu nhân Oai Hùng!"

Thái Bình không nhịn được thở dài: "Làm khó con, thế nhưng vẫn còn nhớ rõ ràng như vậy!"

"Đó chính là thơ ấu tốt đẹp nhất của con, con tự nhiên nhớ rõ ràng!" Kỷ Trường An thấp giọng nói, "Sau đó rất nhiều năm, trong mộng của con cũng chỉ có thơ ấu kia, có cô gái mà con thích, có cha nương thương con!"

Thái Bình nắm chặt ngón tay.

Sau khi Kỷ Trường An tới Thiên Thành, tuy rằng bảo vệ được một mệnh, nhưng cũng chịu không ít khổ.

Thái Bình vì làm Kỷ Trường An có thể sinh tồn được ở trong hoàn cảnh gian khổ kia, vài lần nàng đều làm như không thấy, tuy rằng nửa đêm không nhịn được rơi nước mắt gõ mõ.

"Năm đó phu nhân Oai Hùng muốn gả con gái cho con, nên đối với ta vẫn luôn khách khí!" Thái Bình bất đắc dĩ nói, "Nói đến cùng, nàng cũng là vì nể mặt mũi của con!"

Kỷ Trường An nhíu mày, "Chỉ như vậy?"

Thái Bình gật đầu: "Lúc ấy phụ thân con chỉ là một chức quan nhàn tản, tướng quân Oai Hùng chính là hộ quốc Đại tướng quân, Thanh hoàng đế thập phần tín nhiệm, phu nhân Oai Hùng lại là nữ trung hào kiệt, như thế nào sẽ sợ ta?"

Kỷ Trường An trầm ngâm một chút, hắn tổng cảm thấy Thái Bình không có nói thật.

"Vậy không quấy rầy mẫu thân, con đi làm việc!" Kỷ Trường An xoay người rời đi.

Thái Bình nhìn bóng dáng Kỷ Trường An, sâu kín mà thở dài.

Phu nhân Oai Hùng đích xác có nhược điểm ở trên tay nàng, nhưng đó chính là lợi thế cuối cùng để đối phó với Thiên Cơ Hoàng Đế, vì một Kim phu tử, thật sự là không đáng.

Kỷ Mặc Thiên nhìn thần sắc Kỷ Trường An sầu lo đi ra.

"Con đi tìm nương của con?" Kỷ Mặc Thiên hỏi.

Kỷ Trường An gật đầu: "Con cho rằng nương có biện pháp khắc chế Thu Vãn, rốt cuộc năm đó ở Thanh thành, phu nhân Oai Hùng biết vu thuật, chưa bao giờ đặt bất luận kẻ nào vào trong mắt, cũng chỉ có đối với nương vẻ mặt ôn hoà một chút, hơn nữa có một lần con rõ ràng nhìn thấy phu nhân Oai Hùng tựa hồ có cái gì cầu nương, nương rất là khí phách áp người!"

Bình Luận (0)
Comment