Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 162 - Chương 162. Thương Gân Động Cốt Một Trăm Thiên 2

Chương 162. Thương gân động cốt một trăm thiên 2 Chương 162. Thương gân động cốt một trăm thiên 2

Tống Song Hỉ hừ lạnh một tiếng, xoay người vào phòng bếp.

Vương Lý Thị ngại ngùng kéo kéo tay Vương Vạn Hào.

Vương Vạn Hào lôi kéo vạt áo Vương Lý Thị: “Nương, con cũng muốn có gà con!”

“Chờ thân mình ca ca của con tốt lên liền mua cho con!” Vương Lý Thị thở dài, lia mắt nhìn nhìn căn nhà của Tống gia, tuy rằng trong sân không có gì biến đổi, nhưng người Tống gia, từ Tống Đoàn Viên đến Tống Tiếu Tiếu đều thay đổi, tựa hồ trở nên càng đáng tin, càng có can đảm!

Người một nhà Vương Lý Thị ở nơi này, Tống Đoàn Viên cũng không chịu nổi, tới chạng vạng, xác định Vương Vạn Lâm không tiếp tục nóng lên, liền sai Tống Song Hỉ chuẩn bị một ít dược, bảo Vương Lý Thị mang về nhà điều trị.

Vương Lý Thị vừa nghe nói muốn đuổi bọn họ đi, vội nói: “Thông gia, ngươi xem Vạn Lâm nếu chẳng may bộc phát bệnh nặng, ta tới tới lui lui cũng không dễ dàng, không bằng liền ở nơi này đi!”

“Hiện tại Vương Vạn Lâm đã hạ nhiệt, xương cốt cũng đang sinh trưởng, mỗi ngày ngươi học biện pháp của ta đổi dược là được! Thương gân động cốt một trăm ngày, cái chân này của hắn đừng nói một trăm ngày, ít nhất phải nửa năm mới có thể khôi phục như thường, ngươi không thể ở nhà ta nửa năm được!” Tống Đoàn Viên nói.

Vương Lý Thị chạy nhanh nhìn về phía Vương Ngọc Lan, muốn Vương Ngọc Lan nói đỡ cho nàng.

Vương Ngọc Lan cúi đầu, nhỏ giọng dỗ con gái trong lòng ngực, coi như không nhìn thấy ánh mắt ám chỉ của Vương Lý Thị.

Vương Lý Thị thấy con gái của mình cũng không thế chính mình nói chuyện, chỉ có thể nói thêm: “Thông gia, ta thấy Song Hỉ chế dược không tồi, có phải kiếm được nhiều tiền hay không? Bằng không như vầy, ngươi cho Vạn Lâm ở nơi này, ta giúp đỡ Song Hỉ chế dược, được không? Ta thấy tay chân Song Hỉ nhỏ, cán dược cũng lao lực, tay chân ta thô tráng, có rất nhiều sức lực, ta giúp nàng!”

Tống Song Hỉ vội nói: “Nương, con không cần người khác hỗ trợ, chính con có thể làm được!”

Tống Song Hỉ không thích Vương Lý Thị, nàng thà rằng làm nhiều một chút, cũng không muốn nhìn thấy Vương Lý Thị.

Vương Lý Thị biết là chính mình trước kia khiến người không thích, vội nói: “Song Hỉ, về sau cháu làm gì ta liền làm đó, hơn nữa ta cũng nhất định sẽ quản thúc tốt Vạn Hào, không cho hắn gây chuyện. Ta cũng không cầu nửa năm, cháu xem chỉ mười ngày, mười ngày được không? Mười ngày sau cha hắn đã trở lại, chúng ta liền đi!”

Tống Song Hỉ liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái.

Đám ba đậu sương lần này nhiều, Tống Song Hỉ làm cũng thật là có chút mệt.

“Vậy mười ngày đi!” Tống Đoàn Viên nói, nàng cũng thấy được Tống Song Hỉ mệt, tới buổi tối, tiếng ngáy càng lúc càng lớn, hôm nào nàng cũng phải mua dược cho Tống Song Hỉ uống mới được.

Hơn nữa mấy ngày gần đây, nàng phát hiện tới đêm tối, ngoài cửa luôn có người lắc lư, Tống Đoàn Viên lo lắng Thủy gia kia còn chưa từ bỏ ý định, cho nên một nhà Vương thị ở chỗ này, cũng có thể an toàn hơn một chút.

Vương Lý Thị thấy Tống Đoàn Viên đã đáp ứng, vội nói cảm tạ, lại lôi kéo Vương Vạn Hào trở về, dặn dò hắn nhất định phải nghe lời, giúp đỡ Tống Tiếu Tiếu cắt cỏ cho gà con ăn.

Vương Vạn Hào không muốn.

Vương Lý Thị nói: “Vậy ta đưa con trở về!”

Vương Vạn Hào chỉ đành đáp ứng.

Một nhà Vương thị ở lại mấy ngày, nhưng thật ra sống khá yên ổn, Tống Đoàn Viên cũng yên tâm, tới ngày đi nấu cơm cho Kỷ Trường An, nàng từ sáng sớm liền đi lên thị trấn.

Hôm nay cũng là ngày nghỉ của Tống Phúc Quý, Tống Đoàn Viên tính toán nấu xong cơm liền cùng Tống Phúc Quý về nhà.

Tống Đoàn Viên như cũ đến trước cửa Kỷ gia.

Người trông cửa nói: “Tống đại nương, công tử nói, ngươi đi đến hậu viện nhà ngươi, công tử ở nơi đó chờ ngươi!”

Tống Đoàn Viên sửng sốt, hậu viện nhà nàng?

Lần trước tường viện đổ, Tống Đoàn Viên vẫn chưa sửa lại.

Bình Luận (0)
Comment