Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 184 - Chương 184. Chẳng Lẽ Trên Thế Giới Này Còn Có Cùng Nàng Giống Nhau Xuyên Qua Người? 2

Chương 184. Chẳng lẽ trên thế giới này còn có cùng nàng giống nhau xuyên qua người? 2 Chương 184. Chẳng lẽ trên thế giới này còn có cùng nàng giống nhau xuyên qua người? 2

Tống Đoàn Viên mua một cân đậu đỏ, một cân đậu xanh, còn có các loại mứt hoa quả, thêm lên liền phải hơn hai trăm văn.

Vương Ngọc Lan quay ra thấy Tống Đoàn Viên đang trả tiền, trơ mắt mà nhìn 200 văn đi ra ngoài, đau lòng đến môi đều run run.

“Nương, không phải vừa mới ăn cơm sao, sao tiêu nhiều tiền như vậy……” 200 văn, người một nhà Tống gia có thể ăn một tháng.

“Đi đã mệt, uống miếng nước đi, cửa hàng điểm tâm này có cung cấp nước trà!” Tống Đoàn Viên nói, gọi Vương Ngọc Lan ngồi xuống.

Tống gia ngồi vây quanh bên nhau trên một bàn.

“Điểm tâm của ngài đây!” Tiểu nhị bưng điểm tâm lên, tặng một ấm trà, bày bát trà cho từng người, ngay cả Tống Tiếu Tiếu cũng có một cái bát trà.

Tống Tiếu Tiếu nhìn trái nhìn phải, không dám nói lời nào, nhưng cái miệng nhỏ lại hơi hơi nhấp lên, mang theo ý cười.

Tống Đoàn Viên cầm mứt hoa quả đưa cho Tống Tiếu Tiếu: “Tới, Tiếu Tiếu, cháu ăn mứt hoa quả đi cho ngọt miệng!”

Tống Tiếu Tiếu vội vàng tiếp nhận, cắn một miếng, dư lại liền đưa cho Vương Ngọc Lan.

Vương Ngọc Lan không chịu ăn.

“Nương, ăn rất ngon!” Tống Tiếu Tiếu vẫn luôn giơ.

Vương Ngọc Lan nhìn thoáng qua Tống Đoàn Viên, thấy Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm, sau đó mới cắn một miếng nhỏ, gật gật đầu, “Ăn ngon!”

Tống Đoàn Viên nói: “Đều mau ăn đi, phần cho lão nhị và Phúc Truyền, ta đã bảo tiểu nhị gói lại, chúng ta đều có thể ăn!”

Tống Song Hỉ vừa nghe vậy, chạy nhanh duỗi tay cầm cái bánh đậu đỏ, phóng tới miệng mình.

Vừa cho vào miệng đã tan, chỉ còn lại có thơm ngọt…… Tống Song Hỉ ngước mắt nhìn về phía Tống Đoàn Viên: “Nương, ăn ngon thật, cũng có thể do ngồi ở chỗ này nên ăn phá lệ ngon!”

Tống Đoàn Viên gật đầu: “Đây đều là bánh mới ra nồi, ngoài giòn trong thơm, tự nhiên ăn phá lệ ngon!”

Tống Đoàn Viên ngước mắt nhìn tiệm bánh ngọt một cái, điểm tâm Kỷ thị, chẳng lẽ là cửa hàng của Kỷ Trường An? Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ?

“Nương, nương ăn đi!” Tống Song Hỉ thấy Tống Đoàn Viên nhìn bảng tên của cửa hàng điểm tâm kia sững sờ, cũng liền thúc giục Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên gật đầu.

“Bánh kem bánh kem, hôm nay là sinh nhật Vương lão gia, Kỷ thị chúng ta làm riêng một cái bánh sinh nhật tặng cho Vương lão gia, chúc Vương lão gia thọ tỷ Nam Sơn!” Tống Đoàn Viên vừa mới cắn một ngụm bánh đậu xanh, liền nghe được một tiểu nhị ở phía sau kêu, bánh đậu xanh kia liền mắc kẹt trong cổ họng.

“Khụ khụ!” Tống Đoàn Viên không nhịn được ho khan, chạy nhanh uống một ngụm trà cho thông họng.

Bánh sinh nhật? Cổ đại sớm như vậy đã có bánh sinh nhật?

Tống Đoàn Viên vội vàng ngoái đầu nhìn lại, liền thấy tiểu nhị cửa hàng đang đẩy một cái xe đẩy tới, mặt trên để một cái bánh sinh nhật, tuy rằng không có bơ, nhưng mặt trên lại cắm một cây nến đỏ nho nhỏ, mà vị Vương lão gia kia trên đầu còn đội một chiếc mũ sinh nhật!

Tống Đoàn Viên không nhịn được đứng dậy, ngơ ngác mà nhìn một màn trước mắt này. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ trên thế giới này còn có người xuyên qua giống nàng?

“Kỷ công tử thật đúng là khách khí!” Vương lão gia hiển nhiên thập phần vừa lòng, đánh thưởng cho tiểu nhị.

Tiểu nhị cười tủm tỉm tiếp nhận, nói: “công tử nhà chúng ta nói, Vương lão gia là khách hàng lớn của chúng ta, ngày sinh của Vương lão gia, chúng ta đương nhiên nhớ kỹ!”

Tống Đoàn Viên tiến lên, muốn cẩn thận nhìn phôi bánh kem kia một cái, nhưng hiện giờ xung quanh Vương lão gia đầy người nhìn náo nhiệt, còn có người đụng phải, vài lần đẩy Tống Đoàn Viên ra ngoài.

“Ngươi cũng muốn ăn bánh sinh nhật sao?” Đột nhiên, một người từ phía sau đỡ lấy Tống Đoàn Viên thiếu chút nữa bị ngã, không nhịn được ở bên tai Tống Đoàn Viên cười nói, “Ăn xong không sợ béo thành lợn sao!”

Bình Luận (0)
Comment