Hách Ly Cung nhíu mày: “Đây là biện pháp duy nhất con có thể nghĩ ra, cha, hiện tại chúng ta không thể đắc tội Lương Vương!”
Tâm tình của Hách lão nhân thập phần không tốt.
Chân của Trình Vương đã tới thời khắc mấu chốt, hắn không đi được, Lương Vương bên kia cũng đích xác không thể đắc tội, rốt cuộc hai vị vương gia đoạt đích, ai thắng ai thua cũng chưa biết, Hách Ly Cung làm như vậy, cũng là bất đắc dĩ, bởi vì người hắn muốn tìm vẫn luôn không có tìm được, còn cần dựa vào thế lực của hai vị vương gia.
“Cha, cha yên tâm, con sẽ tận lực che chở Tống Đoàn Viên, con ra mặt, để Tống Đoàn Viên làm trợ thủ cho con, nếu trị không hết, con sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm!” Hách Ly Cung nói.
Hách lão nhân gật gật đầu: “Con như vậy mới tính là có đảm đương, giống một nam nhân!”
Hách Ly Cung thấy Hách lão nhân rốt cuộc nhả ra, sau đó mới yên tâm, thu thập một chút, sáng sớm ngày hôm sau cùng Tống Đoàn Viên lên đường.
Ở cửa tòa nhà, Tống Đoàn Viên do dự một chút, vẫn kéo Tống Phúc Quý đến một bên.
“Chuyện này ta vốn không nghĩ nói cho con, sợ con sợ hãi, nhưng ta đi rồi, con chính là chủ gia đình, em bé và Tiếu Tiếu đều còn nhỏ, Song Hỉ tuổi cũng không lớn, hết thảy còn phải dựa vào con, cho nên ta nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này ta vẫn nên nói cho con!” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Phúc Quý vừa thấy biểu tình Tống Đoàn Viên ngưng trọng như vậy, trái tim lập tức liền nhấc lên cao, hắn vội vàng hỏi: “Nương, rốt cuộc làm sao vậy?”
Tống Đoàn Viên kể lại sự tình tối hôm qua nàng nhìn thấy Chu chưởng quầy của cửa hàng đậu phụ.
“Nương nói chính là Chu chưởng quầy cấu kết với sơn tặc kia?” Tống Phúc Quý sửng sốt.
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, “Lúc ấy cửa hàng đậu phụ bị xét nhà, là ta nhờ khất cái đưa tin choTrương nha dịch, hiện giờ Chu chưởng quầy đã tìm đến nhà chúng ta ở nông thôn, trong lòng ta sợ hãi hắn có mưu đồ gây rối chúng ta, cho nên liền mang theo các con tới thị trấn.”
Tống Đoàn Viên nói kế hoạch chính mình tiến đến Thiên Thành.
“Trách không được nương đột nhiên muốn mang theo Phúc Truyền đi Thiên Thành, hóa ra là để tránh né Chu chưởng quầy!” Tống Phúc Quý nắm chặt ngón tay, “Nương, nương yên tâm, con sẽ bảo vệ tốt người trong nhà!”
Tống Đoàn Viên ngước mắt, mặc kệ Tống Phúc Quý có thể làm được hay không, ít nhất Tống Phúc Quý dám nói ra những lời này, không giống như trước kia, không có đáng tin, gặp chuyện liền thiếu kiên nhẫn.
“Hậu viện chúng ta tương thông với Kỷ gia, nếu thực sự có chuyện không ổn, con liền mang theo Ngọc Lan bọn họ đến Kỷ gia, trong Kỷ gia có gia đinh, cũng coi như là nhà giàu ở thị trấn, Chu chưởng quầy sẽ kiêng kị!” Đây mới là trọng điểm mà Tống Đoàn Viên muốn nói.
Tống Phúc Quý vội vàng gật đầu.
“Sau khi ta đi rồi, con cũng phải thường xuyên đi coi chừng lão nhị, dặn dò hắn trước khi ta trở về, ngàn vạn không cần tùy tiện ra khỏi thư viện!” Hách Ly Cung đã ở bên kia thúc giục, Tống Đoàn Viên lại lần nữa dặn dò Tống Phúc Quý, đưa cho hắn năm lượng bạc, sau đó lên xe ngựa.
“Nương, nương nói cái gì với đại ca vậy?” Tống Phúc Truyền tò mò hỏi, bởi vì vừa rồi hắn nhìn thấy biểu tình Tống Phúc Quý thực nghiêm nghị.
“Không có việc gì, chỉ dặn hắn chiếu cố tốt trong nhà!” Tống Đoàn Viên nói,
Tống Phúc Truyền gật gật đầu, còn có chút hưng phấn, “Nương, chúng ta thật sự đi Thiên Thành sao?”
Tống Đoàn Viên gật đầu, “Đúng vậy, ta mang con đi ra ngoài trông thấy việc đời!”
Tống Phúc Truyền gật gật đầu.
Tống Đoàn Viên tuy rằng đã làm bà nội, nhưng chung quy vẫn là một nữ nhân, Hách Ly Cung vẫn phải chú ý nam nữ khác biệt, hắn không thể ngồi chung một chiếc xe ngựa cùng Tống Đoàn Viên, liền cưỡi ngựa, Tống Đoàn Viên và Tống Phúc Truyền ngồi xe ngựa, ba người đi về phía ngoài thị trấn.
Chậm rãi rời xa thị trấn, trong lòng Tống Đoàn Viên cũng có chút hưng phấn.
Đời này, nàng rời đi thị trấn trước một năm so với nguyên chủ.
Kiếp trước, nguyên chủ là vì đưa Tống Phúc Tin đi thi cử nhân, mới đi Thành Phủ, sau đó Tống Phúc Tin trúng Trạng Nguyên, thành thân, mới đưa nguyên chủ đến Thiên Thành.