Tống Đoàn Viên vẫn luôn cho rằng Lương Vương là công, chẳng lẽ là thụ?
Tống Đoàn Viên nổi da gà toàn thân, chạy nhanh rời đi.
Giờ phút này trong phòng, Kỷ Trường An có chút không kiên nhẫn, cầm chén thuốc đặt ở trong tay Lương Vương, thấp giọng nói: “Chính mình uống đi!”
Lương Vương méo miệng: “Thập Nhất, ngươi không đáng yêu như khi còn nhỏ, khi còn nhỏ ngươi thân với bổn vương nhất!”
Kỷ Trường An ngước mắt: “Trước kia, Vương gia làm việc thủ đoạn cũng không có tàn nhẫn như vậy! Trình Tiền đáng chết, nhưng tội không tới vợ và con!”
Lương Vương sâu kín nhìn Kỷ Trường An: “Ngươi ban đầu có thể cứu bọn họ, chỉ cần ngươi trung tâm với bổn vương, làm hậu thuẫn kiên cố nhất của bổn vương!”
Kỷ Trường An nói: “Ta lặp lại lần nữa, ta chỉ trung với Thái Tử, trước khi một trong hai người ngươi và Trình Vương ngồi trên vị trí kia, ta sẽ không đầu nhập vào bất luận một người nào, cũng sẽ không toàn tâm ra sức vì hắn!”
Lương Vương sâu kín thở dài: “Thập Nhất, ngươi chẳng nhẽ không nghĩ tới, ngươi du tẩu không ngừng như vậy, có lẽ sẽ đắc tội cả hai chúng ta?”
Kỷ Trường An ngước mắt: “Đây là mệnh lệnh của Hoàng Thượng!”
Lương Vương gật gật đầu: “Thôi được rồi, bổn vương không bức ngươi, chỉ cần ngươi giữ vững lời đã đáp ứng với bổn vương, không giúp Trình Vương đối phó bổn vương là được!”
Kỷ Trường An nói: “Ta tự nhiên cũng sẽ không giúp ngươi đối phó với Trình Vương!”
Lương Vương gật gật đầu: “Được!”
Kỷ Trường An từ phòng Lương Vương ra tới, nhìn khắp nơi một cái, mạo hiểm đi hậu viện.
Trong phòng ở hậu viện, Tống Đoàn Viên đang sững sờ, nghĩ đến một màn Kỷ Trường An đè Lương Vương ở trên bàn kia, không biết vì sao, Tống Đoàn Viên lại nhiệt huyết sôi trào, đồng thời cũng cảm thấy đáng tiếc.
Tuy rằng hai người đều là mỹ nam, đè nhau trông thập phần đẹp mắt, nhưng Tống Đoàn Viên tổng cảm thấy đáng tiếc, chẳng lẽ hiện tại Kỷ Trường An lại đi lên con đường năm xưa của Tống Phúc Tin? Bởi vì Kỷ Trường An thích nam nhân, nên mười năm sau mới thành thân?
“Đang nghĩ cái gì vậy?” Đột nhiên, âm thanh Kỷ Trường An vang lên.
Tống Đoàn Viên hoảng sợ, chạy nhanh ngẩng đầu, liền thấy chiếc cằm gợi cảm bị bóp đến đỏ của Kỷ Trường An.
Ai ai nha, thật kích thích!
Tống Đoàn Viên rất nhanh đã não bổ hết thảy, vừa rồi nàng rời đi, đến bây giờ hẳn là đã được mười lăm phút……
Xong việc……
Tống Đoàn Viên do dự một chút, ngước mắt hỏi: “Dược dùng như thế nào rồi? Ta lại kê thêm cho ngươi một ít nhé, lần này ta đổi phương thuốc, tăng liều lên.”
“Phương thuốc gì?” Kỷ Trường An sửng sốt một chút, sau đó mới nhớ lại, sắc mặt không nhịn được đỏ lên: “Ta không có việc gì, không cần phải kê!”
Tống Đoàn Viên thấp giọng nói: “Ngươi không cần ngại……”
“Ta không có ngại!” Kỷ Trường An nhíu mày, hắn thật sự không cần thuốc trị nứt hậu môn!
Tống Đoàn Viên thở dài, thôi được, loại chuyện này vốn dĩ khó có thể mở miệng, đặc biệt là cái tên Kỷ Trường An này đang đi lại con đường kiếp trước của Tống Phúc Tin, liệu Kỷ Trường An có thể nào cũng vì Lương Vương mà tạo phản hay không?
Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Kỷ Trường An một cái, càng thêm cảm thấy thực xin lỗi người nam nhân này.
Kỷ Trường An thật sự không thích Tống Đoàn Viên dùng loại ánh mắt này nhìn hắn, tựa hồ đang thương hại hắn?
Hắn có cái gì đáng thương chứ? Đáng thương không phải nữ nhân này sao?
“Tóm lại, ta sẽ viết phương thuốc đưa tới đây, ngươi bảo Đại Sơn đun cho ngươi uống!” Tống Đoàn Viên nói xong, sâu kín thở dài chuẩn bị xoay người rời đi.
“Tống Đoàn Viên, ta hiện tại phải về trấn Thanh Sơn, ngươi đừng quên công tác của ngươi, ta còn đang chờ uống canh cá!” Kỷ Trường An đột nhiên nói.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, ngoái đầu lại nhìn Kỷ Trường An.
Người nam nhân này đời trước chưa uống qua canh cá sao, hiện tại còn muốn uống canh cá?