Có quỷ? Tống Đoàn Viên nhíu mày.
Quỷ sợ là không có, khách điếm này có ăn trộm. Chỉ là hiện giờ cơm của Kỷ Trường An phải làm sao?
Tống Đoàn Viên dạo qua một vòng, phát hiện phòng bếp nhỏ có ít măng chua, còn có bún đặc sản của thị trấn này, nàng lập tức liền nhớ tới món bún ốc.
“Ngươi trước đừng có gấp, việc nguyên liệu nấu ăn bị mất ngươi tạm thời không cần nói cho chưởng quầy các ngươi!” Tống Đoàn Viên nói, đi ra phía trước.
“Chủ quán, trong tiệm ngươi có ốc nước ngọt không?” Tống Đoàn Viên hỏi chưởng quầy.
Chưởng quầy sửng sốt một chút: “Chưa từng nghe nói về thứ này!”
Tống Đoàn Viên có chút thất vọng, xem ra không thể ăn bún ốc rồi!
“Tiểu Tam, không phải đã nói ngươi không cần ăn mấy thứ này, mấy thứ này ăn vào sẽ nhiễm bệnh, Vương lão tam chỉ vì ăn thứ này mỗi ngày, trên người mọc đầy đốm đỏ của bệnh sởi, bụng trướng to như người mang thai tám tháng, sao ngươi không nghe khuyên bảo vậy?”
Tống Đoàn Viên quay đầu liếc mắt nhìn một cái, trong tay tiểu nhị tên gọi Tiểu Tam đang bưng đúng là ốc nước ngọt, cũng gọi là ốc đồng.
Tống Đoàn Viên vội vàng tiến lên nói: “Hương vị của ốc đồng cũng không tệ lắm, nhưng nhất định phải nấu chín mới có thể ăn, chỉ cần nấu chín liền không thành vấn đề!”
Tiểu Tam ngước mắt nhìn Tống Đoàn Viên: “Ngươi cũng thích ăn sao?”
“Ta chẳng những thích ăn, mà còn biết làm, ngươi có muốn nếm thử tay nghề của ta hay không?” Tống Đoàn Viên cười hì hì hỏi, mục đích tự nhiên chính là lừa gạt ốc nước ngọt trong tay tiểu nhị Tiểu Tam.
Tiểu nhị Tiểu Tam lập tức đưa ốc nước ngọt cho Tống Đoàn Viên: “Ngươi làm cho ta nhìn một cái, nếu làm tốt ta miễn tiền thuê nhà cho ngươi!”
“Tên khốn, nói bừa cái gì vậy? Chỉ có con hào phóng, cha con mở khách điếm này dễ dàng sao!” Chưởng quầy tức giận đến dậm chân.
Tống Đoàn Viên không thể tưởng được, người gọi là Tiểu Tam này, thế nhưng chính là thiếu gia, vội nói: “Chỉ miễn ba gian tiền thuê nhà là được, không cần năm gian!”
Kỷ Trường An có tiền như vậy, tự thanh toán đi!
Tiểu Tam cười hì hì nói: “Được!”
Tống Đoàn Viên vội vàng bưng ốc nước ngọt đi vào, chỉ còn lại chưởng quầy ở hiện trường tức giận đến khóe miệng phát run.
Tống Đoàn Viên rửa sạch sẽ ốc nước ngọt, dùng nước ấm tráng một lần, nấu măng chua và ốc nước ngọt với nhau, trong chốc lát mùi măng thối quen thuộc liền bay ra.
“Thứ này có thể ăn sao?” Mã Tiểu Tam bóp mũi, kích thích đến sắp không chịu nổi.
“Tuyệt đối có thể ăn, ngươi đừng thấy mùi hương này thối, nhưng ăn lên rất ngon!” Tống Đoàn Viên vớt bún ra, đổ nước dùng ốc và măng chua lên, thêm dấm và ớt, một chén bún ốc liền hoàn thành.
“Đáng tiếc nước dùng đun thời gian quá ngắn, hương liệu cũng chỉ có vỏ bát giác, quế, hương diệp, nếu có trần bì, thì là, nấm hương, bạch chỉ, sa nhân và thảo quả, hương vị sẽ đúng tông!” Tống Đoàn Viên thở dài.
Mã Tiểu Tam nói: “Ngươi đây là nấu cơm hay là ngao dược, dùng nhiều như vậy?”
Tống Đoàn Viên cười cười: “Nấu cơm cũng là một kỹ thuật, không tin ngươi nếm thử đi, ta bảo đảm ngươi chỉ cần nếm một lần là có thể thích ăn!”
Mã Tiểu Tam do dự một chút, hắn chỉ chỉ măng chua nói: “Đó là măng muối, ngươi xác định không có vấn đề gì sao?”
Tống Đoàn Viên thấy hắn không dám ăn, chỉ có thể chính mình nếm trước một ngụm.
Thật là đã lâu chưa được nếm hương vị này!
Mã Tiểu Tam nhìn Tống Đoàn Viên ăn đến ngon lành như vậy, cuối cùng cũng nếm một ngụm.
“Ân ân, ăn thật sự ngon!” Mã Tiểu Tam nói, nhưng lại có chút lo lắng, “Ăn măng chua này sẽ không bị tiêu chảy chứ?”
“Sẽ không, yên tâm đi!” Tống Đoàn Viên cùng ăn với Mã Tiểu Tam.
“Đây là hương vị gì, ai đang hầm phân đấy? Khách điếm của ta vốn dĩ đã không có mấy khách……”
Trong chốc lát sau, chưởng quầy khách điếm cầm chiếc chổi hùng hùng hổ hổ đi tới.
Tống Đoàn Viên hoảng sợ, chạy nhanh đẩy Mã Tiểu Tam về phía trước: “Ngươi nói với cha ngươi đi, ta đi hầu hạ chủ tử nhà ta!”