Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 212 - Chương 212. Nghe Lên Xú Ăn Lên Hương (2/2)

Chương 212. Nghe lên xú ăn lên hương (2/2) Chương 212. Nghe lên xú ăn lên hương (2/2)

Mã tiểu tam một bên ăn một bên gật đầu.

Mã chưởng quầy cầm chiếc chổi tiến vào phòng bếp bắt người 'hầm phân', liền nhìn thấy con trai của mình đang ngồi ăn, mùi thối đúng là từ trong chén kia bay ra.

“Chết tiệt, khách điếm của ta tuy rằng không có khách nhân, nhưng cũng không để ngươi bị đói, ngươi thế nhưng lại ăn phân?” Mã chưởng quầy tức giận cầm chổi muốn đánh người.

“Cha, cha về sau không cần mở khách điếm nữa, bán món bún này đi, món bún này ăn thật sự rất ngon!” Mã Tiểu Tam một bên bưng chén chạy một bên nói, “Dù sao trong tiệm chúng ta cũng không có khách nhân, không bằng đổi nghề đi!”

Mã chưởng quầy tức giận đến không được, đuổi theo Mã Tiểu Tam không ngừng đánh.

Lúc này, Đại Sơn đang quét tước phòng.

Phòng khách điếm rất nhiều, nhưng bởi vì đã lâu không ai ở, trong phòng tích tụ không ít tro bụi.

“Công tử, tiểu nhân đi hỏi thăm một chút, nghe đồn khách điếm này có quỷ, cho nên vị trí tốt như vậy mới không có ai, chúng ta có muốn đổi khách điếm khác hay không?” Đại Sơn không nhịn được hỏi.

“Nhãn tuyến của Lương Vương trải rộng khắp thiên hạ, nếu bị hắn biết ta và Tống Đoàn Viên vốn quen biết, sẽ tăng sự hoài nghi của hắn, khách điếm không ai vừa lúc, thanh tĩnh!” Kỷ Trường An nói, mở cửa sổ ra, vừa định đổi không khí trong phòng một chút, một trận mùi hôi liền xông đến.

Đại Sơn cũng ngửi thấy, vội ngừng thở tiến lên, đóng cửa sổ lại, “Công tử, trách không được khách điếm này không có khách, thứ gì thối như vậy?”

Đại Sơn nói còn chưa có nói xong, liền cảm thấy mùi kia càng ngày càng thối, càng ngày càng gần……

“Kỷ công tử, ăn cơm!” Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm bưng bún ốc tiến vào, thuận tiện cũng múc một chén cho Đại Sơn.

“Đây là thứ gì?” Đại Sơn tiến lên vừa ngửi liền vội vàng bóp mũi.

“Đây là đặc sản bên này, gọi là bún ốc, mùi thối nhưng ăn rất ngon!” Tống Đoàn Viên sợ Kỷ Trường An không chịu ăn, thuận tiện nói dối.

“Đại Sơn, ta không phải đã bảo ngươi mua cá tươi về nấu canh cá sao?” Kỷ Trường An lạnh lùng quay đầu nhìn Đại Sơn.

Đại Sơn vội nói: “Tiểu nhân đã mua, chạy toàn bộ thị trấn mua được hai con cá duy nhất!”

Tống Đoàn Viên vội nói: “Cá bị mèo ngậm đi rồi, ngươi ăn cái này trước đi, ngửi mùi thối, nhưng ăn thật sự rất ngon, ngươi nếm thử một ngụm đi!”

Tống Đoàn Viên gắp một miếng đút cho Kỷ Trường An.

Kỷ Trường An kiên quyết không chịu chạm vào.

“Nhưng phòng bếp đã không còn thức ăn!” Tống Đoàn Viên thở dài, “Ngươi chọn khách điếm này, đã thật lâu không có khách nhân, cho nên phòng bếp không có thức ăn khác, ngươi cứ nếm thử một ngụm lại quyết định ăn hay không, bằng không sẽ phải đói bụng!”

Kỷ Trường An nhíu mày, nhìn Đại Sơn: “Đại Sơn, đi ra ngoài mua chút đồ ăn!”

Đại Sơn chạy nhanh đáp lời.

“Không ăn thì thôi, không thể lãng phí!” Tống Đoàn Viên cho miếng bún ốc kia vào trong miệng của chính mình.

Kỷ Trường An không nhịn được bưng kín cái mũi.

Tống Đoàn Viên không để ý tới hắn, càng ăn càng thấy ngon, sự ngon lành của món bún ốc là điều mà người không muốn ăn bún ốc vô pháp lý giải!

“Ọc ọc!” Kỷ Trường An đã đói bụng, nhưng vẫn kiên quyết không chịu chạm vào bún ốc.

Tống Đoàn Viên ăn một chén, dư lại một chén bưng cho Tống Phúc Truyền, Tống Phúc Truyền ban đầu cũng không chịu ăn, cuối cùng bị buộc nếm một ngụm, liền miễn cưỡng có thể tiếp thu.

Đã khuya, Đại Sơn từ bên ngoài mua trở về hai cái màn thầu, chủ tớ hai người một bên gặm màn thầu một bên dùng quạt hương bồ quạt hương vị trong phòng, thật sự là quá thối!

Sáng sớm ngày thứ hai, Kỷ Trường An đã bị tiếng la phía dưới đánh thức.

“Làm sao vậy?” Kỷ Trường An không vui.

Khách điếm này không phải bởi vì có quỷ nên không ai ở sao? Sao đột nhiên có nhiều người như vậy?

Đại Sơn chạy xuống nhìn một cái, người mới ra khỏi cửa, đã bị sặc, thiếu chút nữa té xỉu.

Quá thối!

Bình Luận (0)
Comment