“Biện chứng sai lầm? Sao có thể, đây chính là phương thuốc do thái y của Thái Y Viện kê!” Người con gái sửng sốt.
Sắc mặt phụ nhân kia có chút khó coi, không nhìn Tống Đoàn Viên, lập tức nói với con gái: “Nghênh Song, vẫn là thôi đi, mấy ngày nữa liền trở lại Thiên Thành rồi, lại đi tìm Ngọc viện sử nhìn một cái!”
Người con gái kia thở dài một hơi, tựa hồ có chút thất vọng, nói: “Nương, đều do con, người trạm dịch nói là một vị quý nhân mang theo đại phu, còn tưởng rằng thật sự có tài, không thể tưởng được……”
Sắc mặt Tống Đoàn Viên lập tức đỏ lên.
Nàng bị người ta nói không sao, nhưng thanh danh nhiều năm của Hách lão nhân, không thể bị nàng huỷ hoại!
Tống Đoàn Viên nói: “Vị phu nhân này, nếu biện chứng chính xác, phương thuốc đã sớm có tác dụng, ngươi hôm nay cũng sẽ không té xỉu!”
Phu nhân kia do dự một chút, không nói gì.
Tống Đoàn Viên lại hỏi: “Lúc trước biện chứng là bệnh tim đúng không?”
Người con gái gật gật đầu.
“Lưỡi phu nhân có rêu trắng nõn mà hơi vàng, mạch đập thưa không đều, kỳ thật là do thân thể mập mạp, cổ họng nhiều đàm, hoả lực công tâm gây loạn thần, do không dưỡng tâm gây ra, cũng không phải bệnh tim, kỳ thật lại nói tiếp chính là hai bộ phậm tâm tì hư, đàm nóng nhiễu tim, gây tắc mạch máu, cần phải dưỡng tâm tì, tiêu đàm, thông mạch máu.” Tống Đoàn Viên nói.
---
(*) Tâm: tim.
Tì: tụy.
Đông y cho rằng: “Chứng tâm tỳ đều hư ở người lớn tuổi trước hết là do huyết hư. Khi huyết bị tổn thương, hễ có chút mệt mỏi buồn phiền là ăn uống kém, giấc ngủ không yên, làm tổn thương tỳ (tụy) khuấy động tâm (tim). Bệnh thuộc hư chứng. Có khi mệt mỏi nhiều làm hỏa trong tâm xúc động, sinh ra nhiều đờm dãi”. (Nguồn: suckhoedoisong.vn)
---
Hách lão nhân vuốt vuốt chòm râu, gật gật đầu.
Thấy Hách lão nhân gật đầu, Tống Đoàn Viên liền biết chính mình đã biện chứng chính xác, nàng còn nói thêm, “Ta khai cho ngươi một phương thuốc, đun kĩ, một ngày ba lần, ba ngày sau sửa phương thuốc, dùng phương thuốc thứ hai, dùng liên tục sau bảy ngày nhất định sẽ khỏi hẳn!”
Mặc kệ phu nhân kia tin hay không, Tống Đoàn Viên vẫn khai phương thuốc, nhờ Hách lão nhân xem qua, sau đó giao phương thuốc kia cho hai mẹ con.
“Ngươi cũng có thể uống tiếp phương thuốc ban đầu, ta tin tưởng không quá 5 ngày, bệnh này của ngươi sẽ chuyển biến càng ngày càng nghiêm trọng, đến lúc đó ngươi dùng phương thuốc của ta cũng kịp!” Tống Đoàn Viên nói.
Phu nhân kia do dự một chút, bảo con gái nhà mình tiếp nhận phương thuốc.
Tống Đoàn Viên và Hách lão nhân về tới hậu viện.
“Sư phụ, như thế nào, đồ đệ không làm cho sư phụ mất mặt chứ?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Hách lão nhân gật gật đầu: “Cơ sở của ngươi tốt, đích xác tiến bộ rất lớn, nhưng vẫn có chút không tự tin, là do ngươi chưa khám bệnh nhiều. Sư huynh ngươi hiện giờ ở Thái Y Viện, nhận thức Chu trưởng quán của y quán lớn nhất Thiên Thành, ngươi có thể đi y quán ở mấy ngày, nhìn nhiều xem nhiều.”
Tống Đoàn Viên do dự một chút, nàng ban đầu tính toán chờ Hách lão nhân và vị quý nhân kia tiến vào Thiên Thành liền rời đi, nếu như vậy, sợ là lại phải ở Thiên Thành nghỉ ngơi chút thời gian.
“Có việc khó xử sao?” Hách lão nhân thấy Tống Đoàn Viên tựa hồ có chút khó xử, không nhịn được hỏi.
“Không có, có thể nhận được cơ hội như vậy đúng là khó được, đa tạ sư phụ!” Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, vẫn quyết định lưu lại quan sát chút thời gian.
Thiên Thành là dưới chân thiên tử, có thể ở dưới chân thiên tử mở một y quán lớn, liền giống như bệnh viện lớn ở thủ đô hiện đại, đại phu khám bệnh ở đó tự nhiên là giỏi nhất.
Tống Đoàn Viên sợ bỏ lỡ, về sau sẽ không còn có cơ hội như vậy nữa.
Về phần Lương Vương, người ta trăm công ngàn việc, nàng chỉ là một phụ nhân nho nhỏ ở nông thôn, làm chân chạy vặt trong y quán, sao có thể gặp gỡ!
Tống Đoàn Viên nói với Tống Song Hỉ quyết định của chính mình, Tống Song Hỉ tự nhiên là theo tâm ý của Tống Đoàn Viên.
Vì thế, Tống Đoàn Viên liền không tính toán trở về, ngày hôm sau theo Hách lão nhân thanh thản ổn định khởi hành.
Mọi người khởi hành rời khỏi trạm dịch, đôi mẹ con kia cũng muốn rời đi, có một nam tử cao lớn uy mãnh hơn ba mươi tuổi tiến đến nghênh đón hai mẹ con kia.
Khi nam tử ngồi trên lưng ngựa kia quay đầu lại, Tống Đoàn Viên lập tức sửng sốt.
Là nhạc phụ đời trước của Tống Phúc Tin, Hộ quốc công Thu Kim Hồng.