Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 255 - Chương 255. Tết Khất Xảo (1/2)

Chương 255. Tết Khất Xảo (1/2) Chương 255. Tết Khất Xảo (1/2)

Tống Đoàn Viên hỏi nàng: “Con bao lớn chứ? Còn chưa đến mười tám, không phải sao!”

Vương Ngọc Lan trố mắt một chút, đúng vậy, nàng còn chưa đến mười tám, nhưng hiện giờ đã sinh ba đứa con……

“Con cũng là một tiểu cô nương, chỉ là bởi vì thành thân sớm, nên lưng mới phải đeo trách nhiệm gia đình!” Tống Đoàn Viên vào phòng, từ trong phòng lấy ra một chiếc trâm bạc, mặt trên còn có tua, thập phần đẹp mắt, cắm lên trên đầu Vương Ngọc Lan.

“Đi chơi đi!” Tống Đoàn Viên nói.

Trong lòng Vương Ngọc Lan vừa động, gật gật đầu.

Vương Ngọc Lan rửa mặt, thay bộ xiêm y tốt nhất, trang điểm đơn giản một chút, mang theo Tống Tiếu Tiếu ra cửa.

Hôm nay trong thôn có lễ cầu Chức Nữ xin cho khéo tay giỏi thêu thùa, con gái trong thôn đều sẽ đi.

Tống Đoàn Viên ôm em bé ngồi ở dưới giàn nho trong sân, một bên đếm ngôi sao một bên dỗ em bé, em bé ư ư a a, còn có tiếng chim quắc quắc kêu hết đợt này đến đợt khác, bình đạm mà chân thật.

Tống Song Hỉ lần đầu tiên tham gia Tết Khất Xảo, hưng phấn đến khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nàng bị đám người Tống Hương Liên lôi kéo, cùng nhau gia nhập đến bên trong đội ngũ đốt đuốc khiêu vũ, nàng không biết nhảy, còn có chút thật ngại ngùng, nhưng trong lòng lại muốn tới gần các cô gái trong thôn.

Vương Ngọc Lan mang theo Tống Tiếu Tiếu ở bên cạnh nhìn, đầy mặt hâm mộ.

Nàng đã thành thân, không thể đi vào bên trong khiêu vũ, cũng không thể tham gia lễ cầu Chức Nữ ban cho khéo tay giỏi thêu thùa, chỉ có thể làm một người đứng xem.

Nhưng cho dù là như thế này, nàng cũng thấy thỏa mãn.

Đã lâu không có được nhẹ nhàng như vậy.

Cách đó không xa có pháo hoa nở rộ, có người kêu lên.

“Là phương hướng Trần gia thôn, nghe nói hôm nay tiểu công tử Thủy gia đính hôn cùng tiểu thư trấn phủ đại nhân!” Có người hô lên.

“Tiểu công tử kia không phải đã cưới vợ một lần sao?” Có người hỏi.

“Đã chết rồi, đây là người thứ hai!”

……

Tống Song Hỉ lập tức thất thần, nàng đứng ngơ ngác, trong đầu xoay quanh hai chữ —— đã chết, đã chết……

“Song Hỉ, làm sao vậy?” Tống Hương Liên thấy Tống Song Hỉ phát ngốc, đẩy nàng một phen.

Tống Song Hỉ hoàn hồn, lắc đầu: “Không có việc gì……”

“Không có việc gì thì chúng ta đi cầu Chức Nữ cho khéo tay giỏi thêu thùa đi, nhìn xem ai thêu đẹp nhất, ai khéo tay nhất!”

Tết Khất Xảo, con gái trong thôn chưa thành thân đều sẽ chính mình mang một cây kim ra tới, đặt vào thùng nước, kim của ai chìm xuống muộn nhất, người đó khéo tay nhất.

Tống Song Hỉ sờ sờ kim thêu hoa trước ngực chính mình, gật gật đầu.

“Cầu Chức Nữ ban cho khéo tay giỏi thêu thùa, cầu Chức Nữ ban cho khéo tay giỏi thêu thùa!” Không biết là ai hô một tiếng, mọi người đều vây ở một chỗ cầu Chức Nữ, sau đó mọi người đều lấy ra kim thêu hoa của chính mình.

“Chúng ta đếm một, hai, ba cùng nhau thả!” Tống Hương Liên nói.

Tống Song Hỉ gật gật đầu, có chút khẩn trương nắm chặt kim thêu hoa trong tay.

“Một, hai, ba!” mọi người đều kêu lên, theo chữ “ba” rơi xuống, kim thêu hoa của mọi người đều thả vào thùng nước.

Có chiếc kim vừa rơi xuống liền trực tiếp chui vào trong nước, tiểu cô nương gấp đến độ dậm chân, khiến cho mọi người cười vang, cũng có chiếc kim ổn định vững chắc nằm ở trên mặt nước.

Tống Song Hỉ và Tống Hương Liên đều nằm ngang ở trên mặt nước.

Chậm rãi, kim thêu hoa của mọi người đều bắt đầu chìm xuống, cuối cùng chỉ còn lại có Tống Song Hỉ và Tống Hương Liên.

Tống Hương Liên là cô nương nổi danh khéo tay trong thôn, từ mười tuổi đã thêu được túi tiền để bán, cho nên kim thêu hoa của Tống Hương Liên có thể kiên trì ở trên mặt nước, mọi người một chút đều không kỳ quái.

Tống Song Hỉ ngày thường không mấy khi ra cửa, hơn nữa còn đã từng đi xung hỉ, mọi người đều có cái nhìn khác thường đối với Tống Song Hỉ, hiện giờ thấy kim thêu hoa của nàng và Tống Hương Liên sánh vai song hành lưu ở trên mặt nước, mọi người đều hưng phấn lên, lớn tiếng kêu to.

Sắc mặt Tống Song Hỉ trướng đỏ, có chút ngại ngùng.

Bình Luận (0)
Comment