Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 280 - Chương 280. Dũng Cảm Đối Mặt (2/2)

Chương 280. Dũng cảm đối mặt (2/2) Chương 280. Dũng cảm đối mặt (2/2)

Tống Đại Cát do dự một chút, nhìn quả trứng gà màu nâu, thấp giọng nói: “Tỷ giống như quả trứng gà này, không trắng!”

Tống Song Hỉ sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn quả trứng gà kia, thấp giọng nói: “Trứng gà không trắng, nhưng ăn ngon!”

Tống Đại Cát ngước mắt: “Đen như vậy, ăn ngon sao?”

“Ăn ngon, còn rất thơm!” Tống Song Hỉ nói, tiến lên bẻ trứng gà ra đặt vào trong miệng Tống Đại Cát, “Đây là trứng luộc trong nước trà, thời điểm nấu còn cho muối ăn và lá trà, hương vị tự nhiên là khác với luộc trong nước trong!"

Tống Đại Cát chậm rãi nhai, vào miệng đích xác có một loại hương vị thơm ngát khó tả, khác với trứng luộc thông thường.

Tống Đoàn Viên ở ngoài cửa sổ nhìn, thấp giọng nói: “Sự tình đã xảy ra tổng sẽ phải đối mặt, dù đã trải qua chuyện tốt hay xấu, nhưng nếu có thể đối mặt, có thể làm chính mình cảnh giác, đó chính là thành công lớn nhất. Tựa như quả trứng luộc trong nước trà, nó bị muối và lá trà nấu chín, nhưng nó vẫn là trứng, vẫn ăn rất ngon, thậm chí so với trứng luộc càng thơm hơn.”

Tống Đại Cát ngước mắt, ngơ ngẩn, như suy tư gì.

Lại qua hai ngày, lại là ngày thu mua dược.

Lúc này, Tống Đại Cát đã sớm chờ ở cửa.

Đại nương kia lại tới đưa dược.

Tống Đại Cát do dự một chút, lấy đủ dũng khí đi về phía đại nương kia, thấp giọng nói: “Đại nương, là cháu, cháu là Tống Đại Cát!”

“Ai nha đứa nhỏ này, từ khi cháu xuất giá liền chưa thấy lại cháu, sống có tốt không? Đây là về nhà mẹ đẻ ở một thời gian sao?” Đại nương kia đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền cười tủm tỉm hỏi, “Lần trước ngươi không để ý tới ta, ta còn tưởng rằng nhận sai người!”

Tống Đại Cát lắc đầu: “Không quay về kia nữa, cháu đã hòa li!”

Khi nói ra hai chữ “Hòa li”, Tống Đại Cát cảm giác vô cùng nhẹ nhàng.

Mặc kệ như thế nào, nàng muốn đối mặt với đoạn thời gian trong quá khứ này của nàng.

Đại nương kia sửng sốt một chút, xấu hổ cười cười, “Không quay về liền không quay về, hiện giờ nương và đại ca cháu có bản lĩnh, cũng đủ nuôi sống mấy người các cháu!”

Tống Đại Cát đứng thẳng sống lưng: “Cháu đều đã gả cho người một lần, sao còn có thể để nương nuôi dưỡng cháu, cháu và muội muội đều có thể chính mình kiếm tiền, chính mình nuôi sống chính mình!”

“Đúng, đúng, con gái Tống gia các cháu cũng có tiền đồ!” Đại nương kia cười hì hì nói.

Tống Đại Cát hướng tới đại nương cười cười, nụ cười thập phần nhẹ nhàng.

Tống Đoàn Viên đứng xa xa nhìn, vui mừng nhếch miệng cười theo.

Tống Đoàn Viên vốn đang lo lắng, Tống Đại Cát khả năng không thoát ra khỏi bóng ma Cẩu gia, hiện giờ thấy nàng dũng cảm đối diện, trong lòng nàng vui mừng rất nhiều.

Tống Đại Cát ở bên ngoài giúp một ngày, sau đó đi theo Tống Song Hỉ rửa dược, bào chế dược, phảng phất người cũng có sức lực, ném bím tóc lên, dáng người kiện mỹ, rốt cuộc cũng giống một thiếu nữ thanh xuân mười mấy tuổi!

Làm tốt số dược này xong, Tống Đoàn Viên đưa dược đi Bình Thản đường, thuận tiện muốn nghe sự tình Hách lão nhân một chút.

Mấy ngày vừa rồi trong lòng Tống Đoàn Viên có chút không yên ổn, tổng cảm thấy Hách lão nhân đã xảy ra chuyện gì.

Bình Thản đường không có tin tức gì lớn, Tống Đoàn Viên đưa dược xong chỉ có thể đi Hách gia nhìn một cái, vừa đến Hách gia, liền thấy Hách Ly Cung lo lắng sốt ruột đứng ở cổng lớn.

“Sư huynh, ngươi đã trở lại? Sư phụ đâu?” Tống Đoàn Viên tiến lên hỏi.

Hách Ly Cung vừa thấy Tống Đoàn Viên, lập tức tiến lên: “Cha ta không tốt lắm, ngươi đến xem đi!”

Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút: “Không tốt lắm là có ý gì?”

Hách Ly Cung không nghĩ nói nhiều, lôi kéo Tống Đoàn Viên vào Kỷ gia.

Trong phòng khách Kỷ gia, Tống Đoàn Viên gặp được Hách lão nhân, chỉ là hiện giờ Hách lão nhân cũng không phải là lão đầu thích thổi râu trừng mắt ngạo kiều trước kia, hiện giờ thành một lão nhân khô quắt, uể oải, ỉu xìu nằm trên giường.

Bình Luận (0)
Comment