“Tới tới!” Tống Đoàn Viên ở bên ngoài nghe, không đợi Kỷ Trường An mở miệng, tự mình bưng một đĩa rau xanh xào vào, hơn nữa còn bưng cả cháo bách hợp vừa mới bảo phòng bếp nấu.
“Chỉ có như này?” Đại Sơn sửng sốt, “Cũng quá thanh đạm đi!”
“Thanh đạm giúp giảm hỏa khí!” Tống Đoàn Viên nói.
Kỷ Trường An nhíu mày, giảm hỏa khí? Hắn thật sự cần giảm hỏa khí!
Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm bưng đồ ăn đến trước mặt Kỷ Trường An nói: “Trời lạnh như vậy, có thể ăn được cải ngồng tươi không dễ, mau nếm thử đi!”
Kỷ Trường An liếc mắt nhìn một cái, nhàn nhạt nói: “Loại cải ngồng này chi nhánh Kỷ gia chúng ta có bán!”
“Đúng đúng, công tử nhà chúng ta ở phía bắc có xây một cái kho lạnh, kho lạnh kia hàng năm nhiệt độ ổn định, rất nhiều rau xanh đặt ở bên trong có thể giữ được nửa năm!” Đại Sơn nói.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, kho lạnh trữ đồ ăn? Kỷ Trường An ngay cả việc này cũng biết?
Tống Đoàn Viên ngồi xuống, cẩn thận đánh giá Kỷ Trường An, nàng thật sự hoài nghi Kỷ Trường An là người hiện đại xuyên qua!
“Nhìn cái gì?” Được nàng nhìn, kỳ thật trong lòng Kỷ Trường An ngọt ngào, hỏa khí cũng tiêu bớt đi không ít, nhưng vẫn duy trì biểu tình lạnh nhạt.
Nếu hắn không cho Tống Đoàn Viên ăn chút đau khổ, chỉ sợ rất nhanh sẽ có cả chó mèo tới nấu cơm cho hắn!
“Kho lạnh trữ đồ ăn này cũng là ngươi nằm mơ thấy?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Kỷ Trường An gật đầu: “Đúng vậy!”
“Vậy ngươi có mơ thấy ngươi đã chết như thế nào không?” Tống Đoàn Viên lại hỏi.
Kỷ Trường An nhíu mày, nhanh chóng ngước mắt: “Có ý gì?”
Vừa thấy phản ứng của Kỷ Trường An, Tống Đoàn Viên liền vội nói: “Phi phi phi, ngươi nhìn ta nói lời không may mắn như vậy, Kỷ công tử tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nói đề tài này quá sớm, hiện tại Kỷ công tử hẳn nên thành thân trước mới đúng!”
Kỷ Trường An vốn đang lấy đũa chuẩn bị gắp đồ ăn, lúc này vừa nghe vậy, liền chậm rãi buông đũa xuống.
“Tống đại nương hy vọng ta thành thân sao?” Kỷ Trường An hỏi.
“Ta vẫn luôn hy vọng ngươi thành thân!” Tống Đoàn Viên nói, “Ta nghĩ tới, dù ta phải làm hai phần cơm ta cũng nguyện ý!”
Sớm thành thân, sớm sinh một đứa con trai béo tốt, vậy nàng liền an tâm, chờ Tống Phúc Tin trúng cử nhân cũng thành thân, làm chức quan cửu phẩm tép riu, nhiệm vụ của nàng đối với Tống gia liền hoàn thành, có thể ở trong toà nhà của nàng ở trấn Thanh Sơn, nói không chừng ngày nào đó còn tìm được một nam nhân tới ở rể, sống những ngày tốt tốt đẹp đẹp không biết xấu hổ!
Chính là tuổi và thân phận của nguyên chủ này, sợ là chỉ có lão nhân mới đồng ý ở rể.
Tưởng tượng đến đây, Tống Đoàn Viên liền có chút phiền muộn.
Nàng vẫn thích người trẻ tuổi một chút!
Tưởng tượng đến đây, Tống Đoàn Viên liền hối hận ngày ấy không có đáp ứng việc hôn nhân với Hách Ly Cung, nếu lúc ấy có dũng khí một chút, da mặt dày đáp ứng, ít nhất sẽ không phải tìm một lão nhân đi?
Tống Đoàn Viên suy nghĩ càng ngày càng xa, lại không có chú ý tới tươi cười càng ngày càng chua xót của Kỷ Trường An.
Ngay cả nàng cũng muốn hắn thành thân sao? Có phải mọi người đều cho rằng, hắn hẳn sẽ cưới Mộ Vân Điệp hay không?
“Ngươi muốn làm hai phần cơm thuận tiện rút ngắn số lần nấu cơm lại? Đừng có nằm mơ, ta không đáp ứng!” Kỷ Trường An trầm giọng nói, cầm lấy đũa tiếp tục dùng bữa.
Đây không phải đáp án mà Tống Đoàn Viên muốn, nhưng không biết vì sao, Tống Đoàn Viên nghe lại mạc danh vui vẻ.
Hai người không còn nói chuyện, mỗi người ăn cơm của chính mình.
Bên ngoài gió lạnh thổi nhánh cây lay động, trong phòng lại một mảnh yên tĩnh.
Kỷ Trường An rốt cuộc cũng ăn xong, Tống Đoàn Viên đứng dậy thu dọn chén đũa.
Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên một cái, hỏi: “Hách…… Hách lão nhân, có tin tức không?”