Tống Đoàn Viên vội nói: “Ta là đại phu, nếu tái kiến, kia khẳng định là thân mình hai vị không dễ chịu sao, cho nên ta nói, vẫn nên đừng gặp!”
Thu Trác Thị lại lần nữa nói lời cảm tạ, nói là hôm nay sẽ trở về Thiên Thành.
Tống Đoàn Viên sắp được dự kiến một hồi đại chiến gia tộc Thu gia.
Đến cuối cùng, khẳng định là Thu Trác Thị này thắng.
Kiếp trước, người có thể chế trụ nguyên chủ này, là có chút tài năng.
Thu Mâu Mâu theo Thu Trác Thị rời đi , Kỷ Trường An cũng mang theo Đại Sơn xuống lầu.
Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm đi lên đón: “Kỷ công tử trở lại trấn Thanh Sơn sao?”
Kỷ Trường An liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái: “Trở lại thì như thế nào, không trở lại thì như thế nào?”
“Nếu trở lại, ta muốn xin đi nhờ xe ngựa, con trai lớn của ta tối hôm qua đã trở về trấn Thanh Sơn, ta sợ hắn vất vả, không cho hắn quay lại đón, nhưng ta không có tiện đi nhờ xe, cũng không an toàn, nếu ngươi không trở về, vậy cứ coi như ta chưa hỏi!” Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm nói.
Kỷ Trường An không trả lời, lập tức mang theo Đại Sơn đi về phía trước.
Tống Đoàn Viên có chút nhụt chí, xem ra nàng còn phải tự nghĩ biện pháp đi trấn Thanh Sơn!
“Còn thất thần làm gì?” Kỷ Trường An liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên đứng bất động một cái, “Còn không lên xe đi?”
Tống Đoàn Viên vội vàng lên tiếng, cầm hành lý lên xe.
Ném hành lý ở trong xe ngựa, Tống Đoàn Viên ngồi ở bên ngoài bồng xe nói: “Kỷ công tử, ta ngồi cùng Đại Sơn là được!”
Kỷ Trường An ngồi ở trong xe ngựa, nhấc màn che lên liếc mắt nhìn một cái: “Vì sao phải ngồi bên ngoài? Hành lý của ngươi so với người quan trọng hơn sao?”
“Nam nữ thụ thụ bất thân, trai đơn gái chiếc ở chung trong một chiếc xe ngựa, sợ huỷ hoại thanh danh của Kỷ công tử.” Tống Đoàn Viên nói.
Cổ đại không phải đều là quy củ này sao.
Kỷ Trường An cười lạnh, chỉ chỉ Đại Sơn: “Đại Sơn không phải nam nhân sao?”
Đại Sơn lập tức ngồi thẳng người, vỗ vỗ ngực chính mình bang bang, “Ta là nam nhân, hơn nữa còn là một nam nhân cường tráng!”
Tống Đoàn Viên một hơi không đi lên, thiếu chút nữa nghẹn chết, trẻ con tới trộn lẫn cái gì?
“Đại Sơn không phải, hắn mới hai mươi tuổi, nếu ta sinh con sớm hơn mấy năm, hắn có thể làm con trai ta!” Tống Đoàn Viên nói.
Kỷ Trường An vốn đang tràn đầy tức giận trong lòng, nghe xong lời này, không nhịn được lia mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái: “Ý của Tống đại nương là, Đại Sơn là một đứa trẻ con, còn ta chính là một nam nhân?”
“Kỷ công tử tự nhiên là nam nhân, hơn nữa còn là nam nhân thành thục!” Tống Đoàn Viên nói.
Kỷ Trường An không nhịn được nhếch môi sung sướng.
“Cho nên Kỷ công tử đích xác nên thành thân!” Tống Đoàn Viên lại nói thêm một câu, thành công làm khóe miệng Kỷ Trường An cứng đờ.
“Tiến vào đi, chúng ta còn phải lên đường!” Kỷ Trường An trầm giọng hô.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, đang nói vui vẻ vì sao lại trở mặt?
Tống Đoàn Viên chỉ đành chui vào xe ngựa.
Đại Sơn lập tức túm chặt dây cương, chuẩn bị lên đường.
Tống Đoàn Viên nhìn bàn tay nắm dây cương của Đại Sơn chỉ một lát sau đã đông lạnh đỏ lên.
“Đại Sơn, ngươi từ từ!” Tống Đoàn Viên đưa bao tay của chính mình cho Đại Sơn, “Ngươi đeo cái này đi, tay sẽ ấm áp!”
“Đây là gì?” Đại Sơn sửng sốt một chút.
“Bao tay, mang lên đánh xe tay sẽ không bị lạnh!” Tống Đoàn Viên nói.
Đại Sơn vui sướng tiếp nhận, thử một chút, không nhịn được nói: “Ai nha, thật đúng là ấm áp, cảm ơn Tống đại nương!”
Tống Đoàn Viên cười cười, chạy nhanh bảo Đại Sơn lên đường, miễn cho lại bị Kỷ Trường An mắng.
Kỷ Trường An có chút ghen ghét nhìn bao tay trong tay Đại Sơn, trực giác vươn tay tới, hà hơi.