Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 335 - Chương 335. Làm Ca Ca 1

Chương 335. Làm ca ca 1 Chương 335. Làm ca ca 1

Tống Đoàn Viên tiến lên, cũng liền đáp ứng xuống dưới, 5000 cân nhân trung hoàng, năm tháng sau giao hàng.

“Cần hẳn năm tháng?” Tống Phúc Quý sửng sốt một chút, hắn còn tưởng rằng nhiều nhất là một tháng!

“Cái này ngâm mất ba tháng, hong một tháng, ngày phơi đêm cất đi lại thêm một tháng, nơi nào dễ dàng như vậy?” Tống Đoàn Viên nói, “Loại dược này đều là khi lập đông làm, đầu xuân lấy ra, hiện giờ đã chậm một ít, phải tới tháng 5 mới xong!”

Đàm chưởng quầy nghĩ nghĩ nói: “Tháng 5 cũng được!”

Đàm chưởng quầy muốn ghi chứng từ, còn chuẩn bị đặt cọc 500 lượng bạc.

Tống Đoàn Viên thấy hắn hào phóng như thế, liền biết là khách hàng lớn, lại hỏi nhiều một câu: “Không biết Đàm chưởng quầy là tiệm thuốc nào?”

Đàm chưởng quầy nói: “Ngươi đã nghe nói qua Ngọc dược phường chưa?”

Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, Ngọc dược phường, không phải là y quán do người dưới trướng Ngọc Côn - đương kim viện sử đại nhân Thái Y Viện mở sao? Sao lại tìm được tới nơi này của nàng?

“Không biết Đàm chưởng quầy sao lại biết đến chúng ta?” Tống Đoàn Viên lại hỏi.

Đàm chưởng quầy có chút trầm ngâm, tựa hồ không muốn trả lời.

Tống Đoàn Viên nói: “Nếu Đàm chưởng quầy không nói, ta đây vô pháp ký chứng từ cùng Đàm chưởng quầy, ta ít nhất phải biết được ngọn nguồn của việc này.”

Đàm chưởng quầy bất đắc dĩ nói: “Là Kỷ công tử đề cử ta tới!”

Tống Đoàn Viên sửng sốt, Kỷ Trường An?

Nhớ tới lời Đại Sơn nói, hắn ở sau lưng giúp nàng rất nhiều, chẳng lẽ chính là chỉ những việc này?

Trong lòng Tống Đoàn Viên lập tức có chút vui sướng, nàng nói: “Được, chúng ta có thể ký kết chứng từ, nhưng chúng ta cần nói trước, ta chỉ phụ trách bào chế dược, còn lại mặc kệ!”

Đàm chưởng quầy cười nói: “Tống nương tử chỉ cần làm dược tốt là được!”

Tống Đoàn Viên gật đầu, ký tên, nhận 500 lượng bạc tiền đặt cọc.

Đàm chưởng quầy hoàn thành nhiệm vụ, rốt cuộc vui mừng rời đi.

Tống Đoàn Viên nhìn chứng từ kia, nghĩ đến một vấn đề khác.

Nhân trung hoàng tốn nhiều thời gian, nói như vậy, hẳn là không thể dùng loại dược liệu khác thay thế, trừ phi là một loại bệnh bắt buộc phải dùng nhân trung hoàng, đó chính là một loại bệnh gọi là thiên hành độc, là một loại ôn dịch.

5000 cân nhân trung hoàng, số lượng khổng lồ như vậy, chẳng lẽ Ngọc dược phường có thể đoán trước được ôn dịch phát sinh?

Tống Phúc Quý và Tống Song Hỉ nhìn 500 lượng bạc kia thật sự vui mừng, nhưng nghĩ đến 5000 cân nhân trung hoàng, lại có chút lo lắng không làm được hết quá nhiều việc.

“Nương, nương mau nói với chúng con cách làm cụ thể của nhân trung hoàng đi?” Tống Phúc Quý hỏi.

Tống Đoàn Viên nói: “Trước tìm cây trúc đến cưa thành đoạn, nghiền cam thảo thành bột đựng vào trong ống trúc, ở chỗ cách miệng ống ước chừng một tấc, dùng vải bố sạch sẽ nén chặt, lại dùng tùng hương đóng chặt miệng, đặt ở trong lu phân ngâm ba tháng, sau ba tháng lấy ra, ngâm trong nước một tháng, mỗi ngày đều phải đổi nước, sau đó ngày phơi đêm cất một tháng, cuối cùng bổ ống trúc lấy ra, lại ngày phơi đêm cất bảy ngày, sau khi không còn mùi thối, chính là nhân trung hoàng.”

Tống Phúc Quý nghe, tựa hồ cũng không phức tạp, chỉ là 5000 cân nhân trung hoàng này, cần một cái lu lớn, phân người, còn có cả địa phương đặt, khá phiền toái.

“Đại ca, chỉ bằng hai chúng ta thì không làm xuể!” Tống Song Hỉ nghe xong nói, “Chúng ta cần phải mướn người!”

Tống Phúc Quý gật gật đầu, đúng vậy, chỉ mỗi việc thu gom phân người cũng phải cần người!

“Tỷ cũng có thể hỗ trợ!” Tống Đại Cát thấp giọng nói.

“Tống đại nương!” Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh của Nhị Nhân.

Nhị Nhân ghé vào cửa gỗ, mắt trông mong mà nhìn vào sân Tống gia.

Tống Đại Cát nghe thấy âm thanh của Nhị Nhân, chạy nhanh xoay người vào phòng.

Tống Phúc Quý vừa nghe là Nhị Nhân, thuận tay liền từ trong góc phòng sờ soạng lưỡi hái đi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment