Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 358 - Chương 358. Không Bằng Một Cái Nông Thôn Dã Y 2

Chương 358. Không bằng một cái nông thôn dã y 2 Chương 358. Không bằng một cái nông thôn dã y 2

“Vị Thu nhị phu nhân kia tuy rằng cảm thấy tim đập nhanh ngơ ngẩn, ngực buồn, đầu choáng váng mất ngủ, thiếu tự tin, mệt mỏi, miệng khô, nhưng sau ngày xuân bị phong hàn mới có thể như thế, nguyên nhân là do thân thể mập mạp mà nhiều đờm, đờm ướt kết tụ hóa nhiệt, hỏa công tâm gây nhiễu tâm thần, khí trệ không thoải mái gây tắc mạch, không dưỡng tâm mới có thể bị như thế.”

“Trong《 Thương Hàn Luận 》, mạch kết lớn, động tâm giật mình thì dùng cam thảo nướng. Nếu là bệnh tim, Liễu thái y kê cam thảo nướng đích xác đúng bệnh, chỉ là đáng tiếc không có biện chứng chính xác, động tâm giật mình, mạch kết hoặc lớn, cũng không phải tất cả đều là bệnh tim!”

Chu Tế Tân gật gật đầu, những gì Tống Đoàn Viên nói so với sư huynh Chu Cảnh Thiên của hắn chỉ có hơn chứ không kém, xem ra Hách lão nhân thật sự đã tìm được một đồ đệ giỏi!

Sắc mặt Liễu Càn Khôn đỏ lên.

Hắn vốn định tiến đến chất vấn, lại không có nghĩ đến Tống Đoàn Viên thế nhưng nói được đạo lý rõ ràng, đặc biệt là về mạch suất, hắn thế nhưng có chút nghe không hiểu.

Liễu Càn Khôn học y 20 năm, là đồ đệ đắc ý nhất của Ngọc Côn, ngày thường ở trong Thái Y Viện cũng được tôn sùng, hiện giờ lại có chút nghe không hiểu mạch suất mà Tống Đoàn Viên nói, thật sự là có chút nan kham.

Liễu Càn Khôn đứng dậy đi ra ngoài.

Đàm chưởng quầy sửng sốt, liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, chạy nhanh đuổi theo.

Ngồi ở trong xe ngựa, trong lòng bàn tay Liễu Càn Khôn tất cả đều là mồ hôi.

“Liễu thái y, làm sao vậy?” Đàm chưởng quầy tiến lên hỏi.

“Mạch suất mà nàng vừa nói, ngươi nghe có hiểu không?” Liễu Càn Khôn trầm giọng hỏi.

Đàm chưởng quầy lắc đầu: “Có lẽ là nữ nhân kia nói bậy, ngươi không cần để ý!”

“Bệnh của Thu nhị phu nhân, bổn thái y đã chẩn trị hai lần, nhưng đều không có khỏi hẳn, nhưng uống dược của nàng 10 ngày liền khỏi hẳn, chuyện này bổn thái y vẫn luôn đặt ở trong lòng, cũng vẫn luôn muốn hỏi cho rõ ràng, hôm nay đã tâm phục khẩu phục!” Liễu Càn Khôn trầm giọng nói.

Đàm chưởng quầy vội nói: “Có lẽ là nàng ta mèo mù đụng phải chết chuột, vừa lúc bệnh của Thu nhị phu nhân đã được Liễu đại nhân ngài trị liệu đến không sai biệt lắm, nàng lại đến chữa?”

Liễu Càn Khôn ngoái đầu nhìn lại: “Phương thuốc của nàng và phương thuốc của bổn thái y hoàn toàn không giống nhau, xác thực là không trị chung một loại bệnh, sao có thể là đúng lúc được?”

Đàm chưởng quầy lập tức hết chỗ nói.

Liễu Càn Khôn thở dài một hơi, “Không thể tưởng được bổn thái y theo sư phụ học y gần 20 năm, lại không bằng một dã y ở nông thôn!”

Đàm chưởng quầy vội nói: “Liễu thái y, ngài cũng không thể nói như vậy, đại phu lại không phải thần tiên, tổng không thể bệnh gì cũng có thể chữa khỏi!”

Liễu Càn Khôn xua xua tay, lên xe ngựa rời đi.

Đàm chưởng quầy ngơ ngác nhìn chiêu bài chi nhánh Thiên An Các một cái, trách không được gần đây khách hàng của Ngọc dược phường ít đi rất nhiều, hóa ra là bởi vì Tống đại nương này!

Đàm chưởng quầy nghĩ đến nhân trung hoàng, chỉ mong việc này không bại lộ ra, bằng không cho dù hắn có mười cái đầu cũng không đủ chém!

Đàm chưởng quầy do dự, chuyện này có nên bẩm báo Ngọc Côn đại nhân hay không.

Tin tức Liễu Càn Khôn đến thành Thái Bình rất nhanh đã truyền tới chỗ Kỷ Trường An bên kia.

Thẩm Lận thấp giọng nói: “Nghe nói Tống Đoàn Viên trị hết bệnh cho Trương tiểu công tử, Liễu Càn Khôn không có cơ hội ra tay!”

Kỷ Trường An hơi hơi nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment