Kỷ Trường An lắc đầu: “Người ở địa vị cao không nhất định là chuyện tốt, ta chỉ nghĩ bảo hộ Tống gia bình an!”
Thẩm Lận gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Kỷ Trường An chắp tay sau lưng, nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn cần nghĩ biện pháp để Tống Đoàn Viên ở bên cạnh hắn mà canh giữ.
….
Hôm nay là ngày nghỉ của Tống Phúc Tin, hắn trở về nha môn phủ thành bên kia, sau khi cùng Trương đại nhân nói chuyện nửa ngày, vui vui vẻ vẻ đi chi nhánh Thiên An Các.
“Sao không thấy Phúc Truyền?” Tống Đoàn Viên biết hai đứa nhỏ trở về, từ sáng sớm đã đi mua đồ ăn, chuẩn bị làm một bữa thịnh soạn cho hai đứa nhỏ, nhưng nhìn nửa ngày, chỉ thấy một mình Tống Phúc Tin trở về, cũng liền không nhịn được hỏi.
“Hiện tại Phúc Truyền khá bận, mang theo thư đồng ngày ngày không biết đang vội cái gì, con ngày thường cũng không thấy được hắn mấy!” Tống Phúc Tin nói.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, thời điểm Tống Phúc Truyền trở về ăn tết liền rất nóng vội trở lại thư viện, nàng còn tưởng rằng Tống Phúc Truyền là sốt ruột trở về đọc sách , hóa ra là sốt ruột trở về làm đại ca?
“Nương, con nghe Trương đại nhân nói, thành Thái Bình sẽ có một vị phu tử Quốc Tử Giám tiến đến giảng đề thi mấy năm qua, chỉ là vé vào cửa chẳng những đắt, lại còn cực kỳ khó mua.” Tống Phúc Tin nói.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, còn không phải là giống như ở hiện đại, danh sư giảng đề sao, đích xác rất hữu dụng cho việc thi cử.
“Cần bao nhiêu bạc?” Tống Đoàn Viên hỏi.
“Năm mươi lượng!” Tống Phúc Tin nói.
“Đắt như vậy!” Tống Đoàn Viên hút một ngụm khí lạnh, quả thực từ cổ chí kim, tiền bạc tiêu cho giáo dục con là nhiều nhất!
“Đúng là đắt, lại còn không dễ mua, dù là Trương đại nhân cũng không nhất định mua được!” Tống Phúc Tin nói, “Bởi vì vị phu tử kia chỉ cho tám danh ngạch!”
Tống Đoàn Viên nhíu mày, còn làm marketing đói khát!
Chính là không biện pháp, vì thi đậu cử nhân, người ta có, chúng ta cũng phải có, hơn nữa hiện giờ đối với Tống Đoàn Viên tới nói, năm mươi lượng bạc cũng không phải không lấy ra được.
“Con muốn đi sao?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Tống Phúc Tin nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Tính, không đi nghe con cũng có thể thi đậu.”
Tống Đoàn Viên nhìn ra được là Tống Phúc Tin muốn đi nghe.
“Nếu Trương đại nhân cũng không thể mua được vé, vậy ai mua được?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Tống Phúc Tin do dự một chút;: “Trương đại nhân nói, người này là do Kỷ công tử bên kia mời đến, nói cách khác, đây là việc làm ăn của Kỷ công tử, Trương đại nhân biết nhà chúng ta và Kỷ công tử có chút sâu xa, liền nói ngài có thể đi hỏi Kỷ công tử một chút!”
Kỷ Trường An? Tống Đoàn Viên ngẩn ra, như thế nào lại là Kỷ Trường An?
“Nương, Kỷ công tử vẫn luôn thực quan tâm học vấn của con, trước đó còn nói chuyện với con thật lâu, con cảm thấy hay là chúng ta đi hỏi hắn một chút? Nói không chừng không cần lấy bạc mua vé, con chỉ cần được ngồi nghe là đủ rồi!” Tống Phúc Tin nói.
“Vậy không được, Kỷ gia người ta là mở cửa làm buôn bán, chúng ta đã có yêu cầu này, vậy cần phải trả vàng thật bạc trắng cho người ta, bằng không không cần đi chiếm tiện nghi này!” Tống Đoàn Viên nói.
Tống Phúc Tin ngoan ngoãn gật đầu.
Kỳ thật hắn rất muốn đi nghe, nhưng thật sự tiếc năm mươi lượng bạc.
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, quyết định đi tìm Kỷ Trường An mua vé.
Lúc này trong nhà Kỷ gia ở thành Thái Bình, Đại Sơn đẩy cửa tiến vào nói: “Công tử, tin tức đã truyền ra, hiện tại người tới cửa mua vé đã chen vỡ ngạch cửa nhà chúng ta!”