Kỷ Trường An gật đầu: “Ngươi nói đúng, lúc ấy ta cũng suy xét như vậy, cho nên mới cho người thúc đẩy việc này, nhưng vé này ta không biết có còn hay không, như vậy đi, chờ Đại Sơn trở về ta hỏi hắn một chút!”
Tống Đoàn Viên vội vàng gật đầu, nhưng tưởng tượng đến Đại Sơn phải chạng vạng mới trở về, thời gian một ngày biến số cũng quá lớn!
“Kỷ công tử, Đại Sơn đi nơi nào, để ta đi tìm hắn đi!” Tống Đoàn Viên cho rằng chuyện này là Đại Sơn phụ trách, nếu như vậy, nàng trực tiếp tìm Đại Sơn giao ngân phiếu mua tấm vé kia!”
“Nghe nói là đi đến Viên gia thôn ở ngoại thành, không gần!” Kỷ Trường An nói.
Tống Đoàn Viên càng thêm sốt ruột, vậy phải làm sao bây giờ?
Kỷ Trường An nhìn bộ dáng Tống Đoàn Viên sốt ruột, khóe môi lại lần nữa ngoắc ngoắc: “Phúc Tin đọc sách tốt, nếu được vị Kim phu tử kia truyền thụ kinh nghiệm, nói không chừng có thể thi được vị trí thứ nhất!”
Tống Đoàn Viên chính là muốn như vậy.
Kiếp trước Tống Phúc Tin chỉ trúng cử nhân, không phải thứ nhất, nếu làm quan cũng chỉ có thể làm quan cửu phẩm tép riu, cho nên hắn không cam lòng, một lòng muốn thi Trạng Nguyên, sau khi thi đậu Trạng Nguyên cũng chọc ra họa lớn.
Một đời này, Tống Đoàn Viên không muốn để Tống Phúc Tin đi Thiên Thành, không đi Thiên Thành, sẽ không cưới Thu Mâu Mâu, cũng sẽ không gặp gỡ Lương Vương, tự nhiên sẽ không tạo phản, Tống gia có thể bình bình an an cả đời.
Cho nên, nếu Tống Phúc Tin có thể thi được vị trí thứ nhất, được Giải Nguyên, nói không chừng có thể làm một chức quan lớn, vậy nàng muốn Tống Phúc Tin từ bỏ thi Trạng Nguyên, cũng thuận lý thành chương.
Tưởng tượng như vậy, Tống Đoàn Viên liền càng thêm muốn tấm vé của Kim phu tử kia!
Kỷ Trường An ngoắc ngoắc môi: “Ta vừa lúc trong chốc lát nữa cũng phải đi Viên gia thôn, ngươi nếu sốt ruột có thể đi cùng ta!”
Tống Đoàn Viên vội vàng đáp lời.
Kỷ Trường An sai người chuẩn bị xe ngựa.
Xe ngựa chạy về phía ngoại thành.
Hôm nay thời tiết thực tốt.
Mấy ngày trước đây hạ tuyết, trên mặt đất có chút lầy lội, hôm nay thời tiết đẹp, mặt đất cũng phơi khô, không khí tươi mát, vào đông, mặt trời cách màn che xe ngựa chiếu lên người rất ấm áp.
Tống Đoàn Viên có một tật xấu, lên xe liền thích ngủ.
Ngày thường không có việc gì cũng thôi, hôm nay có chuyện quan trọng, Tống Đoàn Viên cũng liền cố chống mí mắt.
Thật sự là không chịu đựng nổi, Tống Đoàn Viên liền nhấc màn che lên nhìn ra bên ngoài.
Tuy rằng vào đông, một mảnh trụi lủi, nhưng sông núi ngoài thành Thiên Bình vẫn luôn nổi danh, núi vào đông vừa khô cằn vừa lạnh lùng, vài sợi sương mù màu trắng ngà, dãy núi mờ mịt lại có một loại tình thú khác.
Tống Đoàn Viên nhất thời nhìn đến thất thần.
Kỷ Trường An thấy nàng nhìn đến mê mẩn, cũng liền hơi hơi ghé sát vào một ít, từ phía sau nàng nhìn ra.
Tống Đoàn Viên cảm thấy phía sau có người, chạy nhanh xoay người, lập tức liền đụng vào trong lòng ngực nam nhân.
Tống Đoàn Viên sửng sốt, ngẩng đầu lên, nhìn thấy chiếc cằm gợi cảm mà trắng nõn của nam nhân.
Kỷ Trường An ngẩn ra, sắc mặt lại lần nữa đỏ lên, nhưng không có tránh ra.
Tống Đoàn Viên bị Kỷ Trường An giam cầm ở dưới cửa sổ xe, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì, thấy nam nhân bất động, chỉ đành thấp giọng nói: “Kỷ công tử, ngươi……”
“Lần trước không phải đã nói gọi ta là Kỷ Trường An sao?” Kỷ Trường An rũ mắt nhìn nữ nhân.
Tống Đoàn Viên nhíu mày, nàng vẫn có chút không gọi ra miệng được, lại nói hai người ở gần như vậy, đàm luận đề tài này tựa hồ có chút……
Xe ngựa đột nhiên dừng lại.
Kỷ Trường An ngẩn ra, chỉ đành lui thân mình về phía sau.
“Công tử, phía trước chính là Viên gia thôn!” Phu xe ngựa ở bên ngoài bẩm báo, “Nhưng đường không dễ đi, xe ngựa không qua được, khả năng muốn vất vả công tử xuống dưới đi bộ!”
Kỷ Trường An nhíu mày, nhấc màn che lên nhìn thoáng qua.
Chiếc xe này ngừng lại thật không đúng thời điểm!