Tống Đoàn Viên trải qua một đêm tự hỏi, cuối cùng quyết định bất động thanh sắc.
Hết thảy chờ Tống Phúc Tin thi xong lại nói.
Ban đầu tính toán học thuật khí hải châm cứu nửa tháng, không nghĩ tới mười ngày đã học xong, những ngày còn lại, Tống Đoàn Viên liền đi theo Chu Cảnh Thiên luyện tập.
Chu Cảnh Thiên đối với Tống Đoàn Viên thập phần vừa lòng, đặc biệt là sau khi nghe Chu Tế Tân nói xong, cảm thấy chính mình thật là đánh bậy đánh bạ lại gặp được bảo bối, dạy dỗ Tống Đoàn Viên phá lệ nghiêm túc.
Thời gian trôi qua thật sự nhanh, đảo mắt đã tới cuối tháng giêng, Chu Cảnh Thiên chuẩn bị trở về Thiên Thành.
Tống Đoàn Viên nấu một bữa tiệc lớn để tạm biệt Chu Cảnh Thiên.
Chu Cảnh Thiên gặm cổ vịt, uống rượu nho Tống Đoàn Viên ủ năm trước, rất là thích ý.
Chu Tế Tân không nhịn được nói: “Đoàn viên, ngươi thật đúng là gãi đúng chỗ ngứa, sao ngươi biết đại ca ta thích uống rượu?”
Tống Đoàn Viên cũng là đánh bậy đánh bạ, ngày ấy kiểm tra hành lý, mới phát hiện có một vò rượu nho nàng bảo Tống Phúc Truyền mang đến, vẫn luôn chưa có mở, hôm nay Chu Cảnh Thiên phải rời đi, liền mở ra dùng để tiễn đưa Chu Cảnh Thiên, không thể tưởng được Chu Cảnh Thiên thập phần thích.
“Rượu này còn không?” Chu Cảnh Thiên hỏi.
“Chỉ có một vò này!” Tống Đoàn Viên có chút tiếc nuối nói, “Chờ tới mùa thu quả nho chín, ta nhất định sẽ ủ nhiều một chút đưa đi cho sư thúc!”
Chu Cảnh Thiên gật gật đầu: “Được, ta chờ rượu ngon của ngươi!”
Tống Đoàn Viên vội vàng gật đầu.
Chu Tế Tân và Tống Đoàn Viên cùng đưa Chu Cảnh Thiên ra cửa.
Kỷ Trường An cũng đang chờ ở ngoài cửa.
Chu Tế Tân tiến lên hỏi: “Kỷ công tử cũng đến tiễn đại ca ta sao?”
Kỷ Trường An liếc mắt nhìn Chu Cảnh Thiên một cái: “Ta có chút lời muốn nói cùng Chu trưởng quán!”
Chu Cảnh Thiên gật gật đầu, lên xe ngựa của Kỷ Trường An, xe ngựa của Chu gia đi theo ở phía sau.
Tống Đoàn Viên nhìn xe ngựa của hai người chậm rãi ra khỏi cửa thành.
Tống Đoàn Viên quay đầu nhìn Chu Tế Tân hỏi: “Việc làm ăn của các ngươi tiến hành thuận lợi không?”
“Rất thuận lợi!” Chu Tế Tân nói.
“Vậy là tốt rồi!” Tống Đoàn Viên gật gật đầu, nhưng trong lòng tổng cảm thấy không yên tâm.
Xe ngựa ục ục chạy về phía trước, Chu Cảnh Thiên ngước mắt nhìn Kỷ Trường An một cái, nói: “Kỷ công tử vẫn là tới khuyên ta sao?”
Kỷ Trường An gật đầu: “Ta đã bảo Chu đại phu gửi lời cho Chu trưởng quán, Chu trưởng quán có thể tiếp thu vài phần, quan hệ giữahai chúng ta là quan hệ hợp tác, cho nên hôm nay ta tới, là muốn một cái hứa hẹn!”
Chu Cảnh Thiên bất đắc dĩ cười cười: “Ta thực cảm kích Kỷ công tử có thể thiệt tình vì Thiên An Các của ta như thế , nhưng có một số việc ta thân bất do kỷ!”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Ta không phải vì Thiên An Các, ta là vì Tống Đoàn Viên!”
Chu Cảnh Thiên sửng sốt một chút.
Chu Tế Tân tuy rằng đã từng ám chỉ với hắn, Kỷ Trường An hợp tác cùng bọn họ là bởi vì Tống gia, nhưng Chu Cảnh Thiên không nghĩ tới Kỷ Trường An lại trực tiếp như thế.
“Nếu ngươi đã truyền một thân y học cho Tống Đoàn Viên, như vậy về sau tình cảnh của ngươi sẽ không thoát ly được can hệ với Tống gia, nói thật, ta không muốn nhìn thấy bởi vì ngươi lâm vào khốn cảnh, mà làm Tống Đoàn Viên phí tâm tư, cho nên ở trước khi sự tình phát sinh, chúng ta tận lực lẩn tránh đi!” Kỷ Trường An nói.
“Ngươi vì sao lại đối xử với Tống Đoàn Viên……” Chu Cảnh Thiên nhìn về phía Kỷ Trường An, “Ngươi và nàng rốt cuộc là quan hệ gì, sao lại giữ gìn nàng như thế?”
“Cái này không cần ngươi quản, ngươi chỉ cần biết, nếu bởi vì ngươi, Tống gia lâm vào bất luận khó xử hoặc là nguy hiểm gì, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi và Thiên An Các!” Kỷ Trường An nói, “Cho nên hiện tại, ta đã dốc hết sức lực giúp ngươi, nhưng cũng muốn ngươi phối hợp!”
Chu Cảnh Thiên không nhịn được cười nói: “Không thể tưởng được ta bừa bãi cả đời, cuối cùng còn bị người trẻ tuổi như ngươi quản!”